Chương 103: Dị tượng.

Sau hơn hai ngày liên tục hầm thì cuối cùng cái tay gấu cũng đạt được độ nhừ mà Lý Dương mong muốn.
Chỉ là, đối với loại nguyên liệu này, hầm nhừ cũng chỉ là công đoạn sơ chế mà thôi. Tiếp sau đó mới thực sự là công đoạn chế biến chính thức.


Nhưng thực ra, Lý Dương cũng không biết rõ lắm món tay gấu chân chính phải chế biến như thế nào, dù sao đây cũng là món ăn trong truyền thuyết mà thôi.


Lần trước, khi săn được đầu thiết mao hùng kia Lý Dương cũng đã muốn làm thử món tay gấu này, nhưng loại gấu kia da lông thực sự cứng rắn như là sắt thép vậy, hắn không cảm thấy mình có thể ninh nhừ được lớp da đó.


Lần này đã có thể nếm thử, vậy thì Lý Dương nhất định phải cố gắng nấu nó thật ngon mới được.
Tay gấu đã được ninh nhừ, bây giờ chỉ cần thêm các loại gia vị vào chế biến là tốt rồi.


Nghe nói tay gấu này về mặt hương vị cũng không có chỗ đặc biệt, vậy nên chế biến cần phải phối hợp với các thành phần khác thì mới tạo thành món ngon được.


Đương nhiên, những loại nguyên liệu kia ở đây là không có, Lý Dương cũng chỉ có thể sử dụng những loại nguyên liệu hiện có để thay thế.


Đầu tiên, Lý Dương dùng xương thiết trảo ưng ninh lấy nước. Thiết trảo ưng cùng gà cũng không khác nhau bao nhiêu, nước ninh xương của nó có vị ngọt đặc thù. Hắn sẽ dùng nước này để cho vào nấu cùng tay gấu.


Trong khi ninh xương, Lý Dương một lần nữa xử lý cái tay gấu. Bây giờ tay gấu đã được ninh nhừ, hắn cần loại bỏ phần xương, chỉ giữ lại phần thịt và gân của nó để chế biến công đoạn cuối cùng.


Chờ ninh xương hoàn tất, Lý Dương chắt nước dùng ra. Nước ninh xương thiết trảo ưng có màu vàng sóng sánh, hương vị ngọt đậm đà. Dùng loại nước này để nấu tay gấu, Lý Dương cảm thấy nó không ngon cũng khó.


Chỉ là bây giờ Lý Dương đang phân vân, không biết nên cho thêm những loại nguyên liệu nào vào nấu cùng. Các loại gia vị bình thường vẫn dùng cũng quá là tầm thường, thực sự là không xứng với món ăn hắn tốn nhiều công sức để chế biến như này.


Suy đi nghĩ lại thì Lý Dương cảm thấy cũng chỉ có một loại nguyên liệu là phù hợp với món mỹ thực này, đó chính là mê hồn hoa.
Mê hồn hoa không chỉ có mùi hương rất là hấp dẫn, mê hoặc, nó còn là một loại linh vật, chứa đựng không ít tinh thuần năng lượng.


Chỉ mỗi tội nó cũng chứa chất độc gây mê cực mạnh, nấu xong chỉ sợ đám người bọn hắn làm một miếng đi vào thì còn phê hơn là uống hết một bình rượu.


Nhưng cái này cũng không tính là vấn đề lớn gì, không phải còn có củ mê hồn hoa hay sao. Lý Dương cảm thấy chỉ cần cho cả củ của mê hồn hoa vào nấu chung, thì chúng có thể trung hòa lẫn nhau, không còn phải lo lắng cái vấn đề đó nữa.


Sau một hồi đắn đo, cuối cùng Lý Dương vẫn là quyết định sử dụng mê hồn hoa làm nguyên liệu cho vào nấu cùng với tay gấu. Hắn cũng không tin, làm như vậy ăn vào còn có thể ch.ết người. Mà không ch.ết người thì cho dù như thế nào cũng không tính là vấn đề lớn gì.


Thế là, Lý Dương lấy ra một cái nồi to, để tay gấu vào, sau đó đổ nước hầm xương ngập phần tay gấu.


