Chương 13: Tâm cảnh biến hóa

"Gào".
Thiết Hùng một quyền đập thẳng vào đầu của Bạch Trư.
Chênh lệch cảnh giới giữa hai đầu Yêu Vương, Thiết Hùng lấy thế đè trư, trực tiếp đạp giết Bạch Trư tại chỗ.
Vì Bạch Trư ch.ết, cũng theo như dự đoán của Diệp Huyền.


Dù cho không nhìn ra được cảnh giới của hai đầu yêu thú này, nhưng dựa trên uy áp, hắn cũng biết Thiết Hùng có lợi thế hơn rất là nhiều.
Sau khi Thiết Hùng giết ch.ết Bạch Trư, điều nó làm đầu tiên không phải cướp lấy gốc linh dược kia mà rạch lấy một đường tại vùng bụng của Bạch Tư.


Nó muốn lấy đi nội đan của Bạch Trư, phụ chính mình tăng cao thực lực.
Thiết Hùng tuy cũng được coi như là Yêu Vương đứng đầu một vùng nhưng nó vẫn chưa hóa hình thành nhân dạng.


Chỉ có hóa hình, nó mới được coi như chân chính là Yêu Vương, mà điều kiện tiên quyết cho yêu thú muốn hóa hình chính là bước vào Anh Linh cảnh giới.
Bước vào Anh Linh, cũng có nghĩa là thuế biến nội đan, trùng tu lại yêu khu, nội đan thì hướng về hình thái đồng tử như tu giả Nhân Tộc hay làm.


"Thời cơ đến".
Diệp Huyền chỉ chờ đợi lấy Thiết Hùng bước vào trạng thái lơ là, không để ý xung quanh.
Cầm trên tay một thanh kiếm, hắn lấy tốc độ nhanh nhất hướng thẳng đến chỗ Thiết Hùng đứng.


Hắn một bên cầm kiếm, một bên cầm lấy số lớn linh phù cướp được thông qua tán tu trước đó giết được.
Thiết Hùng tại thời khắc này đang lấy tịnh dưỡng cũng như hấp thụ lượng lớn linh lực có trong nội đan của Bạch Trư, nó không để ý đến Diệp Huyền đang đến gần đó.


available on google playdownload on app store


Không đợi Thiết Hùng phản ứng, Diệp Huyền tế ra vô số linh phù, vây khốn lấy Thiết Hùng.
Mà con Thiết Hùng tại thời khắc này cũng trở tay không kịp.
Bản thân bị thương nặng cũng như đang trong quá trình hấp thụ nội đan Bạch Trư.
Nó bị một đống linh phù vây khốn xung quanh.


Một đoàn hỏa diễm bộc phát đi ra.
Thiêu cháy bộ lông bên ngoài của Thiết Hùng.
Nhưng đoàn hỏa diễm này lại không ảnh hướng lấy Thiết Hùng một chút nào.
Nó nhanh tay hủy đi đoàn hỏa diễm kia.
Gào.
Thiết Hùng kêu lên, trong mắt huyết mang căm phẫn tìm lấy thân ảnh của Diệp Huyền.


Nhưng điều khiến nó ngạc nhiên là Diệp Huyền không nhắm vào nó, mà nhắm lấy gốc linh dược đang ở ngay cạnh nó.
Diệp Huyền cũng không có giết Thiết Hùng.


Lấy thực lực của hắn tại thời điểm hiện tại, chỉ có thể phân tán sự chú ý của Thiết Hùng, rồi trong khoảng khắc nó phân tâm, trực tiếp hái trộm lấy gốc linh dược.
Gào.
Thiết Hùng tức giận, nó nhanh chóng đuổi theo khí tức của Diệp Huyền.


Nhưng vì tổn thương trước đó, tốc độ của nó chậm đi rất nhiều, hoàn toàn không có đuổi kịp lấy Diệp Huyền.
Tức giận, nó tàn phá xung quanh hết thảy, hễ gặp phải con yêu thú nào là giết con yêu thú đó.
Mặc kệ trên thân nó vết thương cứ chảy máu dần, nó cứ giết mãi không thôi.


