Người Yêu Cũ Bị Tôi Bội Bạc Giàu To Rồi
✍ Điêu Bảo Bảo
Hoàn thành
Đô ThịNgôn Tình
60 chương
324 lượt xem
3 ✩
✎
- Chương 1: Gặp lại
- Chương 2: Liên hoan
- Chương 3: Còn hận tôi không?
- Chương 4: Lọt vào tầm ngắm
- Chương 5: Có còn là người không?
- Chương 6: Rất có nhân tính
- Chương 7: Nhìn xem chuối cảnh còn xanh không?
- Chương 8: Tôi mà là chó, cậu cũng đếch phải người
- Chương 9: Ăn kẹo hả?
- Chương 10: Tôi không cần biết mật mã thẻ ngân hàng của cậu
- Chương 11: Của ít lòng nhiều
- Chương 12: Chuyện cũ ở Hải Thành
- Chương 13: Cậu có biết giở trò lưu manh là gì không?
- Chương 14: Nụ hôn bất ngờ
- Chương 15: Cậu ta muốn “chơi” mày
- Chương 16: Bắt vịt nhảy ổ
- Chương 17: Sợ cái gì
- Chương 18: Đã sống kiếp người, đừng nên đem lòng yêu hận quá mãnh liệt
- Chương 19: Y luôn đi đằng trước, cho nên khóc cũng chẳng ai hay
- Chương 20: Đêm đầu tiên
- Chương 21: Anh thật sự yêu ông trẻ anh sâu đậm
- Chương 22: Chẳng muốn chờ mong
- Chương 23: Làn mưa
- Chương 24: Quăng thính hụt
- Chương 25: Rắc thính
- Chương 26: Lỗ tai
- Chương 27: Do dự
- Chương 28: Tổn thương người khác, làm đau chính mình
- Chương 29: Vì một câu “Tôi thích cậu”, y đã đợi rất lâu
- Chương 30: Người trên thế gian này, chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, một khi bỏ lỡ sẽ không còn cơ hội thứ hai
- Chương 31: Cuối cùng y cũng đợi được
- Chương 32: Đi làm
- Chương 33: Cậu chiều hư tôi
- Chương 34: Rải dấu hôn
- Chương 35: Bình giấm chua
- Chương 36: Cảm giác mình bị đùa bỡn
- Chương 37: Dù chỉ là lừa chơi, người đó cũng rất vui
- Chương 38: Tôi là anh của cậu, cậu là ông trẻ tôi
- Chương 39: Đánh gãy chân
- Chương 40: Hắn đã từng âm thầm bảo vệ y
- Chương 41: Hoàn hảo
- Chương 42: Bao lì xì
- Chương 43: Lúc nào tôi cũng ở đây
- Chương 44: Di sản
- Chương 45: Hậu sự
- Chương 46: Trở về
- Chương 47: Bị ốm
- Chương 48: Lòng dạ hẹp hòi và đầu óc rỗng tuếch
- Chương 49: Thúc giục kết hôn
- Chương 50: Manh mối
- Chương 51: Ngả bài
- Chương 52: Nhớ cậu
- Chương 53: Gặp lại
- Chương 54: Vẫn luôn nhớ cậu
- Chương 55: Đã chẳng còn cần đòi hỏi cưỡng ép
- Chương 56: Cậu bất lực
- Chương 57: Sánh vai lên đỉnh
- Chương 58: Cùng gánh vác buồn lo trong đời, trải qua bao năm tháng dài lâu
- Chương 59: Phiên ngoại 1: Chuyện thời đi học
- Chương 60: Phiên ngoại 2: Nhiều năm sau
VĂN ÁN
Người ta vẫn thường nói hồng nhan bạc tỉ, đẹp trai sẽ gặp được nhiều may mắn. Nhưng Giang Nhứ luôn cảm thấy mình cực kỳ xui xẻo, đã nghèo thì chớ, mắt còn mù.
Thời cấp 3, có X ngốc nghếch nọ theo đuổi hắn suốt hai năm, thành công bẻ Giang Nhứ từ thẳng đơ thành cong quèo.
