Chương 73: Ngoại truyện 1
Mặc dù còn hai tháng nữa mới bước sang năm mới nhưng cuộc hôn nhân giữa Tần Mục và Thương Ngôn đã được chọn làm tin tức đứng đầu giới giải trí trong năm 2017.
Các nghệ sĩ khác khi yêu sẽ bước vào giai đoạn tìm hiểu, đồng ý hẹn hò đợi thời cơ đến công khai tình cảm sau đó mới thông báo cho bạn bè thân thích và tổ chức một hôn lễ xa hoa.
Nào có giống hai người này, chưa công khai hẹn hò đùng một cái đã kết hôn, đăng hai quyển sổ hôn nhân đỏ chót! Quả là tàn nhẫn! Không để cho trái tim fans có thời gian từ từ tiếp nhận.
Trận bão lốc này diễn ra mấy ngày liền và không hề có dấu hiệu yếu đi.
Lúc trước tài khoản dân mạng ăn dưa ai nấy đều khen năng lực săn tin của tài khoản Weibo Ngải Đặc Trắc, giờ thì đều vào để lại bình luận chê bai năng lực săn tin kém cỏi của họ. Tần Mục và Thương Ngôn vốn dĩ đã kết hôn một thời gian mà giờ họ mới tung ra tin đồn nghi vấn yêu đương hư hư thực thực của hai người này.
Bầu không khí cứ thế tưng bừng trôi qua, nháy mắt đã đến lễ trao giải Bạch Hoa thường niên.
Địa điểm tổ chức năm nay vẫn không thay đổi, tuy nhiên đối với Thương Ngôn lại có chút khang khác. Mọi năm cô sẽ đi tới đây cùng đoàn phim nhưng năm nay lại khác.
Chiếc xe Porsche dừng ở chính giữa lối đi vào thảm đỏ, Tống Tư Hạo cùng đạo diễn Giang Nhiên Hàn bước xuống theo sau là Thương Ngôn cùng Tần Mục sánh đôi.
Hai người tư thế thân mật tuy rằng không cố ý khoe ân ái nhưng vẫn khiến mọi người bị nhồi một đống cẩu lương vào mồm. Có lẽ hai người thật sự yêu nhau đi đến đâu cũng có thể phát ra bong bóng màu hồng ngọt ngào.
Đây là lần công khai đầu tiên sau khi thông báo kết hôn của hai người. Thương Ngôn cùng Tần Mục vừa mới xuất hiện đã khiến fans không ngừng xôn xao gào thét.
Mà phóng viên cũng không kém phần phấn khích, liên tục hướng camera về phía hai người nhiệt tình chụp ảnh.
Nữ chính bộ phim 《 A Kiều 》 không có xuất hiện nguyên nhân là gì trong lòng mọi người đều biết rõ. MC chủ trì đương nhiên không vô duyên mà nhắc tới chuyện này, đưa ra câu hỏi một cách khéo léo.
Sau khi hỏi vài câu hỏi liên quan đến Tống Tư Hạo và đạo diễn Giang, rất nhanh MC đã chuyển tập chung vào hai nhân vật đặc biệt bên cạnh.
MC đêm nay biết rõ Tần Mục tới lễ trao giải hôm nay làm khách mời trao giải nhưng vì muốn thảm đỏ trở nên nóng hơn cô ấy vẫn đưa microphone đến trêu ghẹo anh: “Hôm nay thầy Tần tới tham dự với tư cách là người nhà của Ngôn Ngôn sao?”
“Lời MC nói quả là không sai.” Nói đoạn Tần Mục khẽ cười nhìn Thương Ngôn rồi mới tiếp tục bổ sung: “Nhưng đồng thời tôi cũng tới đây để hỗ trợ chương trình trao giải.”
Phía dưới đám phóng viên nở nụ cười thiện ý dù bị ném cẩu lương vô mặt còn nhóm fans một lần nữa ồ lên ồn ào xôn xao.
Để nhường chỗ cho đoàn phim sắp đến, bọn họ liền vẫy tay tạm biệt các fans và phóng viên đi theo người hướng dẫn vào đại sảnh.
