Chương 86: Cao đệ đệ cũng trúc cơ?
Nguyễn Long Duy lại thử thêm mấy lần, lần nào kiếm cũng đều gãy, không thể chứa đựng được linh khí do hắn luyện hóa.
Nguyễn Long Duy suy nghĩ thật lâu, cuối cùng triệu hồi ra Minh Nguyệt Kiếm, dùng Hạo Nhiên chính khí dẫn ra một ít nguyên khí trong cơ thể, thêm vào Minh Nguyệt Kiếm. Bởi vì nguyên khí trong cơ thể con người là có hạn, mất đi rất khó có thể bồi dưỡng lại, cho nên Nguyễn Long Duy vô cùng cẩn thận. Hắn dùng chân khí bọc lại nguyên khí, hóa thành một hạt nhỏ như hạt cát, đem đặt vào trung tâm của cán kiếm. Sau đó lại đưa Phong linh khí đi vào trong kiếm.
Nguyễn Long Duy ra lệnh ra Minh Nguyệt Kiếm hấp thu Phong linh khí nhưng vẫn không được. Buồn bực vì không nghĩ ra cách, kiếm bị phân giải, đưa Nguyên khí trở về thân thể.
Nguyễn Long Duy đứng dậy vươn vai, vận chuyển gân cốt. Không có tiếng "răng rắc" nào phát ra, toàn bộ thân thể đều đồng điệu, vận chuyển trơn tru một cách lạ thường.
"Trúc cơ nha, thân thể thay đổi hẳn."
Nguyễn Long Duy tấm tắc cảm thán, sau đó lấy ra một phi kiếm khác để phi hành. Kiếm của Nguyễn Long Duy đều là của người ác bị hắn giết ch.ết lúc đi bảo tiêu mà giữ lại bên trong nhẫn. Đồ vật của người bên trong bí cảnh đều đã bị Lỗ Thâm tiêu hủy, không để cho các tu sĩ khác bói ra được thông tin liên quan đến Nguyễn Long Duy. Về phần Minh Nguyệt Kiếm thì lại quá phô trương, không phù hợp với tác phong điệu thấp hiện tại.
Lại nói đến bói toán chi đạo. Có một loại gọi là truy tung thuật pháp, dựa vào thuật pháp truy tìm đến đồ vật của người đã ch.ết mà đoán ra nhân quả bên trong, từ đó tìm được người/vật liên quan. May mắn ở chỗ Nguyễn Long Duy tiếp xúc đến rất ít tu sĩ, lại còn là tu sĩ Luyện khí kỳ nên nhân quả không sâu, chỉ cần tiêu hủy vật dụng liên quan trên người đã có thể ngăn chặn việc bị truy tìm.
Lúc này, Nguyễn Long Duy đạp lên phi kiếm, vừa cầm mộc giản đọc qua, vừa chật vật truyền linh lực vào kiếm.
Không đơn giản như cách không ngự vật lúc mà Nguyễn Long Duy điều khiển pháp lực, rút mũi tên từ cột đá trở về khi dạy dỗ Cao Bá Thành. Ngự kiếm cần phải chuyển hóa pháp lực thành vòng sáng pháp lực dọc theo thanh kiếm, dùng vòng sáng để điều khiển kiếm bay lên, đặc biệt phải liên tục duy trì trạng thái của vòng hào quang để kiếm không mất điều khiển mà rơi xuống. Cách làm này giúp cho giảm bớt lượng pháp lực tu sĩ tiêu hao khi phi hành, cũng giúp tu sĩ có thể kiểm soát kiếm dễ dàng tùy theo ý mình.
Mất hơn 4 tiếng đồng hồ, Nguyễn Long Duy chật vật bay đến điện chấp sự, nhìn qua y hệt như con chim Flappy, lúc lên lúc xuống không theo một quy luật nào.