X ngốc nghếch cái gì cũng tốt. Bề ngoài điển trai, thành tích ưu tú, bị đánh cũng không trả đũa, bị mắng cũng không cãi lại. Ấy thế mà hẹn hò được hai tháng, Giang Nhứ thẳng thắn say goodbye.
Cố Khinh Chu: “Tại sao?”
Giang Nhứ: “Vì cậu nghèo.”
Thế nhưng cuộc đời vốn là một bể máu chó.
Máu chó là gì? Máu chó chính là sau khi chia tay gặp lại trên đường, nó cưỡi BMW i8, còn mày chổng mông đạp xe hai bánh.
Giang Nhứ: “Ối giời ôi cái đầu gối tôi! Ối giời ôi cái xương ống chân tôi! Ối giời ôi hôm nay không nôn ra mười vạn tám ngàn cho ông thì đừng hòng đi đâu hết!”
Cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, lộ ra gương mặt người cũ quen thuộc vô cùng. Đối phương tháo kính râm, nhìn mấy lượt từ trên xuống dưới, đánh giá Giang Nhứ nằm giả chết trên đường, cực kỳ vui vẻ.
Cố Khinh Chu miệng lưỡi như tẩm độc: “Giang Nhứ, không có tôi một cái, bây giờ thành thảm hại như thế sao?”
Giang Nhứ: “…”
Được lắm, thì ra năm ấy mình đã xuất sắc bỏ qua một tên phú nhị đại giả vờ khiêm tốn.
Tránh mìn: Không hoan nghênh các loại công khống thụ khống blah blah, đây là một câu chuyện đơn giản không cua gấp bẻ lái loằng ngoằng, tôi thoải mái viết, các bạn thoải mái đọc, vui vẻ là được, không mong xuyên tạc.
Du thủ du thực công x Ác miệng ngạo kiều thụ
Nhân vật chính: Giang Nhứ┃ Vai phụ: Cố Khinh Chu
Người ta vẫn thường nói hồng nhan bạc tỉ, đẹp trai sẽ gặp được nhiều may mắn. Nhưng Giang Nhứ luôn cảm thấy mình cực kỳ xui xẻo, đã nghèo thì chớ, mắt còn mù.
Thời cấp 3, có X ngốc nghếch nọ theo đuổi hắn suốt hai năm, thành công bẻ Giang Nhứ từ thẳng đơ thành cong quèo.
X ngốc nghếch cái gì cũng tốt. Bề ngoài điển trai, thành tích ưu tú, bị đánh cũng không trả đũa, bị mắng cũng không cãi lại. Ấy thế mà hẹn hò được hai tháng, Giang Nhứ thẳng thắn say goodbye.
Cố Khinh Chu: “Tại sao?”
Giang Nhứ: “Vì cậu nghèo.”
Thế nhưng cuộc đời vốn là một bể máu chó.
Máu chó là gì? Máu chó chính là sau khi chia tay gặp lại trên đường, nó cưỡi BMW i8, còn mày chổng mông đạp xe hai bánh.
Giang Nhứ: “Ối giời ôi cái đầu gối tôi! Ối giời ôi cái xương ống chân tôi! Ối giời ôi hôm nay không nôn ra mười vạn tám ngàn cho ông thì đừng hòng đi đâu hết!”
Cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, lộ ra gương mặt người cũ quen thuộc vô cùng. Đối phương tháo kính râm, nhìn mấy lượt từ trên xuống dưới, đánh giá Giang Nhứ nằm giả chết trên đường, cực kỳ vui vẻ.
Cố Khinh Chu miệng lưỡi như tẩm độc: “Giang Nhứ, không có tôi một cái, bây giờ thành thảm hại như thế sao?”
Giang Nhứ: “…”
Được lắm, thì ra năm ấy mình đã xuất sắc bỏ qua một tên phú nhị đại giả vờ khiêm tốn.
Tránh mìn: Không hoan nghênh các loại công khống thụ khống blah blah, đây là một câu chuyện đơn giản không cua gấp bẻ lái loằng ngoằng, tôi thoải mái viết, các bạn thoải mái đọc, vui vẻ là được, không mong xuyên tạc.
Du thủ du thực công x Ác miệng ngạo kiều thụ
Nhân vật chính: Giang Nhứ┃ Vai phụ: Cố Khinh Chu