Chương 99: Thay Đổi Lớn
Sáng hôm sau đi học, Trần Thiên Nam phải gọi mãi chị em Thương Thảo mới dậy, nhà chú Sơn cô Linh xây xong, nhưng cô chú ở dưới thành phố thường xuyên không có nhà, chị em Thương Thảo ở bên này quen rồi vì thế chỉ thỉnh thoảng về bên nhà, còn lại ngủ nghỉ sinh hoạt bên này.
- Lại phải đi học, em còn ngủ chưa đủ...
Thảo đầu tóc rũ rượi ngáp ngắn ngáp dài bò dậy, còn không quên kéo chị gái dậy theo, Thương ngủ còn muốn kĩ hơn cả cô em, bị kéo mãi mới dậy được. Đợi hai đưa Thương Thảo đánh răng rửa mặt, thay quần áo mang balo ra cả ba phóng xe đi học.
- Oa, suýt chút nữa mình không nhận ra cậu.
Tuyết giật cả mình trước sự thay đổi như muốn lột xác của Trần Thiên Nam, gương mặt góc cạnh hơn trước, càng ngày càng đẹp trai mang theo vẻ nam tính quấn hút, cao hơn, khí chất mạnh mẽ, quả tóc lính thủy đánh bộ rất hợp với hắn.
- Quên mình nhanh vậy, đi thôi.
Tới cổng trường tạt vào quán cô Béo ăn sáng, mỗi người cái bánh mỳ ba tê cùng hộp sữa, có rất nhiều gương mặt mới của các em khối 10 năm nay, Trần Thiên Nam cũng phải cảm thán, một năm trôi qua nhanh thật, chỉ mới ngày nào còn bỡ ngỡ bước vào cánh cửa lớp 10, bây giờ đã trở thành anh chị của các em.
- Ơ chúng mày, đám cái Tuyết, Thương Thảo đi với thằng nào kia nhỉ?
Đám thằng Tú cận, Quang, Lân, An hôm nay rủ nhau đi xe ô tô giúp đỡ mấy em gái mới lên lớp 10 cùng xã, vừa xuống xe đã đảo mắt ngắm gái thấy đám Thương Thảo cùng một thằng lạ, đẹp trai lại đô con.
- Thảo của tao, đừng cản tao phải liều mạng với thằng kia.
Thảo nhét nhét hộp sữa sang cho Trần Thiên Nam uống, cảnh tượng làm cho thằng Lân mặt đỏ tía tai muốn lao đến bị mấy thằng nó ôm lại khuyên nhủ.
- Điên à, mày vào nó đấm một đấm thì ngất xỉu, bình tĩnh.
Thằng Lân hùng hổ lao tới mặc kệ đám thằng Tú cận kéo lại, đi tới tính gào lên thì Trần Thiên Nam ngẩng lên nhìn một đám như dã thú đang đến mùa giao phối.
- Ê ê có chút quen mắt.
Quang rambo nghi hoặc lên tiếng, thằng Tú cận đẩy đẩy cái kính kinh ngạc nói.
- Thủy sư đô đốc Akai Nam? Mày là thằng Nam?
Trần Thiên Nam trợn mắt nhìn mấy thằng bạn.
- Không tao thì ai, chúng mày ßú❤ đá tập thể với nhau nên ngáo hết một đống với nhau rồi à.
Thằng Lân hùng hổ muốn lao tới sống mãi cũng ngơ ngác như bò đái, ánh mắt nhìn gương mặt kia chợt lên tiếng.
- Này mày vừa qua Thái Lan thẩm mỹ à? Định mệnh sao tự nhiên khác thế, tí nữa anh em không nhận ra luôn.
Bốn thằng liên tục đánh giá Trần Thiên Nam, ánh mắt mang theo vẻ kinh dị, Trần Thiên Nam lười nói chuyện cùng mới thằng bệnh này đứng dậy trả tiền rồi đi vào trong trường, đám thằng Tú cận chạy theo, thằng An nhếch nhếch nói.
- Ông trời thật bất công, ông cho tao sự nghèo khó lại lấy đi vẻ đẹp trai của tao, còn thằng Nam còn bất công hơn, ông trời cho nó tất cả, cao ráo, đẹp trai, thông minh tài giỏi, tao nghĩ nên lên trời một chuyến, phải kiện chuyện này lấy lại công bằng cho xã hội.
Trần Thiên Nam đi trong sân trường gương mặt lạnh nhạt chẳng để ý nhiều, các em gái lớp mười lần đầu thấy Trần Thiên Nam ánh mắt ai nấy đều sáng lên, có bé còn mải nhìn vấp chân tí ngã, mấy thằng con trai thì tự động tránh ra không ai dám cản đường, người ta cao ráo đô con làm đám con trai khác tựa như gặp được trùm trường trong phim, tự động né tránh, bên cạnh là ba cô gái ai nấy đều rất xinh đẹp tựa như bốn người bước ra từ tiểu thuyết mạng, đám học sinh lớp mười nhìn theo ánh mắt không chớp lấy một cái.
- Oa, tao nhận ra rồi, kia hình như là anh Nam trường cấp 2 bọn mình, anh ý thay đổi nhanh quá, đẹp trai như sao Hàn, kìa anh An anh họ mày kìa, đi cùng đám anh Nam kìa, xin số cho tao đi Hằng...
- Nhìn kìa mày hot boy khối anh chị kìa, mấy chị đi cùng anh ý cũng xinh quá...