Gốc linh dược trước đó Diệp Huyền đánh cắp, là thứ mấu chốt giúp nó tiến vào Hóa Đan hậu kỳ, nó đã kẹt tại trung kỳ gần mấy chục năm rồi.
Cũng vì thế mà Thiết Hùng tranh giành với Bạch Trư, một con yêu thú chỉ mới tấn cấp hậu kỳ gần đây.


Hai bên thực lực tích lũy khác biệt, tự nhiên Bạch Trư không phải là đối thủ của Thiết Hùng.
Cứ thế, Thiết Hùng trong cơn giận dữ đã giết hơn trăm con yêu thú cấp thấp, một thân huyết tính cứ thế bộc phát.


Không phải nó không thể đuổi kịp Diệp Huyền được nữa mà khi đuổi càng gần đến Diệp Huyền, nó lại nhận thấy khí tức cứ tán loạn dần.
Bốn phương tám hướng, không biết tìm đâu ra Diệp Huyền, tự nhiên cũng khiến Thiết Hùng tức giận hơn bao giờ hết.


Mà Diệp Huyền khi đó cướp được gốc linh dược kia, hắn cũng dùng Ẩn Khí Quyết, phân tán vô khí tức bản thân ở khắp mọi nơi, nhằm đánh lạc hướng đi của Thiết Hùng.
Chạy được một lúc, hoàn toàn không còn thấy được Thiết Hùng đuổi theo nữa, hắn mới thở dài nhẹ nhõm.


Đây cũng là lần đầu tiên Diệp Huyền cướp đồ từ tay một con yêu thú có cảnh giới cao hơn hắn rất là nhiều.
Theo thời gian, hắn đã ở trong Vạn Yêu Sơn Mạch được hơn hai tháng, chỉ còn lại gần bốn tháng nữa là đến thời điểm tranh giành danh ngạch.


Diệp Huyền đi hết chỗ này đến chỗ khác trong Vạn Yêu Sơn Mạch.
Gặp được vô số thứ, chứng kiến vô số yêu thú và tu giả chiến nhau đến ch.ết chỉ vì một cái gốc linh dược cấp thấp.
Cảm thán trong lòng, hắn cảm nhận cảm giác được trước nay chưa từng có.


Một thế trước kia, hắn chỉ là một kẻ chỉ biết học, học đối với hắn chính là con đường thăng tiến bản thân.
Nay lại khác biệt, hắn cảm nhận được sự tự do, chứng kiến vô số thứ mà trước kia bản thân chưa từng cảm nhận.


"Đây có lẽ mới chính là thế giới của ta, là nơi mà sâu trong tiềm thức của ta muốn hướng về. Sự tự do, tiêu dao tự tại".
Mà cũng khoảnh khắc này, tâm cảnh của Diệp Huyền lại tăng lên nhất tầng lầu, tinh thần chi hải càng là tăng lên một thành.


Dù cảnh giới của hắn đã đến cực hạn Dẫn Khí, nhưng phương diện tinh thần và tâm cảnh của hắn vẫn có không gian phát triển.
Giờ khắc này, Diệp Huyền cuối cùng cũng biết động lực để hắn tu luyện.
Con đường tiêu dao tự tại.


Tuy Diệp Huyền vẫn không có từ bỏ việc gia nhập Vân Hải Tông, nhưng hắn có sâu hơn kế hoạch đối với tông môn đó.
...
Mà lúc này, một hắc y nhân đang chạy khắp rìa ngoài của Vạn Yêu Sơn Mạch.
Tâm trạng của hắn lúc này chính là lo lắng, bất an.


Đây không ai khác chính là người mà Lĩnh Xuân Y trước đó phai đi theo hộ đạo cho Diệp Huyền.
Nhưng nửa đường, chỉ vì Diệp Huyền xóa đi khí tức, thay đổi đường đi.
Nên hắn hoàn toàn không tìm ra được vị trí thiếu chủ của mình ở đâu ra.


Hắn cũng chưa từng nghĩ đến Diệp Huyền sẽ đi sâu vào trong Vạn Yêu Sơn Mạch nên cũng chưa từng hướng về bên trong mà tìm kiếm.
"Thiếu chủ, người ở đâu rồi".
Hắc y nhân vừa thở dài, vừa than thở lấy.






Truyện liên quan