Chương 62: Học Sinh Mới

Trần Thiên Nam mở mắt tức giận đến run rẩy gầm lên.
- JD con chó ch.ết tiệt này chơi bẩn đúng không?
- Không có đại ca, vấn đề kĩ năng.


Trần Thiên Nam câm nín không thèm để ý mà nhắm mắt lại tiến vào trong không gian chiến đấu mô phỏng một lần nữa luyện tập khả năng bắn súng, bên trong có rất nhiều súng ống, độ giật cùng các chỉ số tương quan của súng rất chân thực, mặc dù hắn chưa được bắn súng ống ngoài đời thật nhưng cũng không làm hắn ngỡ ngàng, trong lòng thích thú không thôi.


Washington DC một cuộc họp trong lầu năm góc diễn ra, gồm bộ trưởng bộ quốc phòng Thosmart, tống thống Bide và những quan chức khác.
- Trung tá Show báo cáo đi.
Bộ trưởng Thosmart lên tiếng, trên một màn hình rộng giữa căn phòng họp hiện lên hình ảnh trung tá Show, tất cả mọi người trong phòng họp đang quan sát qua màn hình điện tử.


- Báo ngài tổng thống, bộ trưởng...trạm phát sóng HZ 318 bị hai sinh vật ngoài hành tinh tấn công, chúng ta cử thiệt hại 384 binh lính với nhiều thiết bị quân sự khác mới có thể tiêu diệt được một trong hai, hiện tại đang tiến hành nghiên cứu sinh vật ngoài hành tinh, còn chuyện thứ hai một loại tín hiệu nào đó đã được chúng gửi ra ngoài vũ trụ thông qua trạm phát sóng, tín hiệu được gửi đi đâu hiện tại chưa thể tìm ra dấu vết, rất có thể là gửi tín hiệu cho đồng loại của chúng, đây là phán đoán sơ bộ tôi với ngài bộ trưởng đã thống nhất...


Nhìn hình ảnh sinh vật, cùng hình ảnh chiến đấu được cắt lại gửi về chiếu trên màn hình điện tử, trong phòng họp không khí nặng nề vang lên, tống thống Bide nhìn những người khác một lượt rồi nhìn bộ trưởng Thosmart.
- Vậy chúng ta nên chuẩn bị cho chiến tranh?


- Thưa ngài tổng thống điều đó nên chuẩn bị.
- Vậy hãy cho tôi một lý do thuyết phục.
- Dĩ nhiên rồi ngài tổng thống.
Cuộc họp kết thúc bộ trưởng Thosmart tháo nhẹ cà vạt trên cổ, ánh mắt đăm chiêu nhìn màn hình điện tử, trung tá Show vẫn còn ở đó nhận mệnh lệnh.


available on google playdownload on app store


- Cậu nghe rõ rồi chứ trung tá, hãy cho tôi một chứng cứ thuyết phục.
- Rõ.


Trần Thiên Nam sững sờ phát hiện niệm lực của mình có tác dụng mới, giống như một máy dò radar siêu cấp, hắn có thể nhìn thấy đồ vật như mắt thường trong khi không cần mở mắt, tác dụng này có tính xuyên thấu làm hắn rất vui vẻ, cái này mà đi đánh bạc thì khỏi nói vô địch, từ lần trước bị Eudora tấn công tinh thần, về sau tu luyện Tinh Hà Thiên Đô Quyết đã khôi phục lại còn có tăng tiến rõ ràng, coi như trong cái rủi có cái may.


- Hi Tuyết.
Trần Thiên Nam dừng xe lại trước cổng, Tuyết đã đứng chờ hắn đi học, sau đó cả hai đến trường, trên đường đi trò chuyện như thường ngày, đang đi thằng Tú cận phòng từ đâu ra chạy ngang nhìn Trần Thiên Nam nói.
- Ê Nam chiều có kèo đá bóng rảnh không?
- Đá bóng à, ừm cũng rảnh.


- Ok vậy để hẹn luôn đám kia, chiều nay đá sân gần trường, chỗ nhà văn hóa Lạng Giang ý.
- Biết rồi mấy giờ?
- Ba giờ chiều.


Nói xong thằng Tú lại vít ga lao đi như ma đuổi phóng vèo vèo lạng lách đánh võng làm Trần Thiên Nam hít đầy khói bụi từ con chiến mã thời ông cố nội thằng Tú cận để lại cho bố con nó.
- Cho tớ đi với?
- Hả, tùy cậu thôi.
- Được vậy đi qua nhớ gọi mình.


Trần Thiên Nam cũng gật đầu chẳng để tâm phóng xe nhanh chóng đến trường, vừa đến cổng trường đã thấy túm năm tụm ba toàn mấy anh trai tóc vàng khè khè đứng đầy cổng thì cũng hết hồn.
- Nam Nam...thằng An học dốt dính đạn.


Vừa thấy Trần Thiên Nam tới thằng Tú cận nãy đi trước đã lao ra kéo hắn, Trần Thiên Nam há mồm ngạc nhiên, lại là thằng cu An, thằng này cứ như nam châm hút nắm đấm ý nhỉ, bị đấm liên tục, Trần Thiên Nam thấy thoáng bên cạnh thằng An dính như keo là Hương Hà cũng thầm nuốt nước bọt hộ bọn kia, người thường muốn đánh với võ giả chân chính như Hoàng Hà thì chẳng khác nào lấy chân sút vào bê tông.