Lý Dương lấy ra một gốc mê hồn hoa, cắt nhỏ thả vào. Rồi lại lấy ra hai cái củ của mê hồn hoa, thả vào để trung hòa phần độc tính của mê hồn hoa. Đáng lẽ chỉ cần một củ hẳn là đã đủ, nhưng Lý Dương vẫn là cho thêm một củ cho chắc chắn.


Đương nhiên, chỉ như vậy cũng còn chưa đủ, Lý Dương còn cho thêm vào một chút rượu. Lần này Lý Dương cũng không sử dụng rượu nấu, mà là dùng loại rượu có hương vị tốt nhất của hắn. Tiếp sau đó Lý Dương cũng cho thêm một chút nấm khô, một chút muối tiêu và mật của mật đằng để tăng thêm hương vị.


Xong xuôi, Lý Dương bắt đầu hầm với lửa lớn, để cho tất cả gia vị đều có thể ngấm vào trong phần thịt tay gấu.


Trong lúc rảnh tay, Lý Dương cũng bỏ một cái cánh thiết trảo ưng ra để sử lý. Cái cánh này so với bàn tay gấu càng thêm to lớn, chỉ sợ đám người bọn hắn là ăn không hết được một cái cánh này. Vậy nên Lý Dương cũng chỉ có thể chặt lấy một phần để sử dụng mà thôi.


Đương nhiên, một phần này cũng sẽ được Lý Dương chặt nhỏ ra để tiện cho việc chế biến.
Chặt nhỏ rồi, Lý Dương sẽ đem chúng đi ướp với những loại gia vị hắn thường dùng, đồng thời hắn cũng cho vào một chút rượu.


Mọi thứ xong xuôi, bây giờ cũng chỉ còn chờ cho gia vị ngấm đều thì có thể mang chúng đi nướng. Thế là hắn sẽ có được món cánh gà khổng lồ nướng thơm ngon.


Bên kia, nồi nấu tay gấu đã bắt đầu sôi. Vốn dĩ Lý Dương còn muốn đậy chặt một chút, đè ép nắp nồi để cho có thể hầm nhanh hơn một chút. Ai ngờ món này còn khá là khác thường, hơi nước được tạo ra có vẻ tương đối mạnh, cái nắp đều bị thổi kênh ra. Hơi nước từ bên trong thoát ra rất là mạnh mẽ.


Không chỉ như vậy, sau một hồi thì Lý Dương bắt đầu cảm nhận được, không ngừng có gió nhẹ từ bên ngoài thổi vào trong nhà của hắn.
Vốn dĩ hắn còn không có để ý, chỉ nghĩ đó là cơn gió bình thường, vừa vặn thổi vào mà thôi. Nhưng theo thời gian, những cơn gió này ngày một mạnh lên.


Mà cái nồi tay gấu đang nấu cũng bắt đầu dị biến. Lý Dương phát hiện, hơi nước từ trong nồi thoát ra bắt đầu từ từ xoay tròn, tạo thành vòng xoáy nhỏ. Ngay cả nắp nồi đều bị vòng xoáy này làm cho bay lên, lơ lửng phía trên cái nồi. Bên trong nồi mờ mịt một mảnh, bị hơi nước che phủ, không thấy rõ thứ gì.


Lý Dương rất là kinh ngạc, lại có chút sợ hãi. Hắn cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Rõ ràng là còn đang nấu ăn bình thường, như thế nào lại xảy ra hiện tượng kỳ quái như vậy. Lý Dương không biết liệu nó có thể phát nổ hay là có nguy hiểm gì không.


Lúc này, mấy thằng đệ của hắn cũng bị hiện tượng lạ này thu hút tới, chỉ là Lý Dương e sợ sẽ có nguy hiểm xảy ra nên lập tức đuổi chúng ra ngoài, tiện thể Lý Dương cũng để bọn chúng đi tìm người tới đây để xem mọi người có ai biết tình huống này là gì không.


Gặp tình huống kỳ quái như thế này, Lý Dương cũng không biết nên xử lý như thế nào.
" Hây... Không biết tốn bao nhiêu công sức như vậy, bây giờ món này còn có thể ăn được nữa hay không đây?!!!"


