Chương 69: Xinh Quá Cũng Mệt
Bận rộn một thời gian tối tăm mặt mũi cuối cùng cũng có ngày rảnh rỗi, Trần Thiên Nam nằm dài ra chỗ quen thuộc ở sân thượng đón ánh nắng hiếm hoi xua bớt đi cái lạnh đầu đông.
- Anh Nam.
Trần Thiên Nam nghiêng đầu nhìn lại thì thấy con bé Anh Thư cùng hai chị em Thương Thảo, sau một thời gian quen thuộc hắn đã phân biệt được giữa Thương và Thảo, tính cách của hai người khác biệt, không phải hoàn toàn giống nhau, Thương là chị lạnh lùng ít nói, còn em là Thảo ngược lại có cơ hội là nói liên mồm, Trần Thiên Nam còn tính đề cử Thảo tranh giải Bà Tám Vàng của làng.
- Hả? Lại có trò gì?
Trần Thiên Nam ngồi dậy, con bé Anh Thư thì ngồi trước mặt hắn cầm tay hắn lắc lắc, còn chị em Thương Thảo mỗi người ở một bên vai hắn thò tay bóp vai, được hưởng đãi ngộ như vua chúa nhưng hắn chẳng có chút nào hưởng thụ, trong lòng co thắt lại đề phòng nói.
- Không công bất thụ lộc, mấy đứa lại bày trò gì, anh già cả rồi không chơi được cùng các em.
- Hi hi anh trai, em muốn mua điện thoại.
Trần Thiên Nam nhìn con bé Anh Thư, xoa xoa cằm trầm tư, ông bà nội không cấm hai anh em dùng điện thoại, con bé nói thì hắn có tiền dĩ nhiên là mua được, cũng không nghĩ nhiều gật đầu luôn, có đứa em gái hắn nhất định phải dành tất cả những gì tốt nhất cho nó, hắn đã thề sẽ thay bố mẹ chăm sóc nó, dù nó có đi lấy chồng hắn vấn sẽ quan tâm không để ai bắt nạt em gái hắn, chỉ khi hắn ch.ết mới ngừng quan tâm yêu thương con bé.
- Ừm, luôn hay lúc nào?
- Anh tốt nhất trên đời.
Trần Thiên Nam xoa xoa đầu con bé Anh Thư yêu thương trong mắt nồng đậm, dù hai anh em có trêu chọc nhau suốt ngày nhưng tình cảm giữa hai anh em luôn luôn tốt, đến lượt Thương với Thảo.
- Em muốn mua quần áo.
- Em cũng thế.
Thương lí nhí nói, Trần Thiên Nam nhìn qua liền biết kiểu gì cũng bị con bé Anh Thư cùng Thảo ép buộc, tính cách Thương hắn vẫn hiểu rõ, không có đủ mặt mũi để nũng nịu với hắn như một người em gái, hắn thân với Thảo hơn là Thương.
- Ừm được, bây giờ còn sớm chiều đi.
Thảo lúc này nghe răng ra cười ánh mắt nghi hoặc một hồi đánh giá Trần Thiên Nam từ trên xuống dưới, một lúc than thở không thôi.
- Anh vừa đẹp trai lại tài giỏi như vậy, nếu không phải là anh em trong nhà, em nhất định dùng mọi thủ đoạn để có được anh.
- Thảo mày cho anh xin, tự nhiên lại khen làm anh ngại, đẹp trai anh tự nhận còn tài giỏi anh chịu.
Trần Thiên Nam dí dí chán Thảo đẩy cái đầu nó ra xa, Thương ở một bên đế vào một câu làm Trần Thiên Nam tí nữa ngã lăn xuống khỏi sân thượng.
- Em nghĩ giống nó.
Trần Thiên Nam trợn mắt nhìn Thương, với tính cách lạnh lùng của mình Thương rất ít nói chuyện tào lao bậy bạ, hôm nay không biết dở chứng kiểu gì lại hùa theo em gái trêu chọc hắn.