Vừa mới ra khỏi tầm mắt máy quay, Tần Mục đã cởi áo khoác trên người mực đặt trên vai Thương Ngôn.
Hiện tại cô đã bị thời tiết hôm nay làm cho đông cứng, lạnh tới phát run mỗi khi nói chuyện giọng cũng hơi run lên, “Cảm ơn anh.”
Đêm nay Thương Ngôn mặc một chiếc váy đuôi cá màu hồng pastal tuy kiểu dạng không quá hở nhưng nó cũng không giữ ấm được bằng áo len quần bông. Nên đứng trước gió lạnh cả người liền cảm nhận được cái rét lạnh cắt da thịt.
Tống Tư Hạo lúc này nhìn bọn họ bĩu môi, thay mặt toàn bộ cẩu độc thân có mặt tại đây cảm thán: “Aida, có ông xã đi theo chăm sóc thật sướng. Không giống như tôi trời lạnh lẽo đến đâu vẫn phải cắn răng chịu đựng không ai quan tâm tới, giống như cây bắp cải nhỏ vùi dưới mặt đất lạnh lẽo.”
Tần Mục liếc mắt nhìn anh ta, lười cãi lại, mặc kệ cho Tống Tư Hạo tiếp tục phát cơn thần kinh. Thương Ngôn thì khác anh, cô nhìn quần áo trên người Tống Tư Hạo nhịn không nổi phản bác.
“Tiền bối Tống, mấy nghệ sĩ nam như anh còn có thể mặc áo dài tay bên trong âu phục, không giống như nghệ sĩ nữ bọn em chỉ mặc mỗi chiếc váy mỏng manh thời tiết có âm độ cũng phải chấp nhận.”
“Ngôn Ngôn, tôi không giống mấy nghệ sĩ nam kia.” Tống Tư Hạo lắc đầu, tốt bụng chỉnh sửa giúp cô, “Tôi sợ lạnh, không chỉ mặc áo dài tay mỏng mà còn mặc thêm cả áo nhung bên trong để giữ ấm.”
Thương Ngôn: “…” Ai đó mang máy khâu tới đây may cái miệng lắm chuyện của Tống Tư Hạo vào.
Bước vào hậu trường, Thương Ngôn không ngồi cạnh Tần Mục. Chỗ ngồi của cô được xếp với đoàn làm phim còn Tần Mục ngồi ở vị trí khách quý đầu tiên.
Thương Ngôn ngồi lấy điện thoại ra nhắn tin, bên cạnh là Tống Tư Hạo nhàm chán luyên thuyên: “Em đang làm gì đó? Bằng không chúng ta cùng nhau chụp một tấm ảnh đi.”
“Tiền bối Tống, em đang nhắn tin Wechat cùng Tần Mục.” Cô ngầng đầu lên thành thật trả lời.
“Không phải chứ?” Tống Tư Hạo cổ quái nhìn cô, châm chọc nói tiếp: “Hai người tách nhau chưa tới mười phút đã dùng Wechat nhắn tin. Dính nhau đến vậy à?”
Tống Tư Hạo bày ra bộ mặt đáng thương, “Tần Mục đã thay đổi rồi, cậu ta không còn người mà tôi từng biết nữa. Giờ cả người cậu ta chỉ tỏa ra mùi vị khiến cẩu độc thân như tôi chán ghét”
“Có lẽ …” Thương Ngôn nghiêm túc suy nghĩ, “Người anh ấy toát mùi vị tình yêu.”
Lời này của cô thành công khiến Tống Tư Hạo ngậm miệng không nói nữa để yên cho Thương Ngôn nhắn tin tán ngẫu với anh.
Ước chừng hơn hai mươi phút trôi qua, đèn hậu trường dần dần tối đi. Lễ trao giải chính thức được bắt đầu. Thương Ngôn cất di động đi nhìn lên màn hình lớn, nhớ lại hai năm trước cô tại đây cô không chút tự tin định lùi bước khi nghe được cuộc điện thoại Thịnh Hinh gọi cho anh.