Lý Dương cố gắng quan sát kỹ càng tình hình cái nồi để tìm xem nên xử lý tình huống này như thế nào. Bởi vì hắn cũng không chắc chắn được, tình huống này là tốt còn là xấu nữa.


Nhìn kỹ lại, Lý Dương phát hiện, vòng xoáy hơi nước ở miệng nồi lại không phải là thổi ra, mà không ngờ lại là đang hút vào.


Mặc dù đúng là hơi nước vẫn như là sương mù bao phủ quanh miệng nồi, nhưng rõ ràng vòng xoáy đó đang hút không khí đi vào. Minh chứng rõ ràng cho chuyện này đó là hướng của những cơn gió. Hướng của những cơn gió rõ ràng là đang thổi về hướng cái nồi, vậy nên rõ ràng lực hút ở miệng nồi chính là nguyên nhân làm cho không ngừng có gió thổi vào đây.


Lý Dương cũng không biết lý do gì lại có tình huống như thế này, nhưng nếu như không khí cứ không ngừng bị hút vào trong nồi như vậy, thì hắn cảm thấy rất có thể sẽ có nguy hiểm xảy ra.


Lý Dương đã bắt đầu cảm thấy không ổn rồi. Nếu như không khí bị hút vào trong nồi, rồi không ngừng bị áp xúc lại, chờ tới khi đạt đến cực hạn, vậy không phải sẽ bùm một tiếng, cả cái nồi nổ tung lên.


Nghĩ đến tình huống này, Lý Dương bắt đầu rút lui có chật tự, bây giờ thì cái gì đồ ăn cũng không quan trọng, hắn chỉ cầu cho bản thân và cái nhà này của mình cũng đừng có nổ tung. Hẳn là không đến nỗi thế chứ, dù sao gọi là nhà chứ đây chính là cái hang nằm trong ngọn núi đá. Nhà này cũng nổ thì không phải núi đá này cũng sẽ bị nổ mất một mảng lớn. Chỉ là cũng không biết trước được, ai biết thứ này có thể áp xúc tới mức nào.


" Thật cmn xui xẻo, không biết cái quỷ gì xảy ra nữa. Đúng là thế giới huyền ảo, dễ dàng như vậy liền có thể gặp ma gặp quỷ!!!"
Chờ rút lui tới sát cửa ra thì Lý Dương dừng lại, hắn vẫn muốn xem tình huống sẽ tiếp tục diễn ra như thế nào.


Nhìn vào cái bếp của mình, Lý Dương chỉ hận là vì sao mình lại cho nhiều than như vậy. Nếu như cho ít một chút, không biết là lửa tắt rồi thì tình huống này có thể dừng lại hay không.


Cũng không chờ đến khi lửa tắt, chỉ sau một hồi thì Lý Dương phát hiện, tình hình lại có chút thay đổi, cái nồi cũng không chỉ biết liên tục hút không khí đi vào nữa, mà bắt đầu liên tục chuyển biến giữa hút vào và thổi ra. Cái nắp nồi cũng liên tục phía trên miệng nồi, lên lên xuống xuống nhấp nhô.


Nhìn tình cảnh này, Lý Dương cảm tưởng như là cái nồi này đã thành tinh, có thể hít thở, một hồi thì hít vào, một hồi lại thở ra.
Lúc này, đám người tế sư cũng thi nhau chạy đến. Vừa tới gần cửa nhà Lý Dương, bọn họ đã cảm nhận được không ngừng có gió từ bên trong thổi ra.


Thấy Lý Dương đứng ở cửa, tế sư lập tức hỏi:
" A Dương, này là chuyện gì xảy ra?"
Những người khác thấy tình huống ở đây thì cũng tò mò ngó vào bên trong xem. Chỉ là cái nồi đang nấu trong phòng bếp, mọi người đứng ở bên ngoài cửa là không nhìn thấy được.


Lý Dương nghe thấy tế sư hỏi thì cười đầy bất đắc dĩ trả lời:
" Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra!!! Vốn dĩ ta đang nấu đồ ăn thì đột nhiên xảy ra tình huống kỳ quái, ta còn đang muốn các ngươi tới nhìn một cái, xem có biết tình huống này là như thế nào không?!!!"