- Em nghe bố mẹ nói chuyện, anh là người tạo ra Alpha Ace? Em không ngờ anh giỏi như vậy, em với chị Thương bằng tuổi vẫn còn xin tiền bố mẹ ăn sáng, anh đã kiếm cả mấy trăm nghìn đô la rồi, phục anh ch.ết mất.
Trần Thiên Nam nghe thế cũng cuối cùng hiểu, vì sao thái độ của ba đứa này lại tự nhiên khác lạ, hắn được các em tâng bốc trong lòng có chút xấu hổ, cũng không thể nói toạc ra bí mật về JD được với mấy đứa em được, vì thế màn dát vàng lên mặt này chỉ có thể ngậm ngùi đón nhận.
- Ừm, đừng có nói linh tinh ra ngoài đấy, phiền phức ch.ết người.
- Em biết chứ, có câu gì nhỉ? À con nhà tông không giống lông cũng phải giống cánh, em với chị Thương cũng biết nhiều thứ đấy, còn hack trộm đề của trường ở bên kia, đợt đó bị túm được em với chị xuýt chút nữa bị đuổi học.
Trần Thiên Nam vỗ chán một cái, đúng là thời kì nổi loạn, không có chuyện gì không dám làm, hắn cảm thấy bản thân mình không bằng các em trong phương diện nghịch ngợm này. Hắn lại thêm góc độ mới nhìn nhận về Thương, không thể dùng vẻ lạnh nhạt bề ngoài để đánh giá con người được, nhận được ánh mắt của Trần Thiên Nam nhìn mình, Thương dơ tay gõ vào chán Thảo một cái lườm lườm.
- Em bị nó kéo đi, hại em còn bị mẹ quất cho mấy roi đau muốn ch.ết.
Thảo bị chị gái gõ thì rụt cổ lại cười hì hì, Trần Thiên Nam gật đầu cảm giác Thương rất hiểu chuyện cùng tinh tế, Thảo lại nói.
- Anh không biết đâu, mẹ mang cành cây hóp từ bên này qua đó, mỗi lần mà nghịch thì nát đít với mẹ, nghĩ lại em còn đau muốn khóc.
Trần Thiên Nam cười cười, roi hóp đúng là vũ khí trí mạng với đám trẻ con, hắn hồi nhỏ mấy lần nghịch ngợm đánh nhau, ông nội được thầy cô giáo mời lên uống nước chè nói chuyện, về tối hôm đó thì xác định là nát đít với ông, bất quá dù có đau hắn cũng không khóc, với những gì ông nội răn dạy Trần Thiên Nam đủ lì lợm để gánh chịu hậu quả mà mình đã gây ra.
Mấy anh em vui vẻ trò chuyện giữa trưa, nằm dài trên đó đón nhận ánh nắng ấm ám, buổi chiều hai chiếc xe phóng đi ra chợ xã, thấy không có quần áo đẹp Trần Thiên Nam kéo luôn các đi ra siêu thị ở bên thị xã cách hơn hai mươi kilomet.
Vào cửa hàng Thế Giới Di Động mua điện thoại cho em gái, con bé Anh Thư lấy một chiếc Iphone 15 màu hồng, Trần Thiên Nam nghĩ nghĩ một hồi cuối cùng hỏi ý kiến Thương Thảo xem có muốn đổi điện thoại luôn một thể hay không hắn mua tặng, Thương còn ngần ngại, thì Thảo đã dơ dơ chiếc Iphone Xs Max của mình ra.
- Có anh, điện thoại em nát như sắt vụn rồi, không dám xin tiền bố mẹ mua.
Trần Thiên Nam không phải loại người khiêm tốn quá mức, hắn không phải thể loại chủ tịch thích giả nghèo, có tiền dĩ nhiên không thể bạc đãi bản thân, hai chị em Thương Thảo chọn Iphone 15 màu hồng giống con bé Anh Thư, Trần Thiên Nam cảm thán không thôi, màu hồng có một loại sức hút đặc biệt với con gái.
