Chương 9

Nàng do dự đứng im,“Nhưng –”
“Đi!”
“Nhưng mà tiểu thư……”
“Nàng không phải là một khối thịt .”
“Nhưng mà –”
Hắn lạnh lùng ,“Nếu không đi xuống, ta đem ngươi ném xuống lầu.”
“Không không……” Hạ Vũ Lâm nuốt một chút nước miếng,“Uyển Lăng, nghe hắn , mau.”


Hắn nhe răng cười,“Nàng rất biết điều.”
Nàng kinh hoảng đ lắc đầu,“Không phải, ta sợ ngươi làm Uyển Lăng bị thương”
“Thật không?” Hắn cười tà một tiếng, quay đầu lại nhìn Uyển Lăng vẫn đang bất động tại chỗ,“Nếu ngươi không đi, ta muốn động thủ .”


“Được!Được…. nhưng ngài đừng thương tổn tiểu thư nhà ta.”
“Nói nhảm!”
Uyển Lăng lo lắng nhìn tiểu thư một cái,sau đó đành phải đi xuống lầu,thân thể của tiểu thư bị Hạ thiếu gia vừa nhìn lại vừa sờ soạng, tiểu thư sau này không phải khó có thể lấy chồng sao?


Hạ Vũ Lâm nuốt một chút nước miếng,“Buông…… Buông ra.”
Hắn gật gật đầu nhưng tay vẫn không buông,“Lá gan của nàng bị ta huấn luyện thật không tệ nha, lại dám mở miệng muốn ta buông ra .”
“Nam — nam nữ thụ thụ bất thân.” Giọng nàng run rẩy, đôi mắt đẹp cũng không dám nhìn thẳng ánh mắt hắn.


“Được mà nhưng ta còn có chút tò mò nàng tại sao lại thét chói tai, nàng nhìn thấy cái gì nha? Ta còn nghĩ rằng nàng chỉ có ở cùng với ta một chổ với ta mới thét lên thôi.”
“Có……”
“Cái gì?” Hắn vừa nhíu mày rậm.


“Có…… Con gián, nó chạy đến trên giường, ta nhìn thấy cho nên –” Nàng cúi thấp đầu.
Hắn ngửa đầu trỡn mắt,“Ông trời, ta còn nghĩ hắc y nhân đến đây giết nàng, kết quả cũng là……”
“Ngươi có thể buông ra hay không?”


available on google playdownload on app store


Hắn gật gật đầu, buông nàng ra cũng đứng lên ngồi ở mép giường.
Nàng đem thân thể thấp xuống, hai tay che khuất bộ ngực,“Có thể mời ngươi ra ngoài một chút không?”
Hắn lắc đầu, cười tà nói:“Ta muốn xem mỹ nhân tắm.”


Nàng cứng ngắc khẽ động khóe môi,“Không, ngươi ở chỗ này, ta sẽ không đi ra .”
“Thật không?” Hắn nhíu lại mày rậm, vỗ về cằm dưới như có đều suy nghĩ nhìn chằm chằm dung nhan tuyệt thế kia một hồi lâu mới nói:“Chúng ta thương lượng một chút như thế nào?”


Nàng lắc đầu, vẻ mặt vô tội, càng nhiều hơn đó là sợ hãi.
“Nàng đi gặp cha ta nhưng phải thề tuyệt không thổ lộ một câu có liên quan đến thân phận của nàng.”
“Tại sao?”
“Không có tại sao? Nàng có chịu hay không?”


“Nhưng –” Cha hắn là Định Quốc Đại tướng quân, trong ấn tượng của nàng Định Quốc Đại tướng quân từng ở trong cung một thời gian, cũng từng ghé qua nhà nàng một lần.


Nàng là người nhát gan sợ người, cho nên lần đó trong nhà tổ chức yến tiệc nghênh đón Đại tướng quân, nàng cũng không có tham dự.


Bất quá nghe cha và mẹ nói qua, Đại tướng quân là một người nghiêm khác, nếu hắn biết thân phận của nàng hẳn là sẽ giúp nàng thoát khỏi ma chưởng của con hắn, ít nhất giúp nàng rời khỏi Hạ Ngạn Quân…
“Nghĩ như thế nào ?”


“Ta — ta đáp ứng ngươi thì sao? Mà không đáp ứng ngươi thì sao nha?” Nàng nuốt xuống sợ hãi nhẹ giọng hỏi han.
Hắn hai tay hoàn ngực cười nhìn nàng,“Đáp ứng ta thì hiện tại ta sẽ xuống lầu cho nàng tắm rửa thay quần áo, không đáp ứng thì không cần dài dòng, ta không đi .”


