- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: (Bắt côn trùng)
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84: Đại kết cục 1
- Chương 85: Đại kết cục 2
Lần đầu tiên nhìn thấy anh, cô đã biết, người đàn ông này là kẻ đã cướp đi cuộc đời cô!
Tống Mộ Thanh?
Đó chính là một cô gái ‘như sói như hổ’!
Dám ‘đơn thương độc mã’ (một mình một ngựa) đuổi đánh tình nhân của cha, dám hét lên với mẹ "Nếu hôm nay mẹ dám nhảy xuống, sáng mai con sẽ cho họ Tống và người đàn bà kia chôn cùng mẹ!", kết quả là chân mẹ cô run lên, ngã trở về!
Có thể từ lúc cô gặp người đàn ông tên Lận Khiêm kia, đã thề phải ‘bắt’ được anh, ở trước mặt anh đóng vai một con cừu nhỏ đáng thương. Khổ nhục kế, mỹ nhân kế thay nhau ra trận, nhưng chỉ đổi lấy một câu nói của anh "Nghiêm! Đằng sau quay!" Cuối cùng bất đắc dĩ, phải sử dụng chiêu ‘lạt mềm buộc chặt’...