Chương 63: Em Họ
Trần Thiên Nam ngạc nhiên, rồi nhìn kĩ hai gương mặt xinh đẹp, cảm giác có chút quen thuộc giống như một người sau đó ngẩn người nói.
- Thương Thảo? Sao hai đứa lại về Việt Nam?
Bấy giờ Trần Thiên Nam mới nhận ra hai đứa em họ con cô Linh, con gái út của ông bà nội, cô Linh phải nói là người giỏi giang nhất trong ba người con mà ông bà sinh, cô học giỏi lắm hồi đại học nhận học bổng một trường của Singapore nên sang bên đấy du học, rồi yêu đương với một anh cũng từ bên này du học, cả hai ở bên đó học tập và làm ăn, lần gần nhất hắn gặp hai đứa em họ là lần giỗ bố hắn cô Linh mới mang hai đứa em về Việt Nam.
- Bố mẹ về Việt Nam mang luôn hai chị em em về ở luôn quê hương không đi nữa.
- Cô về không nói cho ông bà biết, hai đứa cũng giấu hay thật.
Thương Thảo cười nhe răng ra hai bộ răng duyên khểnh, Thương là chị gái mới nói.
- Em muốn tạo bất ngờ.
- Rồi rồi vào lớp trước đã, ra chơi nói chuyện sau.
Trần Thiên Nam vào lớp trước vừa ngồi vào chỗ Tuyết nói.
- Ơ học sinh mới cậu quen à?
- Ừm, hai đứa em họ của tớ, bên Singapore mới về.
Hai chị em Thương Thảo được cô chủ nhiệm gọi vào lớp giới thiệu, đến lúc sắp chỗ ngồi bọn con trai hú hét như lũ nghiện ngập thấy ma túy, cuối cùng hai chị em được sắp một bàn mới dãy giữa, giờ ra chơi Thương Thảo chạy lại kéo lấy Trần Thiên Nam xuống căn tin, hai đứa mỗi đứa một bên trái phải cứ như là tì thiếp kéo Trần Thiên Nam đi.
- Mà cô với chú ở đâu?
- Bọn em ở tạm với ông bà với anh, rồi chuẩn bị xây nhà gần ông bà ngoại ở, bên nhà bố phá sản bán hết rồi chẳng còn lại gì nữa.
Trần Thiên Nam nghe con bé Thảo nói thì sững sờ một lúc, cuối cùng thở dài cảm thán, bên nhà chú Sơn chồng cô Linh không thích bên ngoại cho lắm, chú Sơn là dân Hà Nội chính hãng, không thích cô Linh từ một vùng nông thôn đi ra, nói trắng ra là ông bà bên đấy không thích nhà quê, cô chú yêu nhau rồi ở luôn bên đó cũng là vì một phần bên nội chú Sơn, ông bà nội cũng vì thế mà lời ra tiếng vào với cô chú, biết là cô chú thương nhau nên ông bà mới lặng thinh, rồi tình cảm cũng dần dần xa cách, chung quy lại cuối cùng vẫn phải quay về đất tổ nơi chôn rau cắt rốn mà sinh sống, âu nó cũng là cái số.
- Haiz, rồi cô chú về Việt Nam rồi tính làm gì?
- Em cũng không biết nữa, bố mẹ không nói với hai chị em em.
- Ừm.
Trần Thiên Nam cũng biết mình không nên nhiều chuyện, dẫn hai chị em Thương Thảo xuống căn tin uống nước nói chuyện qua về trường lớp, một buổi học trôi qua có chút sóng gió, tới trưa ra về Trần Thiên Nam đành sủi Tuyết, phải trở hai chị em Thương Thảo về nhà, thằng Lân cũng xấn sổ lại trở một người khi biết tin hai chị em là em họ của Trần Thiên Nam, hắn cũng không thể phân biệt được giữa hai chị em, chỉ biết cô chị tên Thương, cô em là Thảo, cứ gọi bừa chứ không thể phân biệt, hai chị em giống nhau như hai giọt nước, tiếp xúc lâu dài may ra mới có thể phân biệt được.
- Cô Chú.
Về đến nhà thấy cô Linh cùng với chú Sơn hắn liền lên tiếng chào hỏi, cô Linh đi lại dơ tay mà xoa xoa đầu hắn như ngày nào nói.
- Lớn nhanh thế suýt nữa cô không nhận ra, đẹp trai hơn bố mày hồi còn trẻ rồi, haiz...
Một nhà quây quần bên mâm cơm trưa trò chuyện với nhau, ông nội thương cô Linh lắm nhưng ngoài mặt ông vẫn có vẻ mặt đanh lại mà mắng cô chú, cơm nước xong xuôi mấy anh em dọn dẹp, con bé Anh Thư cùng chị em Thương Thảo nhanh chóng dính nhau như sam, lôi nhau vào trong phòng con bé Anh Thư một đoàn, Trần Thiên Nam cũng trở về phòng nghỉ trưa, tranh thủ ngủ lấy sức chiều còn đi đá bóng.
