- Chương 1: Người đàn ông dối trá
- Chương 2: Người đàn ông đạo đức giả
- Chương 3: Người đàn ông trong gara
- Chương 4: Người đàn ông trong quán bar
- Chương 5: Phụ nữ say rượu
- Chương 6: Phụ nữ thưởng thức đàn ông
- Chương 7: Phụ nữ sáng suốt
- Chương 8: Người đàn ông máu lạnh
- Chương 9: Đôi nam nữ chạy điên cuồng
- Chương 10: Đàn ông trong kinh doanh
- Chương 11: Người phụ nữ cứng đầu
- Chương 12: Người phụ nữ lấy thân gán nợ
- Chương 13: Người đàn ông dắt theo ba con chó
- Chương 14: Người đàn ông lấy trộm máy bay
- Chương 15: Người phụ nữ mất ngủ
- Chương 16: Người đàn ông càn rỡ
- Chương 17: Người đàn ông càn quấy
- Chương 18: Đàn ông đối chất
- Chương 19: Người phụ nữ chúc ngủ ngon
- Chương 20: Đôi nam nữ cùng nấu cơm
- Chương 21: Người đàn ông buồn chán
- Chương 22: Người đàn ông nổi tiếng ngoài ý muốn
- Chương 23: Người đàn ông dự tiệc
- Chương 24: Người đàn ông đeo kính râm
- Chương 25: Người phụ nữ được bắt chuyện
- Chương 26: Người phụ nữ bị sỉ nhục
- Chương 27: Người phụ nữ bị cưỡng hôn
- Chương 28: Người đàn ông không ngủ
- Chương 29: Người đàn ông nói thật
- Chương 30: Đôi nam nữ điên cuồng
- Chương 31: Người sau hậu trường
- Chương 32: Người phụ nữ thân thiết
- Chương 33: Người đàn ông được “triệu hồi”
- Chương 34: Người phụ nữ tìm kiếm đàn ông
- Chương 35: Người phụ nữ tìm kiếm đàn ông
- Chương 36: Người phụ nữ tìm được đàn đông
- Chương 37: Người phụ nữ tìm được đàn ông
- Chương 38: Đôi nam nữ cùng chơi game
- Chương 39: Đôi nam nữ nói dối lẫn nhau
- Chương 40: Đôi nam nữ đến Tây Tạng
- Chương 41: Đôi nam nữ điều khiểu máy bay
- Chương 42: Đôi nam nữ kể chuyện xưa
- Chương 43: Người đàn ông bị mưu hại
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
Thể loại: hiện đại, HE
Người dịch: KHÁNH YÊN
Độ dài: 55 chương + 3 phiên ngoại
Khi Thời Tiểu Thụ viết văn: "Hai cây ngoài cửa, có một cây là đại thụ, cây kia cũng là đại thụ"
Thời Việt tức giận nói: "Người ta tả cây táo nghe cũng thật cao siêu, con nhìn con tả cây xem?"
Thời Tiểu Thụ tủi thân nói: "Mẹ việt như vậy đó"
Thời Việt: "Mẹ mà đầu gỗ như vậy, mẹ dạy con làm văn như thế bao giờ?"
Thời Tiểu Thu lôi trong sách một mảnh giấy đã ngả màu đưa cho cô.
Thời Việt cúi đầu nở nụ cười. Anh cả đời đều nói yêu thương cô. Vậy mà cô lại thế này.
Thư tình tuy chỉ có một câu nhưng vậy là đủ rồi.
"Phương nam có cây cao, luôn tỏa bóng râm(1)"
(1) Nguyên văn: Nam phương hữu kiều mộc, thời hữu việt thụ. Lấy ý từ tên nam chính Thời Việt và nữ chính Nam Kiều.