Nói xong, Lý Dương chỉ vào bên trong phòng bếp để bọn họ có thể biết được vị trí xảy ra vấn đề. Nhưng hắn cũng cẩn thận nhắc nhở bọn họ.
" Các ngươi đứng đây quan sát là được rồi, đừng vào trong, cẩn thận có thể có nguy hiểm."


Thấy thế, tế sư, tộc trưởng, Lý Chiến, và cả lão hắc cũng đều thi nhau ngó vào xem.
Vừa thấy tình huống của cái nồi, đám người đều hết sức kinh ngạc, bọn họ còn chưa nhìn thấy tình huống như thế này bao giờ.
Lão hắc lập tức quay sang Lý Dương hỏi:


" Cái nồi này của ngươi không phải thành tinh rồi chứ?
Làm sao ta lại cảm thấy nó đang hô hấp đây?"
Đương nhiên, câu hỏi này của lão càng nhiều hơn là vui đùa.
Tộc trưởng thì vẻ mặt nghi ngờ hỏi:


" A Dương, ngươi đây là bỏ thứ gì vào nồi nấu vậy? Chứ tự nhiên làm sao có thể thành ra như này được!"
Lý Chiến cũng gật gù đồng ý:


" Đúng vậy! A Dương, ngươi thử nghĩ lại xem, có bỏ nhầm thứ gì kỳ quái vào nấu không, ta cũng không nghĩ là tự nhiên có thể làm ra thành như vậy được."


Lý Dương đâu cần phải nghĩ, hắn cho thứ gì vào chẳng lẽ bản thân còn không biết được. Nhưng những thứ đó làm gì có thứ gì có thể gây ra tình huống như bây giờ, nếu biết như vậy hắn cũng cần gì phải hỏi người khác đây.
Thế là hắn cũng thản nhiên trả lời:


" Còn có thể cho thứ gì vào được, ta đây là đang nấu món tay gấu cho các ngươi ăn chứ có cái gì!!!"


Nghe thấy lời của Lý Dương, tộc trưởng và Lý Chiến bọn họ đều có chung một suy nghĩ, thứ này chính là nấu cho bọn họ ăn sao, nhưng làm sao bọn họ lại sợ bị nó nuốt vào đây, a Dương đứa trẻ này thực ra cũng không đáng tin cậy lắm nhỉ.


Tộc trưởng nhìn cái nồi không bình thường trong bếp, tỏ vẻ kháng cự nói:
" Hay là thôi đi, ta không cảm thấy thứ này có thể ăn được, không bị nó nuốt vào đã là tốt lắm rồi."


Thấy tế sư nãy giờ vẫn không nói gì, vẫn luôn quan sát cái nồi tỏ ra suy nghĩ, Lý Dương cảm thấy lão hẳn là có chút manh mối, thế là liền dò hỏi:
" Tế sư, ngài hẳn là biết đây là chuyện gì xảy ra"
Tế sư nhẹ nhàng lắc đầu.


" Ta cũng không biết, chỉ là cảm thấy có chút ấn tượng, vậy nên đang suy nghĩ xem là vì sao ta lại cảm thấy như vậy."
Thấy thế, Lý Dương cũng không tiếp tục hỏi, để yên cho tế sư tiếp tục suy nghĩ.


Sau một hồi suy nghĩ, tế sư đột nhiên giật mình nghĩ ra, này cái này chẳng phải giống với hiện tượng lúc tổ tiên phối chế các loại linh dịch sao.


Chỉ là, vừa nghĩ đến đây thì tế sư lại cau mày, bởi vì trước mắt cùng với việc phối chế linh dịch cũng đâu có liên quan gì, rõ ràng là a Dương đang nấu ăn, bộ lạc bọn họ cũng nào có cái gì linh vật để mà phối chế linh dịch.


Nhìn thấy tế sư không ngừng cau mày, Lý Dương suy đoán là tế sư đã có manh mối gì, thế là lại hỏi.
" Tế sư, ngài đã nghĩ ra được cái gì rồi?"
Tế sư cũng không giấu giếm, trực tiếp nói ra điều mình suy nghĩ.