Sau khi hành lễ, hắn báo cáo với trưởng lão Ngoại môn:
"Trưởng lão, đã lâu không gặp. Ngài vẫn khỏe chứ? Đệ tử hôm nay có việc đến báo cáo với tông môn."
Vị trưởng lão này không còn lười biếng như lần đầu gặp mặt. Mặc dù Nguyễn Long Duy chỉ mang thân phận đệ tử bình thường không được ai xem trọng, nhưng trưởng lão này vẫn rất hòa ái, quan tâm đến Nguyễn Long Duy. Lần nào Duy đến đây đều được trưởng lão này chuẩn bị riêng đan dược cùng trợ cấp riêng.
"A, Chử Sen ngươi đến đây à? Đã mấy tháng không gặp, ngươi tới để lấy đan dược sao? Lão phu có cất riêng cho ngươi."
Nguyễn Long Duy mỉm cười, để lộ ra một chút uy áp của Trúc cơ kỳ.
Trưởng lão hơi bất ngờ, vội vàng chớp mắt, nhìn chăm chú để đánh giá Nguyễn Long Duy, sau đó hỏi:
"Ngươi đã là Trúc cơ kỳ rồi?"
- "Đúng vậy trưởng lão. Ta vừa mới đột phá, liền đến đây báo cáo với ngài."
Trưởng lão vỗ đùi một cái, lại vui mừng nói, không quên thay đổi lại xưng hô:
"Chử sư đệ, ngươi đã là trúc cơ kỳ. Ngươi và ta xem như ngang hàng. Ta tên là Trang Mục, ngươi gọi ta một tiếng Trang sư huynh là được."
Nguyễn Long Duy gãi đầu, hơi cười khổ một chút nhưng vẫn nói lời đồng ý:
"Được, Trang sư huynh. Sư đệ đến đây làm phiền sư huynh thông báo cho tông môn. Sư đệ cảm thấy tu vi tăng lên vừa vặn nên ra ngoài nhìn xem một chút."
Trang Mục nghe thấy vậy, gật đầu trả lời:
"Chuyện này đơn giản, tiện tay là làm xong. Sư đệ không cần cảm thấy phiền cho ta. Tu vi lên cao cũng nên ra ngoài xông xáo một phen. Ta lập tức chuyển tin ngay đây."
Trang Mục nói vậy, lấy ra một cái truyền tin linh phù, truyền thần niệm của mình vào bên trong, sau đó dùng linh lực đưa nó bay lên trời hướng về phía đỉnh Thiên Sơn.
Nguyễn Long Duy nói tiếng cảm ơn, lại hỏi thăm:
"Cảm ơn Trang sư huynh. Sư đệ còn một việc muốn hỏi, mong sư huynh chỉ giáo."
- "Cứ việc hỏi, ta biết gì liền nói đó, tuyệt đối không giấu giếm."
"Sư đệ dạo gần đây có thắc mắc, tuy ta dùng công pháp của mình tu luyện lên Trúc cơ kỳ nhưng mãi vẫn không thể dưỡng ra kiếm linh, bắt đầu tu luyện kiếm pháp của bản trang.
Chỉ cần linh khí chạm vào kiếm liền sẽ gãy. Mười lần như một."
- "Có việc như này sao? Lần đầu ta nghe nói đến. Ta nhớ sư đệ là Phong linh căn phải không? Tu tiên giới hiện tại có rất ít Phong linh căn tu sĩ, huống hồ là nơi như Tây Vực chúng ta. Vì vậy nên có rất ít người đủ kinh nghiệm để chỉ điểm sư đệ về vấn đề này.
Tuy nhiên, ta có một đề nghị. Sư đệ có thể đi đến Kiếm Sơn, hiển lộ ra pháp lực để kiếm ý của các bậc tiền bối cảm nhận. Nếu như may được kiếm ý của vị tiền bối tán thành, ngươi sẽ nhận được truyền thừa. Qua đó có thể tham khảo theo con đường tu luyện mà tiền bối từng đi." Trang Mục suy nghĩ một lát rồi nói.
