Chương 142: Công Nhận Thực Lực (2)
Tùng sợ hết hồn, vội ngăn lại cô nàng :”Không không, thôi nào, anh chỉ đùa thôi. Tin tức xấu là hiện giờ anh vô cùng mệt mỏi, đang cần nhìn thấy em để có thêm năng lượng đây. Còn tin tức tốt là, anh đã được đưa lên đội một rồi. Từ giờ bạn trai em đã là cầu thủ đá ở giải đấu lớn nhất Bồ Đào Nha rồi nhé. Haha” cậu không nén nổi, cười to lên. Chia sẻ niềm vui với người mà mình yêu thương, cảm giác vô cùng tốt. Sáng nay cậu cũng đã nói với ba mẹ mình, hai người cũng vô cùng bất ngờ. Biết rằng lịch trình của Emma rất bận, phải cố nén lại mới không gọi cho cô nàng vào lúc sáng, mà phải chờ đến tận đêm mới có thể chia sẻ tin vui này.
Emma thở dài một hơi, yên tâm không ít. Mặc dù cô không hiểu được nhiều về bóng đá, nhưng vì đã xác định mối quan hệ với Tùng, cô cũng không ngần ngại tìm hiểu thêm thông tin. Ít ra cô cũng biết, một cầu thủ trẻ tuổi như Tùng, lại có thể đá đến cấp độ cao nhất của một quốc gia ở châu Âu, vốn tôn sùng chủ nghĩa dân tộc và cực đoan, không phải là một chuyện dễ dàng. Cô vui vẻ nói :”Vậy thì xin chúc mừng, cách giấc mơ của anh đến gần thêm một bước rồi” mặc dù đã từng khuyên Tùng đừng bỏ phí khả năng học tập siêu việt của mình, nhưng cô nàng cũng biết, theo đuổi giấc mơ là điều mà không bất cứ ai có thể bỏ qua được, đặc biệt là khi họ có trong tay khả năng thực hiện giấc mơ ấy. Bóng đá của Tùng cũng vậy, sự nghiệp diễn xuất của cô cũng thế, tuy khác nhau về lĩnh vực nhưng lại đồng nhất về bản chất, cả hai cũng chỉ là những con đom đóm đang trên đường chinh phục giấc mơ thắp sáng cả rừng xanh, chỉ khác biệt ở chỗ, cả Tùng và Emma đều có khả năng để thực hiện giấc mơ đó.
Cả hai hàn huyên không ngừng nghỉ, nhưng dù sao Tùng cũng phải chú ý đến sức khỏe của Emma. Cật lực yêu cầu cô nàng phải chăm sóc tốt bản thân, Tùng nhanh chóng thiếp đi. Cả hai, đêm đó đều cùng nhau mơ thấy giấc mộng đẹp!
Ta là đường phân cách
“Chào anh Hưng, hôm qua Tùng có gọi cho anh nhưng không được, đúng rồi ạ, thằng bé muốn báo với anh là nó được đưa lên đội một. Dạ đúng rồi, vừa mới đây thôi. Đúng rồi ạ. Tôi cũng không biết nữa, có lẽ là cuối năm nay. Thằng bé đang đá tốt quá, tôi không dám nói gì hết, sợ nó nhớ nhà. Vâng, vậy thì cám ơn anh nhiều”
Gác lại điện thoại, chú Hưng quay sang nhìn ra sân Thành Long. Thời gian gần đây, hầu như chú túc trực ở sân, theo dõi đám cầu thủ thi đấu ở giải hạng Hai. Dù vẫn chưa tìm ra được đứa nào có tiềm năng như Tùng, nhưng cơ sở vẫn đang còn đó, mùa giải năm nay chắc chắc Sài Gòn sẽ được lên giải hạng Nhất. Nhìn đám cầu thủ hăng hái xung phong giành bóng, chú Hưng thoáng nhớ tới hình ảnh của Tùng lúc đang tập huấn tại đây. Mới chớp mắt mà đã hơn một năm rồi, từ một cậu nhóc còn chưa ráo máu đầu, lắc mình biến thành ngôi sao hi vọng số một của Bóng đá Việt Nam, thậm chí hiện tại còn đặt chân lên cả giải Ngoại Hạng Bồ Đào Nha. Mặc dù không thể sánh được Năm giải đấu lớn, nhưng dù sao, Portugal Liga cũng nằm ở nhóm thứ hai, ngang hàng với Eredivisie, đồng thời còn là công xưởng xuất khẩu các cầu thủ trẻ đi những đội bóng hàng đầu châu Âu.
Chú Hưng hơi trầm ngâm, chợt thở dài, bắt đầu gọi điện thoại. Đầu dây bên kia khá sốt ruột hỏi nhỏ :”Có việc gì vậy, anh Hưng?” giọng nói hơi mệt mỏi nhưng khá điềm tĩnh.
“Tùng được đôn lên đá đội một rồi, tôi nghĩ ông sẽ cần tin tức này” giọng chú Hưng không che giấu được sự kiêu ngạo khi nói.
“Cái gì, làm sao nhanh như vậy?” đầu dây bên kia, ông Hỷ có vẻ khá sốc nói.