" Ừm... Ta cảm thấy hiện tượng này giống với hiện tượng xảy ra khi tổ tiên phối chế linh dịch. Chỉ là cái này cùng với phối chế linh dịch cũng đâu có liên quan gì, vậy nên ta cũng cảm thấy rất là kỳ quái!!!"


Vốn dĩ Lý Dương cũng cảm thấy như tế sư, nghĩ chuyện này chẳng liên quan gì với việc phối chế linh dịch cả. Nói thẳng ra là Lý Dương cũng chưa từng nghĩ gì đến việc phối chế linh dịch, cảm giác nó cách biệt rất xa, không có liên quan gì với nhau.


Nhưng sau khi nghe thấy lời của tế sư, Lý Dương mới phát hiện, hiện tượng đang xảy ra ở đây không phải là rất giống với hiện tượng hấp thu thiên địa năng lượng, khi tổ tiên phối chế linh dịch sao.


Theo như Lý Dương biết, phối chế linh dịch cũng không khác bao nhiêu với việc thí nghiệm các loại phản ứng hóa học. Chúng có thể sinh ra các loại dị tượng khác nhau, những dị tượng này sinh ra sẽ tùy thuộc vào chủng loại, cấp bậc và phương pháp phối chế của từng loại linh dịch.


Mà hiện tượng hấp thu thiên địa năng lượng như thế này thì khá là thường thấy, cho dù linh dịch cấp bậc thấp hay cao cũng đều có thể xuất hiện dị tượng này, chỉ là quy mô dị tượng cũng sẽ có sự khác biệt mà thôi.


Nghe nói nếu như cấp bậc linh dịch phối chế đủ cao, thậm chí còn sinh ra dị tượng mạnh mẽ tới mức thay đổi thiên tượng, cái gì cuồng phong, gió lốc, mây đen che trời, lôi đình điện thiểm.


Lý Dương suy nghĩ, nếu như đây chính là hiện tượng hấp thu năng lượng trời đất khi phối chế linh dịch, vậy không phải là chuyện tốt sao?!!!


Vốn dĩ thì đúng là hắn cũng không có liên hệ gì cái việc nấu ăn của mình với việc phối chế linh dịch. Nhưng bây giờ thì khác, nghĩ kỹ một chút thì việc nấu ăn này cùng với phối chế linh dịch cũng đâu có khác nhau cái gì. Cũng đều là phối chế các loại nguyên liệu với nhau để tạo ra một sản phẩm mới tốt hơn để sử dụng.


Xét về một mặt nào đó mà nói, thì hung thú thịt cũng tính được là một loại linh vật, có chứa đựng năng lượng, dùng để phối chế thành cùng loại với linh dịch cũng không có vấn đề gì.


Chỉ là bình thường chế biến, người ta cũng đều chế biến hết sức đơn giản, đa phần đều là nướng. Khi chế biến cũng không có thói quen phối chế với các loại gia vị khác, nhiều lắm cũng chỉ bỏ thêm muối, vậy nên cũng không gặp được tình huống như Lý Dương bây giờ.


Mà bản thân Lý Dương trước đó cho dù có phối chế thêm các loại gia vị, thì cũng đều là bình thường gia vị mà thôi. Vậy nên hắn đoán lần này xảy ra tình huống như này cũng đều là do hắn bỏ thêm vào mê hồn hoa.


Chỉ là hắn cũng không biết mình đây là vừa may tạo ra được một loại công thức mới, còn là tất cả đều là công lao của mê hồn hoa, chỉ cần bỏ chúng vào nấu thì cũng đều có thể tạo ra được kết quả như này.


Nếu như là tình huống sau, vậy thì đúng là tốt quá, dù sao mê hồn hoa thì bọn hắn không thiếu, mà dị tượng hấp thu thiên địa năng lượng này chắc chắn là hiện tượng tốt, cho dù không có hiệu quả đặc thù gì, thì sản phẩm tạo ra cũng sẽ gia tăng nồng độ năng lượng rất nhiều.