"Không thể đi đến Tàng thư các tham khảo sao? Chẳng lẽ các vị tiền bối không lưu lại cho đời sau hay sao?"
- "Tàng thư các chỉ là vài chữ viết, làm sao có thể bằng truyền thừa? Kiến thức của sư huynh tuy rằng hơi nông cạn, không giỏi việc giải thích nhưng ta khuyên ngươi nên đi đến Kiếm Sơn một lần. Đến đó ngươi sẽ hiểu."
Nguyễn Long Duy không hiểu lắm nhưng vẫn cảm ơn lần nữa mới rời đi: "Đa tạ sư huynh."
Rời khỏi Chấp sự điện, Nguyễn Long Duy đi tìm Cao Bá Thành, kiểm tr.a xem tình hình của hắn hiện tại. Qua ba năm, Cao Bá Thành đã đến tìm Nguyễn Long Duy hơn mười lần để tạ lỗi. Đáng tiếc, mỗi lần đều bị lạnh nhạt, hờ hững.
Việc tìm kiếm không hề khó, Nguyễn Long Duy hỏi qua mấy tên đệ tử ngoại môn thì biết được Cao Bá Thành gần đây không xuất hiện, có vẻ như đang bế quan tập trung tu luyện.
"Ừm, biết nghe lời rồi?"
Không bao lâu sau, Nguyễn Long Duy cưỡi kiếm đứng trước động phủ của Cao Bá Thành.
Bởi vì động phủ của đệ tử ngoại môn không có trận pháp cấm chế nên dùng thần thức có thể thăm dò được bên trong rất dễ. Cao Bá Thành ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, đang được một vầng ánh sáng màu vàng kim tụ quanh thân, da thịt giống như là đang thay đổi."
"A, trùng hợp như vậy ư? Thế mà lại gặp hắn lúc đang Trúc cơ sao?"
"Không hổ là khoản đầu tư của ta, ba năm liền từ luyện khí tầng một đi đến Trúc cơ. Thiên kiêu, thiên kiêu nha.
Đã như vậy, sư huynh ở đây hộ pháp cho ngươi."
Nguyễn Long Duy đi đến đỉnh núi đối diện ngồi xuống, bỏ ra ròng rã bảy ngày canh chừng động phủ cho Cao Bá Thành. Quãng thời gian này, Nguyễn Long Duy tận dụng cơ thể mình vừa mới đột phá không lâu, tiếp tục co duỗi thân thể. Tối ưu hóa việc luyện cơ.
"Cao sư đệ không giống như ta, trúc cơ còn cần tốn nhiều thời gian như vậy. Hẳn là do bí mật trên người hắn sao?"
"Lần trước ta đột phá Luyện khí không tốn một ngày, cũng không có dị tượng kinh động đến bất kỳ ai."
"Lần này lại khác, tên này chưa đột phá mà đã Kim linh khí ở gần đây đều đang bắt đầu kéo đến rồi."
Nguyễn Long Duy đưa tay búng ra một cỗ Mộc pháp lực đem một ít Kim linh khí bao phủ lại.
"Ồ. Quả là tương khắc, vậy mà còn có thể làm hao hụt pháp lực của ta."
Đúng lúc này, đoàn linh khí chợt phát sinh dị biến, nó ra sức chống cự, vùng vẫy muốn thoát khỏi khống chế. Nói chính xác hơn thì không chỉ riêng đoàn linh khí này mà toàn bộ Kim linh khí ở ngoại môn đều bị ảnh hưởng. Tất cả ồ ạt đổ dồn về động phủ nơi Cao Bá Thành tu luyện. Dị tượng phát sinh, chim chóc bay tán loạn, thú rừng tru lên gào rống, mấy trăm tên ngoại môn đệ tử ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra.
Cao Bá Thành gặp sự cố ư?