Trần Thiên Nam lấy một chiếc Iphone 15 Pro Max màu bạc, sau đó thanh toán, chị nhân viên cười tươi như hoa vẫy vẫy tay chào bốn anh em nhà hắn ra khỏi cửa hàng, Trần Thiên Nam cảm thán một lần nữa đúng là ma lực của đồng tiền, nó có thể quyết định ý thức con người, nếu mà hắn mua một chiếc điện thoại tàu hai ba triệu thái độ dĩ nhiên sẽ chẳng nhiệt tình như vậy, tốn trăm triệu mua bốn chiếc điện thoại Trần Thiên Nam nhẹ lắc đầu không để tâm nhiều, tiền bạc làm ra phục vụ cho cuộc sống, không tiếc.
Sau đó là cản quét siêu thị, ăn uống mua sắm, Trần Thiên Nam xách túi to túi nhỏ ở đằng sau đầu đổ đầy mồ hôi, đi mua đồ với con gái thật sự là mệt mỏi, thay thay chọn chọn mất cả mấy tiếng đồng hồ mới chọn được bộ quần áo, Trần Thiên Nam thì thấy vừa mắt, vừa size là lấy không lằng nhằng, hắn cũng mua tặng ông bà mấy bộ, hiện tại xách bốn cái túi to lết xác theo các em nó nhảy chân sáo đằng trước.
- Lại nữa.
Trần Thiên Nam mặt như ngỗng ỉa nhìn về đằng trước, lại có mấy anh xăm trổ nửa mùa, rồng rắn lẫn lộn, đầu tóc đủ màu, khuyên tai khuyên môi đầy mặt chặn đám con bé Anh Thư, đúng là gái xinh đi đâu cũng được sự chú ý đặc biệt.
- Chào em, cho bọn anh xin ních Facebook, tối về mình nói chuyện làm quen.
Trong bốn thằng có một thằng giống người bình thường nhất, ăn mặc phong cách rất bảnh, gương mặt cũng thuộc vào dạng dễ nhìn, lên tiếng trước.
Thảo đẩy đẩy chị gái chắn đằng trước, Thương nhìn bốn đứa con trai lạnh nhạt trả lời.
- Không có.
Không đợi bốn thằng kia nói gì thêm Thương đã kéo theo Thảo cùng con bé Anh Thư lách người rời đi, bốn thằng kia lập tức dơ tay muốn kéo con tay con bé Anh Thư lại, Trần Thiên Nam nhìn muốn phi cái dép vào mặt thằng đó, cũng không lên tiếng, hắn biết em gái mình không phải dạng vừa nên không lo.
- Mấy người định động chân tay, có tin tôi báo công an không?
Anh Thư tránh né đối phương, quay người lại nói.
- Bình tĩnh người đẹp, có gì nóng thế, anh chỉ muốn làm quen mời các em đi uống nước.
- Bọn này không thích làm quen, được rồi chứ?
Thảo bĩu môi một cái lên tiếng, Trần Thiên Nam lững thững đi tới, trong lòng thở dài không thôi, Thương Thảo rất xinh đẹp, lại thêm ở nước ngoài nhiều năm ăn uống sinh hoạt tốt, cơ thể phát triển đầy đủ, dáng người thiếu nữ lồi lõm, khiến cái bọn tinh trùng lên não rất dễ manh động.
- Công an đang sắp đến rồi.
Bọn kia nghe thấy công an liền quay đầu nhìn Trần Thiên Nam một cái xong quay người rời đi, không đạt được mục đích bọn chúng cũng không dám hành động bậy bạ, thời buổi này quấy phá trật tự xã hội là đi mấy năm chứ chẳng chơi, chỉ có thể tiếc nuốt rời đi.
- Về nhanh thôi các người đẹp, haiz xinh quá cũng mệt.