Nhưng cho dù là ngẫu nhiên hắn may mắn tạo được ra công thức nấu ăn đặc biệt, vẫn là kết quả tất nhiên do mê hồn hoa mang lại, thì chỉ cần kết quả thành công, thì đây cũng là chuyện tốt.
Thế là Lý Dương vui vẻ nói với mọi người.


" Ha ha!!! Ta cảm thấy đây có lẽ thật sự là dị tượng giống như khi phối chế linh dịch!!!"
Nghe Lý Dương nói vậy, tộc trưởng lập tức phủ nhận:
" Làm sao có thể? A Dương, không phải ngươi đang nấu đồ ăn sao?"
Tế sư lập tức nghi hoặc hỏi:


" A Dương, không lẽ ngươi bỏ linh vật vào nồi nấu ăn sao? Nhưng cũng làm gì có linh vật chứ?"
Lý Dương tỏ ra khá là đắc ý nói:
" Ta còn thật sự đã bỏ linh vật vào trong đó! Còn linh vật thì chính là mê hồn hoa."


Tộc trưởng bọn họ nghe xong lời này của Lý Dương thì ngạc nhiên không thôi. Cũng không phải là vì biết Lý Dương cho linh vật vào nấu ăn, mà là vì loại linh vật đó lại là mê hồn hoa.
Chỉ thấy tộc trưởng có vẻ khá là kinh hãi chất vấn:


" A Dương, ngươi như thế nào lại bỏ mê hồn hoa vào nấu cùng đồ ăn? Không phải là định đầu độc chúng ta chứ"
Chỉ là vừa nói xong, tộc trưởng cũng đã cảm thấy cũng không đúng, Lý Dương làm sao lại muốn hạ độc mọi người, độc này cũng không ch.ết người, lại còn có thuốc giải nữa.


Vậy nên tộc trưởng vội sửa miệng:
" Cái này cũng không đúng, nhưng tự nhiên ngươi cho mê hồn hoa vào nấu cùng đồ ăn làm gì?"
Lý Dương nghe vậy thì như là không có việc gì nói:


" Đương nhiên là không đúng! Còn ta cho mê hồn hoa vào nấu đơn giản là vì nó thơm nha! Mà các ngươi cũng yên tâm, ta cũng cho củ mê hồn hoa vào rồi, đảm bảo là không có độc.
Ta cảm thấy có lẽ là vì mê hồn hoa và củ của nó trung hòa lẫn nhau vậy nên mới tạo ra tình huống này."


Chỉ là lúc này tế sư lại phản bác:


" Không thể nào! Mỗi loại linh dịch được tổ tiên phối chế cũng cần tốn rất nhiều thời gian và lãng phí vô số linh vật mới có thể nghiên cứu ra. A Dương ngươi cũng chỉ là tùy tiện cho vào nấu, đã thế nguyên liệu chính lại là thịt hung thú, làm sao có thể tạo ra linh dịch được!!!"


Dù nói như thế nào, tế sư cũng khó mà tin thứ đang được nấu trong nồi kia lại có thể trở thành một loại linh dịch được, nghĩ như thế nào cũng cảm thấy quá là vô lý.
Thấy tế sư phản bác như vậy, Lý Dương cũng chỉ mỉm cười hỏi lại.


" Tế sư, thế ngài không biết các tổ tiên là như thế nào sáng tạo ra linh dịch thứ này sao?"


Nghe vậy, tế sư giật mình nhớ tới, lão tổ tông lần đầu tiên phát hiện ra linh dịch thứ này, còn không phải là trong quá trình phỏng chế phương pháp ủ linh nhưỡng thất bại mà vô tình tạo ra. Lão tổ tông còn vì vậy mà cảm thấy rất là tự hào.


Nghĩ đến đây, tế sư lại cảm thấy, thực ra chuyện a Dương may mắn có thể sáng tạo ra một loại linh dịch cũng không có gì đặc biệt. Dù sao a Dương hắn còn nấu nướng đàng hoàng, tổ tiên kia cũng chỉ là tùy tiện đổ mấy loại nước linh quả vào nhau, còn có thể thành công tạo ra một loại linh dịch nữa là.