Giữa chiều vừa dắt con xe ra sân chị em Thương Thảo liền hỏi hắn.
- Anh Nam đi đâu đấy? Cho bọn em đi với, ở nhà chán èo, chị Thư đi học mất rồi không có ai chơi.
- Ách, anh đi đá bóng, nhưng mà không có xe, kẹp ba ra đường lớn gặp công an gô cổ lại là bỏ mợ.
- Bố mẹ vừa đi mua xe cho bọn em, chờ em tí.
Trần Thiên Nam à lên một cái, cũng phải thôi đi học xa như vậy cũng nên đi xe máy cho nhanh, chứ mà đạp xe đạp có mà gãy chân mới đến trường, một lúc sau cũng không biết là Thương hay Thảo dắt xe ra từ sau nhà, con xe Cup 81 Đài Loan mới cứng thế là ba anh em nói với ông bà một tiếng rồi phóng xe đi.
- Tuyết ơi?
- Mình ra đây.
Trần Thiên Nam dừng xe ở cổng nhà Tuyết gọi với vào, chỉ một lúc sau Tuyết đã chạy ra, tóc búi củ tỏi, mặc một chiếc áo thun màu xanh lá, quần cộc ngắn làm lộ ra cặp đùi trắng nón làm hắn không dám nhìn nhiều.
- Hi Thương Thảo.
- Hello Tuyết.
Ba cô gái chào hỏi nhau rồi sau đó hai chiếc xe máy phóng đi trên đường, đến sân bóng đá thấy đám thằng Tú cận, cả đám vừa thấy Trần Thiên Nam tới tất cả đều sáng mắt nhìn.
- Ôi anh rể giấu kĩ thế, giờ mới lộ ra vợ em.
- Cút.
Trần Thiên Nam đá văng mấy thằng cờ hó nhận anh rể không chút xấu hổ nào, nhận đóng em rể này về có mà nát nhà, không ra một cái thể thống cống rãnh gì không ăn thua, hắn phũ phàng đá văng cả một đám không nhận làm cho bọn nó mặt méo xẹo đi như đạp phải cứt gà.
Hương Hà bạn gái thằng An cũng tới, thế là bốn cô gái gia nhập ăn hàng rủ nhau ra quán ăn hàng, cả bọn cũng vào sân khởi động thư giãn gân cốt, thấy bên đối thủ có mấy thằng tóc xanh tóc vàng Trần Thiên Nam hỏi thằng Tú cận.
- Hẹn đâu kèo này đấy?
- Mấy thằng gần đây, chúng nó gạ kèo mình trước, tao thấy cũng xoàng nên nhận.
- Vãi shit, lớ ngớ toàn dũng sĩ diệt ống đồng thì bỏ mợ.
- Yên tâm, tao nghe ngóng rồi, bọn này cũng gà thôi, không ăn thua, có mày đánh nhau giỏi sợ chó gì bố con thằng nào.
- Thôi thôi tao xin, nó vác mẹ phóng lợn ra chạy còn chả kịp...
Sau đó mười phút trận đấu bắt đầu diễn ra, hai bên đá qua đá lại nhanh chóng tỉ số nghiêng về bên Trần Thiên Nam sau quả vô lê cháy lưới đội bạn của thằng An, đúng với cái danh Messi An tạ, nó đảo bóng như rang lạc qua hàng phòng ngự đối phương rồi hất bóng tung người bằng một cú vô lê như siêu sao trời âu tung chân sút bay lưới đội bạn.
- A.
Thằng An bị hậu vệ đội bạn chơi xấu một cú phang thẳng ống đồng đón hạ, cả đám lao lại mà chửi bới.
- Con mợ mày đá kiểu gì đấy? Định chơi bẩn à.
Quang rambo với thân hình hộ pháp dơ tay đẩy văng thằng vừa triệt hạ thằng An ra, bên kia thấy vậy cũng xúm lại đẩy thằng Quang, hai bên lời qua tiếng lại đỏ gay cả mặt, bấy giờ thằng An đứng dậy xua tay nói.
- Thôi thôi tao không sao đá tiếp đi.
Hai bên nhìn nhau không vừa mắt tiếp tục trận đấu, hết hiệp một tỉ số là 2/0 nghiêng về bên Trần Thiên Nam, bên kia thua nên có vẻ hậm hực lắm, sang hiệp hai chơi thô bạo liên tục triệt hạ bên này, Trần Thiên Nam được chuyền bóng đẹp dơ chân sút một quả thật mạnh chéo góc nâng lên tỉ số 3/0, cả đám ăn mừng vui vẻ, bên kia tức giận chửi bới nhau um lên.
Kết thúc trận đấy bên đội bạn thua với tỉ số 5/0, bọn kia hậm hực đưa tiền kèo cho thằng Tú cận, lườm cả đám rồi mới rời đi, sau đó cả đám rủ nhau ra quán nước gần sân bóng uống nước vui vẻ cùng nhau trò chuyện về trận bóng.