Nhưng hai năm sau, cô không nhưng ở bên cạnh anh mà còn lãnh chứng kết hôn với anh. Nghĩ tới đây Thương Ngôn cảm thấy duyên phận quả là một điều thần kì.
Nếu không nhờ Thịnh Hinh cô sẽ không có dũng khí chiến đấu dũng cảm thổ lộ tình cảm với anh. Nếu lúc đó cô chùn bước chắc hẳn bây giờ sẽ là một cảnh tượng khác …
Phía trên khán đài bắt đầu trao giải thưởng theo trình tự thường niên, nhìn mọi người bước lên nhận giải cô hơi nghiêng mặt về phía Tống Tư Hạo nhỏ giọng hỏi: “Nếu Thịnh Hinh lần này nhận được giải nữ chính xuất sắc thì ai trong đoàn phim sẽ lên nhận giải giúp chị ta?”
“Giờ em còn lo lắng cho người ta nữa à?” Tống Tư Hạo nhíu mày, bỡn cợt cười, ngữ điệu khi trả lời cô thập phần chắc chắn: “Em yên tâm đi, Thịnh Hinh không có cơ hội nhận giải đâu.”
Thương Ngôn khó hiểu nhìn anh ta tuy trước đó Thịnh Hinh bị dính phải scandal nhưng biểu hiện trong phim điện ảnh lần này của chị ta không thể bắt bẻ. Sao Tống Tư Hạo có thể khẳng định chị ta không nhận được giải?
Cô còn muốn hỏi lại thì máy quay đã đưa đến phía này, Thương Ngôn đành phải ép nghi hoặc trong lòng xuống.
Đoàn phim 《 A Kiều 》 hôm nay thu về hai giải thưởng lớn bởi vậy mà Thương Ngôn có thêm hy vọng bản thân nhận giải nữ phụ xuất sắc.
Đợi đến khi người chủ trì mở phong thư ra bắt đầu công bố, tâm tình Thương Ngôn như bị nhấc lên.
“Người đạt giải nữ phụ xuất sắc nhất chính là …” Cô ấy ngập ngừng thật lâu như thể đã trôi qua một thế kỉ mới nói tiếp: “Phương Di!”
Đoàn phim 《 Xuân Phong 》 nháy mắt kích động đứng lên chúc mừng Phương Di. Cô gái này nhấc làn váy cúi người cảm ơn sau đó yêu kiều bước lên sân khấu.
Lồng ngực Thương Ngôn như bị nghẹn lại, nản chí tới mức muốn khóc. Nhưng vẫn phải duy trì bộ dạng mỉm cười không thể tỏ ra thái độ không cam lòng được.
“Em đừng buồn.” Tống Tư Hạo tinh ý phát hiện điều khác thường từ cô nhỏ giọng an ủi: “Vẫn còn giải thưởng chưa công bố mà, em vẫn còn cơ hội.”
Thương Ngôn gật đầu mím môi không nói gì. Quả nhiên kỳ vọng càng nhiều, thất vọng sẽ càng lớn. Cô không nên ôm hy vọng nhận giải khi tới đây.
Hiện tại chỉ là giải thưởng nữ chính xuất sắc và nam chính xuất sắc chưa công bố. Mà năm nay Thương Ngôn chỉ diễn vai nữ phụ không có trong danh sách đề cử, sao có thể còn cơ hội!
Tần Mục là khách mời đặc biệt được MC trao quyền công bố hai hạng mục này.
Đoạn cắt nối video lần lượt phát lên, trên màn hình lớn là Tương Tư Diệp 《 Tư Cố Hương 》 – Lỗ Sương Ngưng 《 Minh Nguyệt Thiên Nhai 》 – Cố Bắc Bắc 《 Gương 》 cùng với Thương Ngôn 《 A Kiều 》 ?!
Thương Ngôn không thể tin nổi quay sang nhìn Giang Nhiên Hàn, “Đạo diễn Giang, tôi không nhìn lầm chứ?” Lúc này trên màn hình đáng ra phải là Thịnh Hinh chứ?