Nhưng tế sư đột nhiên lại nghĩ tới, trong cái nồi kia thành phần chủ yếu chính là hung thú thịt, không lẽ hung thú thịt cũng có thể dùng để chế tạo linh dịch hay sao. Thế là tế sư cũng nói thắc mắc này cho Lý Dương.


" Này! Nhưng mà trong nồi của ngươi nấu chính là hung thú thịt đâu, cho dù ngươi có bỏ thêm vào linh vật thì không lẽ hung thú thịt cũng có thể phối chế linh dịch hay sao"
Thấy tế sư vẫn còn vướng mắc vấn đề này, Lý Dương cũng nói ra giải thích của mình cho lão.


" Mặc dù ta cảm thấy nguyên nhân chính khiến cho chuyện này xảy ra là vì phản ứng trung hòa của mê hồn hoa và củ của nó. Nhưng thịt hung thú cũng hẳn là một chất xúc tác quan trọng.


Ngài thử nghĩ xem, linh vật là thứ gì, còn không phải là vì có chứa đựng nồng đậm năng lượng nên mới được chúng ta coi như là linh vật.


Thịt hung thú còn không phải là chứa đựng rất nhiều năng lượng sao, vậy làm sao lại không thể giống như những loại linh vật khác, trở thành nguyên liệu để phối chế linh dịch đây.


Cùng lắm thì sản phẩm tạo ra có thể sẽ không được gọi tên là linh dịch mà thôi, bởi vì ta cảm thấy cho dù sản phẩm này có tác dụng như là linh dịch, thì nó vẫn là đồ ăn chứ không thể coi là nước thuốc được."


Nghe như vậy, tế sư còn thật sự đã tin tưởng là trong cái nồi kia đang nấu thực sự có thể trở thành một loại sản phẩm giống như là linh dịch.
Không chỉ tế sư, những người khác cũng tin tưởng điều này, bọn họ đều háo hức theo dõi cái nồi chờ đợi kết quả.


Chỉ là Lý Dương cũng để ý thấy, bên trong bếp lò, than củi đã cháy gần hết. Hắn sợ rằng nếu như không còn lửa, sẽ ảnh hưởng tới phản ứng xảy ra trong nồi, rất có thể phản ứng này sẽ ngừng lại. Kết quả cho dù có không thất bại, thì chất lượng sản phẩm cũng sẽ bị giảm bớt.


Thế là hắn liền nói với mọi người:
" Than trong bếp lò đã sắp cháy hết, để ta đi lên cho thêm than vào lò. Nếu không than cháy hết ảnh hưởng tới quá trình phản ứng trong nồi thì không ổn."
Nghe thấy Lý Dương muốn đi lên, Lý Chiến lập tức ngăn cản.


" Không được, nếu như có nguy hiểm gì xảy ra thì sao? Vẫn là để ta làm cho."
Tế sư cũng lập tức khuyên.
" Đúng vậy, hay vẫn là để a Chiến làm cho, dù sao a Chiến tu vi cũng cao hơn ngươi một chút, lỡ có nguy hiểm gì thì khả năng chống chịu cũng sẽ cao hơn."


Đã biết được tình huống thực sự đang diễn ra trong nồi, Lý Dương cũng không cảm thấy có thể có nguy hiểm gì xảy ra. Nhưng mọi người đã nói vậy, Lý Dương cũng không từ chối ý tốt của Lý Chiến.
Chỉ là Lý Dương cũng không muốn Lý Chiến căng thẳng quá, thế là trêu chọc:


" Vậy tốt, thập bát gia, ngươi đi lên đi. Dù sao ngươi cũng sống mấy chục năm rồi, lỡ như có chuyện gì xảy ra cũng không phải tiếc nuối. Ta còn nhỏ tuổi, chưa sống được mấy năm, lỡ ra một cái, chắc là ta sẽ hối hận ch.ết mất."


Lý Chiến nghe thấy những lời này thì vừa bực mình vừa buồn cười, ông ta muốn thay thế Lý Dương lên thêm củi cũng chỉ là để cho chắc chắn, chứ không lẽ còn thực sự có thể xảy ra nguy hiểm hay sao!!!
...
Cách chương.






Truyện liên quan