Hắn không đi? Nàng làm sao tắm rồi còn thay y phục nửa nha? Nàng cắn môi dưới kinh ngạc trừng mắt, nước cũng đã có chút lạnh ……


Nhìn nàng không qua quyết định, hắn đành phải dùng cách khích tướng, hắn cố làm vẻ mặt đứng đắn,“Hạ Vũ Lâm,nàng là tiểu thư khuê các, biết được một nữ nhất định không thể có hai chồng, cho nên nhìn lại một chút chúng ta cũng coi như vợ chồng .”


“Nói bậy!” Nàng không chút suy nghĩ liền lên tiếng bác bỏ.
“Đôi môi anh đào nhỏ nhắn của nàng ta từng hôn, thân thể ta cũng ôm qua, mà đường cong thướt tha động lòng người vừa rồi ta cũng thấy hơn phân nửa,cho nên ngoại trừ ta nàng sau này không thể lấy chồng.” Hắn cười rất ghê tởm.


Trong lòng nàng trầm xuống,“Không, ta không gả cho loại sắc phôi như ngươi.”
“Thật sự không lấy chồng?”
Nàng kiên định gật đầu, tuy rằng trong lòng dường như có thanh âm dị nghị vang lên……


“Tốt lắm, ta đưa nàng đi gặp cha ta, đương nhiên nếu nàng nói ra nàng là ai, vậy đời này nàng nhất định là thê tử của ta.”
“Vì sao?” Khuôn mặt nàng nghi hoặc.


“Ta sẽ báo cáo mình làm ‘Chuyện tốt’ gì với nàng, cha ta nghe xong nhất định bắt ta chịu trách nhiệm về sự trong sạch của nàng, ta đây phải đến nhà nàng cầu hôn, mà nàng đương nhiên phải bái đường với ta .”
Hắn nói không phải không có lý, nàng cắn trắng môi dưới.


Không!Hắn xấu như vậy, cuồng ngạo như vậy, còn muốn đem nàng trở thành món đồ chơi trêu chọc, mặc dù hắn tuấn mỹ mê người nhưng trượng phu như vậy làm sao có thể ở chung cả đời?


“Nàng nhân lúc thay quần y phục suy nghĩ thêm một chút,chỉ cần không cẩn thận nói ra nàng là ai, đến lúc đó nàng là thê tử sẽ vào trong Tụ Hoa Quán cùng hơn mười hoa khôi cùng nhau hầu hạ tướng công xinh đẹp này nha.”


Thoáng nhìn thấy ánh mắt hắn nhìn xuống mặt nước, nàng đem thân mình trầm xuống một chút nữa, mới hỏi:“Hơn mười danh hoa khôi?”
Động tác nàng rất nhanh nha! Vốn định nhìn thêm một chút cảnh xuân……


Hắn cong khóe miệng cười đi đến trước mặt nàng, thân mình ngồi xổm xuống song song với tầm mắt của nàng,“Đúng là hơn mười người kỹ nữ.”
Nàng kinh ngạc không thể nào tin trừng mắt khuôn mặt tuấn mỹ kia,“Ngươi — ngươi người có hơn mười người kỹ nữ?”


Hắn cười cười gật gật đầu.
“Vậy nơi này cũng là — cũng là kỹ viện ?Gọi là Tụ Hoa Quán?”
Hắn nhíu lại mày rậm, nàng đang nói bậy bạ gì đó?
“Vậy ngươi là tú bà nơi này?”


Hắn sửng sốt một chút, lập tức vỗ cái trán một cái, ngửa đầu tuôn ra tràn cười to,“Ha ha ha……” Ông trời, bộ dáng hắn giống tú bà sao?


Hắn tại sao còn cười được? Nàng mơ hồ cảm thấy có một cỗ lửa giận chậm rãi tích tụ trong lòng,“Hạ thiếu gia, ngươi đọc đủ thứ thi thư , lại là con của tướng quân được người ta kính trọng, lại làm chuyện thấp kém không có đạo đức……”
“Ai nói ta là tú bà ?”


“Chẳng lẽ không đúng?”
“Ta chỉ là giúp chuộc thân cho các nàng, đem các nàng tụ tập ở chỗ này hầu hạ một mình ta, nói đến coi như ta cũng đang làm việc tốt.”
“Việc này –” Nàng trừng mắt nhìn hắn, như vậy mà gọi là chuyện tốt?


Hắn nhìn nàng có chút không vui,“Nàng rốt cục dám trực tiếp nói chuyện với ta ?”
Nàng sửng sốt một chút sau đó lập tức lại cúi đầu, nhìn chăm chú vào mặt nước.
Hắn nhìn nàng nàng nháy mắt mấy cái,“Hạ Vũ Lâm, nàng mau mặc y phục, cha ta đang chờ gặp nàng nha?”
“Hắn vì sao muốn gặp ta?”


“Thấy mặt, nàng sẽ biết.”






Truyện liên quan