- Kệ mợ nó, có người yêu quên cả anh em cho nó nhừ người, yên tâm con Hà nó không phải dạng vừa đâu, ba thằng tóc vàng chả đủ nó nhét kẽ răng.


Trần Thiên Nam cười nhếch nhếch nói rồi dắt xe không để tâm tới thằng An, nhưng khi thấy Trần Thiên Nam lướt qua thằng An đang bị túm cổ áo, như người sắp ch.ết đuối vớ được phao cứu sinh gào lên.
- Đại ca cứu em!


Trần Thiên Nam giả vờ giả điếc nhanh chân dắt xe vào trong trường để mặc thằng An như ngác như bò đái, thằng Tú cận đi qua cười nhếch nhếch nói.
- Đại ca nói mày ăn cháo đá bát không biết anh em là gì nữa nên kệ mẹ mày ha ha...


Thằng An như ăn phải ruồi đớp đớp không khí nhìn theo, đâu có muốn tình cảm anh em đi xuống mà do hắn vớ phải bà chằng muốn cũng không được, thằng tóc vàng túm cổ nói.
- Mẹ mày tránh xa con bé Linh ra nếu không đừng có trách tao.
- Anh nhầm người rồi, em không có quen.


Thằng An mếu máo lắc đầu trả lời.
- Mẹ mày còn dám chối, chiều hôm qua mày còn trở nó về cổng còn cãi.
Hà đứng ở bên cạnh trợn mắt hừ lạnh một cái rồi quay người rời đi để thằng An khóc lóc thảm thiết phía sau gọi theo.
- Không phải đâu Hà.
"Bụp...bụp...Hự..."


- Nhớ mặt bố đấy cứ liệu với tao.
Tiết hai giờ ra chơi cả bọn ba bốn thằng kéo nhau xuống lớp thằng An, thấy thằng bé đang nằm úp mặt xuống bà mấy thằng túm lại an ủi vỗ về.
- Anh An không phải sợ, không có người khác thì còn có em.


Thằng Quang ôm ôm ấp ấp thỏ thẻ bên tai thằng An khiến mấy thằng cười hô hố, bọn con gái lớp thằng An ngồi gần nổi cả da gà châm chọc thằng Quang cùng thằng An một vố, cả bọn cười ngặt nghẽo một hồi cuối cùng thằng Tú cận mới nói.
- Chiều đá bóng sân chỗ nhà văn hóa Lạng Giang.
- Hả kèo gì?


Thằng An ôm mắt không biết là do mấy anh tóc vàng đấm hay do bạn gái đấm ngước lên hỏi.
- Biết bài Hai Triệu Năm của Đen Vâu không? Nó đấy.
- Ok con dê.
- Này đừng có sủi đấy, hôm trước cũng sủi làm cả bọn thua chổng cả đít, Messi An tạ không vào sân anh em đá đếch nổi, bị hành cho như con.


Thằng Quang rambo vỗ vỗ vai thằng An mà nói, như đang chút giận vụ hôm trước thằng An nó sủi cả bọn, thằng An cười hề hề nói.
- Hôm trước con vợ nó đau bụng, anh em thông cảm, nay chiến tranh lạnh tao đếch quan tâm nữa, yên tâm không sủi.
Trần Thiên Nam cũng vỗ vỗ vai thằng An cười cười.


- Cẩn thận không về cái Hà nó đấm cho rụng hết mẹ răng.
Cả bọn lại cười lên hô hố rồi tiếng trống vào lớp vang lên, cả bọn giải tán ai về lớp đấy, trên đường về lớp thấy cô giáo chủ nhiệm dẫn theo hai học sinh sau lưng đi vào lớp, thằng Lân huých vai.


- Mày ơi có gái, chị em sinh đôi nữa, ôi xinh vãi.
- Lau nước dãi đi kinh bỏ mẹ.
Trần Thiên Nam không có quan tâm lắm, cứ như vậy đi theo sau cô giáo chủ nhiệm với hai học sinh mới, đến cửa lớp thấy cô giáo cả bọn đang ầm ĩ vội ngậm miệng lại ngồi ngay ngắn.
- Ơ hai cái đứa này đi đâu bây giờ mới vào?


- Em với Nam đi giặt rẻ lau ạ.
Thằng Lân không biết móc từ đâu ra rẻ lau bảng dơ lên, cô chủ nhiệm khẽ lườm thằng Lân một cái rồi nói.
- Vào lớp đi.
Thằng Lân vâng dạ rồi còn không quên cười với hai chị em sinh đôi học sinh mới, đột nhiên hai chị em quay sang cười nói với Trần Thiên Nam.


- Hi anh, lâu rồi mới gặp.
Thằng Lân trợn mắt nụ cười trên môi cứng đờ, lại là thằng Nam thằng nào số chó thế đi tới đâu là gái bu tới đó, thằng Lân trong lòng gào thét không ngừng.






Truyện liên quan