“Đây là tin tức độc quyền cho ông nhé. Tôi cũng chỉ vừa nhận được thôi” giọng chú Hưng không nén nổi cảm xúc dâng trào. Một cầu thủ Việt Nam đá ở giải Ngoại hạng Bồ Đào Nha, ngẫm lại cũng vô cùng kích động rồi.
Ngay đêm hôm ấy, VTV chợt đưa ra thông báo :”Thay vì truyền hình trực tiếp các trận đấu của Belenenses B ở giải hạng Nhất, VTV sẽ tiến hành truyền hình trực tiếp những trận đấu thuộc giải vô địch quốc gia Bồ Đào Nha, song song với giải hạng Nhất. Theo thông tin mới nhận được, Nguyễn Thanh Tùng, niềm tự hào của Việt Nam, đã được đưa lên đá ở đội một cho hơn 10 trận còn lại của mùa giải năm nay. Tùng đã trở thành người Việt Nam đầu tiên có tên trong đội hình một câu lạc bộ bóng đá châu Âu ở cấp độ cao nhất. Thành tích này vô cùng đáng quý, xứng đáng với những nỗ lực không ngừng của cậu nơi đất khách quê người” vừa nói, Quang Minh vừa cười một cách vô cùng kích động. Phải thấy tận mắt mới hiểu được sự vui mừng của anh và Long Vũ khi nhận được tin tức này. Cả hai hầu như đều không thể tin vào tai mình khi biết được thông tin chính xác từ câu lạc bộ Belenenses khi đệ trình bổ sung thêm Tùng vào danh sách thi đấu của Belenenses trong giai đoạn cuối mùa giải này.
Cũng may mắn, lúc đầu VTV kí kết cùng công ty trung gian, hợp đồng tiếp sóng cả hai giải, vừa giải Ngoại hạng Bồ Đào Nha, cộng với giải hạng Nhất, nhưng ban biên tập chỉ lựa chọn những trận đấu có Belenenses B, đặc biệt là có Tùng thi đấu. Dù sao thì phí bản quyền này cũng không quá cao, căn cứ vào độ nổi tiếng vốn thấp hơn rất nhiều của các giải ở Bồ Đào Nha, cộng thêm việc có khá nhiều nhà tài trợ đến từ khắp nơi trên đất nước, hô hào muốn góp tiền để đưa hình ảnh của Tùng về lại trong nước. Thế là rất may mắn, VTV không cần phải tốn thêm đồng nào nữa, mà vẫn có thể đưa đến cả nước hình ảnh của Tùng trên sân bóng cấp độ cao nhất của một trong số những nền bóng đá mạnh nhất châu Âu.
“Không được, tôi phải nghiên cứu lại thông tin về giải Ngoại hạng Bồ Đào Nha mới được. Quỷ thần ơi, không thể nào tin nổi là hiện tại trong đầu tôi chẳng có tí ấn tượng nào với các câu lạc bộ Bồ Đào Nha dạo gần đây cả” Quang Minh sực nhớ ra, vỗ đầu cười khổ nói.
Long Vũ gật gật đầu :”Phải nhanh, vài ngày nữa là đến cuối tuần, thể nào cũng có trận đấu. Nhưng tôi lo lắng lại là chuyện khác” Long Vũ vừa nói, vừa xoa xoa tay, biểu hiện khá xoắn xuýt.
Quang Minh hơi khó hiểu nhìn sang, Long Vũ cười khổ nói :”Bộ cậu nghĩ vào được đội một là có thể ra sân ngay hay sao? Cậu suy nghĩ giải Ngoại hạng quá đơn giản rồi đó. Chỉ cần Tùng được nằm trong danh sách 18 người thì tôi đã cám ơn trời đất rồi, chứ đừng nói có thể ra sân, dù là vị trí dự bị. Đương nhiên, tôi không phải hạ thấp Tùng, thực lực cậu ấy hoàn toàn có thể đá ở giải Ngoại hạng. Vấn đề ở chỗ, hiện tại là gần cuối mùa giải, hầu như việc diễn luyện của đội hình chính đã hoàn thành rồi, Tùng hiện tại may ra chỉ có thể ra sân ở vị trí câu kéo thời gian, hoặc khi đã cầm chắc chiến thắng mà thôi. Thậm chí, có lẽ cậu ấy còn không được chơi ở vị trí tiền vệ trung tâm như bình thường nữa, ít nhất là khi cậu ấy còn có khả năng phòng ngự tốt. Thay đổi một vị trí trên sân ảnh hưởng rất nhiều đến kỹ chiến thuật toàn đội. Sự thực thì tôi lại mong rằng cậu ấy có thể đá ở giải hạng Nhất đến cuối mùa, sau đó được đưa lên đội một. Như vậy, ít nhất trong đợt tập huấn và định hình chiến thuật mùa hè sẽ giúp cậu ấy lấy được lòng tin toàn đội, có thể phát huy tối đa khả năng của mình. Haizz, thật là, không biết lần này là phúc hay là họa đây nữa.” nói một mạch, Long Vũ chợt thở dài bỏ đi, để lại Quang Minh trầm tư những lời nói vừa rồi.