
- Chương 1: Ánh mắt giao nhau
- Chương 2: Gặp lại
- Chương 3: Thử
- Chương 4: Bức ảnh
- Chương 5: Ấm Áp
- Chương 6: Ngây Thơ
- Chương 7: Bánh Kem
- Chương 8: Mưa bão
- Chương 9: Bề ngoài
- Chương 10: Câu chuyện
- Chương 11: Thang máy
- Chương 12: Khó tính
- Chương 13: Nam Đoàn
- Chương 14: Ổ Khóa
- Chương 15: Cảm Xúc
- Chương 16: Hồi âm
- Chương 17: Bắt Gặp
- Chương 18: Chuyện cũ
- Chương 19: Lên bổng xuống trầm
- Chương 20: Quá chén
- Chương 21: Sâu thẳm
- Chương 22: Yêu Cầu
- Chương 23: Nửa Đêm Đánh Thức
- Chương 24: Khác lạ
- Chương 25: Manh Mối
- Chương 26: Nốt chu Sa
- Chương 27: Khung Ảnh
- Chương 28: Cà phê
- Chương 29: Canh cá
- Chương 30: Tâm Cơ
- Chương 31: Tâm Cơ
- Chương 32: Bị Nhốt
- Chương 33: Súp gà
- Chương 34: Giống nhau
- Chương 35: Nam Phi
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Ghen bóng ghen gió
- Chương 38: Ba ngày
- Chương 39: Tái Ngộ
- Chương 40: Giả sử
- Chương 41: Dỗ dành
- Chương 42: Bóng bay
- Chương 43: Nhẫn kim cương
- Chương 44: Nuông chiều
- Chương 45: Áo Khoác.
- Chương 46: Xúc Tác
- Chương 47: Ánh trăng
- Chương 48: Bệnh viện
- Chương 49: Ước nguyện
- Chương 50: Xác nhận
- Chương 51: Lựa chọn
- Chương 52: Không gian
- Chương 53: Tuần trăng mật
- Chương 54: Ba-le
- Chương 55: Nhạc chuông
- Chương 56: Tiểu thuyết
- Chương 57: Trước ca phẫu thuật
- Chương 58: Sợ
- Chương 59: Hương thơm
- Chương 60: Trân quý
- Chương 61: Dang rộng đôi cánh
- Chương 62: Trăng non
- Chương 63: Bảo vệ
- Chương 64: Kiềm chế kiểu gì đây trời
- Chương 65: Ứng viện
- Chương 66: Quả cầu ánh sáng
- Chương 67: Sau tuyết
- Chương 68: Chú Nhỏ
- Chương 69: Nhiễm Chi
- Chương 70: Tết Dương Lịch
- Chương 71: Thực hiện
- Chương 72: Phòng tắm
- Chương 73: Tuyết rơi (Kết thúc chính văn)
Ngày cưới, Chu Mính Viễn bay thẳng đến Nam Phi, một đi là ba năm trời.
Trên chuyến bay trở về, anh đã bảo thư ký soạn sẵn thỏa thuận ly hôn và phương án bồi thường.
Chu Mính Viễn mang theo bản thỏa thuận ly hôn, bước thẳng vào tòa nhà văn phòng của Thư Diêu.
Trong phòng tập, Thư Diêu đang nhảy múa, trên người cô mặc áo hai dây bằng ren mỏng phối với quần short ngắn, bên hông là một mảnh voan trắng phồng nhẹ. Điệu nhảy của cô lúc thì mạnh mẽ, dứt khoát, lúc lại uyển chuyển, mê đắm.
Khi điệu múa kết thúc, một nhóm chàng trai trẻ từ nhóm nhạc idol vây quanh cô, không ngừng ca ngợi bằng những lời hoa mỹ.
Một người trong số họ tò mò hỏi:
“Cô giáo Thư, tôi thấy trong túi cô có rơi ra một chiếc nhẫn kim cương, cô kết hôn rồi sao?”
Thư Diêu dửng dưng nhặt chiếc nhẫn, tiện tay ném lại vào túi, vừa lau mồ hôi vừa thản nhiên đáp:
“Tôi góa chồng.”
Ngoài cửa phòng tập, Chu Mính Viễn đứng ngây người: “?”
#Yêu đương không bằng nhảy múa. Thật sự không bằng nhảy múa.#
#Tôi không ly hôn! Tôi nguyện yêu vợ tôi cả đời!#
“Tôi từng nghĩ ‘Diêu’ là một chú chim sẻ nhỏ, nào ngờ ‘Diêu’ lại là một loài chim săn mồi dũng mãnh bay lượn giữa trời cao.”
Nhân vật chính: Chu Mính Viễn, Thư Diêu
Tóm tắt ngắn gọn: Hôm nay nam chính đã tức chết chưa?
Ý tưởng chủ đạo: Dũng cảm thoát khỏi ràng buộc số phận, tự do làm chính mình.