Thần sắc Giang Nhiên Hàn vốn lạnh nhạt, ông chỉ đơn giản giải thích với cô: “Bộ phim 《 A Kiều 》 vốn có hai nữ chính.”
Thương Ngôn: “?”
Cô nhớ rõ lúc trước Chu Sổ có nói qua về việc có hai nữ chính nhưng tự cô cho rằng mình là nữ phụ bởi vì tên phim là 《 A Kiều 》 mà! Hóa ra cô cũng là nữ chính của phim này.
Bất ngờ ngoài ý muốn khiến Thương Ngôn có chút choáng váng, cô điều chỉnh lại tâm trạng ngồi im không chớp mắt nhìn Tần Mục trên sân khấu. Lúc này anh đang chậm rãi mở phong thư ra. Đáy mắt không hề che dấu ý cười, “Nữ chính xuất sắc nhất của năm nay chính là Thương Ngôn. Xin chúc mừng em.”
Như thường lệ khi công bố trao giải, mọi người sẽ dừng lại đôi chút ở đoạn đọc tên khiến bầu không khí trở nên căng thẳng nhưng Tần Mục không vậy, anh trực tiếp nói ra khiến mọi người có chút không theo kịp.
Thương Ngôn quay sang chân thành cảm ơn đạo diễn: “Đạo diễn Giang, cảm ơn ngài đã cho tôi cơ hội này.”
“Đừng khách khí, đây là thứ mà cháu xứng đáng nên nhận.” Giang Hàn Nhiên vỗ vỗ lưng cô, nổi lên ý trêu đùa, “Bất quá cháu có thể coi như là quà tân hôn tôi tặng cháu.”
Tống Tư Hạo phấn khích vỗ tay nhiệt liệt chúc mừng cô, mọi người giờ mới thức tỉnh hăng hái vỗ tay.
Tiếng vỗ tay kéo dài vang dội cả khán phòng.
Thương Ngôn dịu dàng bước lên sân khấu mỉm cười nhìn anh, đưa tay ra nhận chiếc cúp. Cho dù khóe mắt hơi đỏ nhưng vẫn cố kìm nén mà không rơi lệ.
“Tôi không nghĩ bản thân có thể nhận được giải thưởng lớn đến thế này. Hiện tại tôi chỉ biết gửi lời cảm ơn đến tất cả mọi người.”
Nói đoạn Thương Ngôn ngừng lại, hít một hơi thật sâu rồi tiếp tục: “Mặc dù đây là giải thưởng cá nhân nhưng tôi nghĩ rằng nó thuộc về tất cả mọi người trong đoàn làm phim 《 A Kiều 》 . Tôi cảm ơn đạo diễn Giang, cảm ơn tiền bối Tống và những nhân viên cần mẫn tham gia làm việc suốt mấy tháng quay phim vất vả. Cuối cùng …”
Cô quay sang nhìn về phía Tần Mục: “Tôi cảm ơn thầy Tần, cảm ơn anh đã luôn sát cánh bên em suốt những chặng đường qua. Không có anh, em khẳng định sẽ không có được ngày hôm nay.”
“Ôm nhau đi! Hôn nhau đi!” Phía dưới khán đài không biết ai đã nói ra câu này, rất nhanh mọi người bắt đầu hùa theo, “Ôm đi! Hôn đi! Ôm đi! Hôn đi!”
Âm thanh ồn ào như thủy triều ập đén, cứ thế cho tới khi Thương Ngôn liếc mắt nhìn Tần Mục, “Nếu mọi người đã yêu cầu mạnh liệt như thế …”
Thương Ngôn ngượng ngùng xoay người giang hai tay bật cười ôm lấy thắt lưng anh. Động tác tự nhiên, thân thiết không kém phần ngọt ngào.
Dưới ánh đèn sân khấu, giữa muôn vàn tầm mắt nhìn đến. Tần Mục khẽ cười, cúi đầu tựa như chuồn chuồn lướt đặt lên môi cô một nụ hôn.