Chương 18: Ăn trưa (1) [Cầu đề cử]

Mở ra cửa chính, tiến vào trong phòng.
Trừ bỏ Mặc Phượng Vũ vừa mới lần đầu trải qua mưa gió vẫn còn đang ngủ, Mặc phủ vài cái nữ nhân đều đang ngồi tại bàn, bất quá bát đũa không có nhúc nhích, xem ra còn đang đợi toàn bộ người đến đông đủ mới ăn cơm.


"Lập nhi, Ngũ muội." Nghiêm thị thấy hai người đi tới, lên tiếng chào hỏi.
"Gặp qua nhị sư mẫu, tam sư mẫu, tứ sư mẫu, Ngọc Châu sư muội cùng Thải Hoàn sư muội."
Hàn Lập chắp tay, lên tiếng gọi.


"Hì hì, đều là người một nhà, thế nào còn cần nhiều như vậy lễ nghi!" Lưu thị hai tay nâng bộ ngực lớn, cười hì hì nói.
Quả nhiên, ba vị sư mẫu còn lại đều đã thoát đi đồ tang, mặc lại y phục hàng ngày. Tuy không còn vẻ thánh khiết, vô trần nhưng lại nhiều mấy phần sức sống.


Nhị sư nương Lý thị mặc bộ cổ phục kín đáo màu trắng tinh, tóc đen búi sau đầu. Có lẽ vì mặc nhiều lớp áo nên đầu ɖú cũng không nổi lên như hôm qua, cả người tản mạn ra khí chất đoan trang, hiền thục. (khó hình dung thì gõ y phục nhà Chu hoặc nhà Hán là rõ)


Tam sư nương Lưu thị ăn mặc lớn mật nhất, một thân y phục màu hồng mềm mại, váy được kéo cao đến ngực và quấn quanh nách lộ ra khe ɖú hút mắt cùng xương quai xanh tinh xảo, một cái khăn lụa mỏng trùm trên vai ngọc tạo lên vẻ đẹp nửa kín nửa hở mê người. Quả là một cái hồ linh tinh hại nước hại dân. (cổ phục thời Đường)


Khác với Lý thị đoan trang, Lưu thị quyến rũ, tứ sư nương Nghiêm thị trông có vẻ cao quý, uy nghiêm. Váy đỏ dài quết đất, trên đầu tóc đen búi lên một cách cầu kỳ, cài tóc, trâm phượng tinh tế điểm xuyết. Nàng giống như hoàng hậu chốn kinh thành, một tôn mẫu nghi thiên hạ cực kỳ xinh đẹp.


available on google playdownload on app store


Mấy người nhìn qua đều là nét mặt hồng nhuận, kiều diễm, rất có tinh thần, da dẻ cũng sáng bóng, mịn màng, chỉ cần là người có kinh nghiệm đều biết đây là bộ dáng mới được ân ái, yêu thương.


Mặc Thải Hoàn ngồi bên cạnh mẫu thân ruột là Nghiêm thị, nhìn thấy Hàn Lập liền nhớ tới chuyện đêm qua, đỏ mặt, nghiêng đầu sang chỗ khác, che giấu thẹn thùng.


Trưởng nữ Mặc Ngọc Châu ngồi ngay sát bên không nói gì, ánh mắt chưa từng rời khỏi người hắn, chăm chú nhìn vị này đệ tử quan môn của phụ thân cũng là phu quân tương lai của mình. Bất quá khi thấy Hàn Lập cảnh tay không ngừng vuốt ve Vương thị mông cong, liền rời đi ánh mắt, không biết trong đầu có cảm tưởng gì.


"Ô! Phượng Vũ nha đầu đâu rồi?" Lý thị không thấy Mặc Phượng Vũ, tò mò hỏi.
"Thưa nhị sư mẫu, Phượng Vũ sư muội nói nàng đọc sách mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một hồi, đợi bữa tối lại tới bái kiến vài vị sư mẫu."


"Đứa bé này thật là, xem ra lại thức khuya! Aiz, hy vọng nó không có mệt mỏi." Lý thị lắc lắc đầu, giọng điệu có chút trách móc cùng quan tâm.


Trong ba vị tiểu thư Mặc phủ, Mặc Phượng Vũ là giống với Lý thị nhất, tính tình điềm đạm, hiền lành. Vì vậy nàng rất thích Phượng Vũ, luôn coi như con ruột mà đối đãi.
"Một khi đã như vậy, chúng ta trước hết dùng bữa thôi!" Nghiêm thị không có hỏi nhiều, nhắc nhở mọi người dùng bữa.