Đám thằng Lân đi theo sau như ăn phải ruồi, thằng nào thằng nấy vẻ mặt như muốn giết thằng Nam để thay mình vào đó, lời nói của các em khối 10 như sát muối vào trong lòng bọn nó, chẳng ai để ý đến bốn thằng, bốn thằng thậm chí muốn ôm nhau khóc, khác biệt giữa người với người quá lớn.
Nhìn bảng hiệu lớp 11A1, Trần Thiên Nam bước vào chỗ ngồi chưa có gì thay đổi, chúng nó tự động ngồi như năm lớp mười, Trần Thiên Nam cùng Tuyết, Thương Thảo đi vào lớp làm đám trong lớp trố mắt nhìn ra.
- Ê ê lớp mình có học sinh mới à? Sao tao thấy quen quen nhở?
- Thằng Nam phải không chúng mày? OMG chúa ơi, sao nó cao thế, lại đập trai hơn trước mấy phần, nhìn quả đầu chiến đét.
Con My cũng trợn mắt tiếc hận nói với mấy đứa con gái đang tám cùng mình.
- Năm cấp hai thằng Nam nó thích tao, thế mà tao lại từ chối, bây giờ hối hận ch.ết mất.
Mấy đứa con gái ánh mắt lập tức mang theo sự khinh bỉ nồng đậm nhìn con My nói.
- Tối tắm nhớ soi gương, cóc ghẻ mà đòi ăn bạch mã hoàng tử, mơ đi cưng...
Trần Thiên Nam chào một đám người quen, ngồi vào chỗ cũ như năm ngoái, Tuyết cũng vậy, cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp tất cả mọi người đứng lên chào, ba năm cấp 3 ở đây không thay đổi giáo viên chủ nhiệm năm một như các trường khác, thường thường thầy cô sẽ nhận chủ nhiệm một lớp ba năm luôn.
- Chào các em trở lại với trường lớp, sĩ số có có vắng ai không nào?
- Dạ không cô.
Cả lớp đồng thanh nói, cô giáo chủ nhiệm cười gật đầu với cả lớp đột nhiên cô hỏi.
- Ơ lớp mình có bạn nào ngồi cùng Tuyết cô thấy là lạ?
Trần Thiên Nam gãi gãi mũi, hắn cũng không ngờ ba tháng huấn luyện địa ngục kia khiến hắn thay đổi lớn như vậy, gương mặt thay đổi tới sáu phần góc cạnh hơn, chiều cao cũng tăng lên không ít, nhất là những múi cơ bụng, hầm hố tám múi, một sự lột xác như trong phim, hắn dám đảm bảo người nào có một tạ đi chăng nữa tham gia huấn luyện địa ngục xong mà không gãy cánh nửa đường cũng biến thành trai sáu múi, cơ bắp cuồn cuộn, khóa huấn luyện đó tương tự như địa ngục, vượt qua nó thân thể sẽ có sự lột xác rõ rệt.
- Học sinh cưng của cô đó cô, Trần Thiên Nam đó ạ.
- Nam á? Cô không nhận ra được em luôn, thay đổi khác quá, cao to đẹp trai hơn trước nhiều quá.
Cả lớp cùng cô giáo trò chuyện tới mấy vấn đề năm học mới, tiền học, quỹ lớp...chỗ ngồi cùng các chức vụ của lớp không đổi, tất cả đều giữ nguyên vẹn, buổi đầu tiên không học gì nhiều, giờ ra chơi tiết hai tận ba mươi phút do thầy cô giáo họp kế hoạch đầu năm ở phòng hội đồng, đám con trai lớp kéo nguyên một đàn sang thăm các em khối mười, không chỉ có lớp Trần Thiên Nam, hầu như tất cả các lớp 11 đến 12 đều nhiệt tình sang thăm hỏi các em, đây là truyền thống nối tiếp truyền thống, chưa năm nào đứt đoạn.
Thằng Lân kéo theo Trần Thiên Nam cùng đi, hắn vốn không muốn đi nhưng bị lôi kéo đành đi, dù sao cũng có mấy thằng em năm cấp hai lên sang quan tâm chúng nó.
- Anh An.
- Anh Lân.
-...
Đám thằng Hậu sản, thằng Trường chó...mấy thằng đàn em năm cấp hai đi theo đám Trần Thiên Nam tham gia cuộc đại chiến giữa các trường cấp hai, thấy bọn hắn đều vui mừng chào hỏi.
- Đại ca của bọn mày đây ngơ ngác cái gì? Còn không chào.
- Anh Nam?
Cả đám ngơ ngác nhìn Trần Thiên Nam dường như không dám xác định, đám thằng Quang cười ti tiện nói.
- Còn có thể là ai, nó bây giờ là thủy sư đô đốc Akai Nam ở cái trường này rồi, có biến nháy phát một, đấm từ trên xuống dưới không phải sợ thằng nào.
Trần Thiên Nam trợn trắng mắt, đám này vẫn thích kéo thù hận lên người mình, bây giờ lại còn truyền dạy biện pháp kéo thù cho các em phía dưới, hắn chỉ nhún vai nói.
- Gọi bọn nó ý, anh già cả rồi, không đỡ nổi phóng lợn của bọn trẻ chúng mày đâu.
Quan tâm các em là thứ yếu, thứ chính là quan tâm cái em gái mà thôi, rất nhanh lớp nào cũng tạt qua đã sàng lọc ra bộ tứ hoa khôi khối mười năm nay, tên tuổi nguyên quán đều bị bọn dã thú này dò ra nhanh chóng, túm cổ một thằng cu lại rồi hỏi là ra, thằng này không biết thì túm cổ thằng khác hỏi kiểu gì cũng ra.