Hàn Lập cùng Vương thị nhanh chóng ngồi xuống hai cái ghế trống, đám người riêng phần mình bắt đầu ăn cơm.
"A! Lập nhi, ngươi làm gì?" Một đạo thanh âm bối rối, ngượng ngùng vang lên thu hút đám người ánh mắt.


Chỉ thấy Lý thị mặt đỏ tai hồng, chẳng biết từ lúc nào đã bị Hàn Lập bế đặt lên đùi, một tay ôm ngang không ngừng vuốt ve eo nhỏ, ƈôи ȶhịȶ dưới háng dựng thẳng, cách lớp y phục cọ xát vào vùng mông yêu kiều.
"Hắc hắc, ta là hài tử của nhị sư nương, không phải người nên đút thức ăn cho ta sao?"


" n, nên như vậy, để ta đút thức ăn cho Lập nhi."
"Hì hì, Hàn Lập còn nhỏ như vậy, ta thấy nhị tỷ vẫn cho hắn ßú❤ sữa tốt hơn."
"Tam muội, không được nói như vậy."
"Nhị tỷ còn gì đâu mà ngượng ngùng, tối qua chẳng phải chính tỷ chiếm giữ hắn lâu nhất sao?"


Lý thị bị Lưu thị trêu chọc đến không lên lời, cảm nhận dưới mông bị ƈôи ȶhịȶ to dài đùa nghịch, nàng không khỏi nhớ đến cảnh tượng đêm qua, cơ thể có chút nóng lên.


Tại trước mặt hai hậu bối ngồi lên đùi phu quân tương lai của cả hai, người làm trưởng bối như nàng quá xấu hổ. Bất quá tư vị đêm qua quả thực quá mỹ diệu, vong phu bên trên di thư thậm chí còn ủng hộ điều này, ngẫm lại, nàng cảm thấy chính mình cũng không làm sai, không cần thấy tội lỗi, chỉ là hơi chút ngượng ngùng. ngượng ngùng.


“Ưm…”


Đang lúc suy nghĩ miên man, Lý thị cảm giác trước ngực có gì đó chèn ép. Nhìn lại, thấy Hàn Lập một cánh tay đã thông qua vạt áo mò vào bên trong, bàn tay không ngừng xoa bóp cặp ɖú mềm mại giấu dưới áo yếm mỏng manh, thỉnh thoảng còn dùng ngón tay ngắt lấy đầu ɖú to hơn người bình thường của mình.


“ n! Lập nhi ngoan! Để nhị sư nương đút ngươi ăn cơm.”
Lý thị thanh âm có chút run nhẹ, cũng không kháng cự, để mặc Hàn Lập tác oai tác quái, chính mình gắp cho hắn thức ăn. Mấy người khác thấy vậy sắc mặt có chút ửng đỏ, cảm thấy dưới quần có hơi chút ẩm ướt, cúi đầu ăn trưa.


“Gián điệp tại Độc Bá Sơn Trang đưa về tin tức, u Dương Phi Thiên đêm qua đã ch.ết tại mật thất riêng, tư thế cực kỳ quỷ dị, trần chuồng nằm sấp.”
“A! Độc Bá Sơn Trang chẳng phải sớm muộn cũng sẽ tan rã.”
“Ha ha, ch.ết rất tốt, Kinh Giao hội chúng ta từ nay chỉ cần lo lắng Ngũ Sắc Môn thôi.”


“Cũng khó mà nói, Lập nhi đến, Ngô Kiếm Minh đã bị lộ tẩy, hắn chắc chắn sẽ trở về tiếp quản Độc Bá Sơn Trang.”
“Ngọc Châu nha đầu! Ngô Kiếm Minh dù ưu tú cũng chỉ tính trong hàng vãn bối, so với bậc cao thủ lão thành thì không đáng nhắc tới.”


“Kế tiếp cứ để ta cùng Ngũ muội ra tay, không cho bọn hắn đất sống tại Lam châu.”
"Vậy Ngũ Sắc Môn, sao chúng ta không nhân cơ hội này diệt trừ.
------------------------------------------------


Ta có cái page mới lập trên fb tên Hồng Trần Nhập Mộng. Vài bữa nữa sẽ cập nhật tình hình trên đó, các đạo hữu có thời gian đi qua nhìn cái!






Truyện liên quan