Chương 78: Đến Thiên Nguyên Tinh
"À, cái này thì dễ lắm."
Nghe yêu cầu của hắn, ông chú nhẹ gật đầu, sau đó đứng dậy bước vào trong lục loại một lúc, hồi lâu mới mang ra một cái hộp dài chừng hai mét, đưa cho hắn rồi nói:
"Trong đây có đầy đủ trang bị cần thiết cho người thám hiểm như quần áo bảo hộ, dao găm, chiến đao katana, đèn pin, súng báo hiệu, thiết bị định vị vệ tinh, xẻng công binh và những thứ lặt vặt khác, đủ cho cậu đi dạo một vòng trong rừng sâu."
"Cái này bao nhiêu tiền vậy chú?" Nguyên Vũ Khánh nhìn thoáng qua một chút, xác nhận giống như trên mạng thì hỏi giá.
"Bộ này 13 triệu, đây là cái giá thấp nhất rồi nên cậu đừng trả giá." Ông chú thấy hắn định mở miệng trả giá thì lên tiếng cắt ngang, làm hắn không khỏi cười khổ.
Nhưng nhớ tới một chuyện, Nguyên Vũ Khánh lập tức dò hỏi: "Chuyển khoản được không chú? Con không có đem tiền mặt trong người."
"Đợi chú một chút!" Ông chú nói xong thì móc con Samsung Galaxy S10 ra nhấn nhấn rồi đọc số tài khoản cho hắn.
Nguyên Vũ Khánh vội vàng nhập số tài khoản vào, sau đó đưa cho ông chú kiểm tr.a thông tin rồi nhấn nút chuyển khoản.
Thoáng cái đã tiêu hết 13 triệu, Nguyên Vũ Khánh không khỏi tặc lưỡi.
Nhưng đây không tránh được, không mua thì coi chừng mất cái mạng nhỏ.
Nguyên Vũ Khánh thừa sức biết nặng nhẹ ra sao, tiền dùng rồi còn có thể kiếm lại, chứ mạng mất rồi thì chỉ có nước đi chầu trời.
Bất quá, để cho an toàn, Nguyên Vũ Khánh chạy đến cửa hàng của ông bảy.
Đây là cửa hàng chuyên bán các loại vũ khí, do nhà nước cấp phép, tuy nhiên người mua phải đăng ký đầy đủ thông tin mới được.
"Thằng Khánh đấy à?" Ông bảy kéo mắt kính xuống nhìn hắn, sau đó cười cười hỏi:
"Sao hôm nay lại rảnh rỗi mà đến đây vậy? Không đi học à?"
"Con nghỉ học nhiều quá nên thầy cô cho rớt môn hết rồi, vì vậy không cần đến trường nữa, về sau lại tính tiếp."
Nguyên Vũ Khánh gãi đầu cười cười, sẵn tiện nhìn vào cửa hàng rồi nói:
"Ông bảy có loại súng nào vừa tay không? Con tính đi thám hiểm trong rừng, nên muốn kiếm một khẩu để phòng thân."
Nghe hắn hỏi, ông bảy cũng không có hỏi rõ chuyện này, trực tiếp bước vào trong, lấy trong tủ ra một khẩu súng màu đen đưa cho hắn, nói:
"Lấy khẩu P99 này đi, uy lực của khẩu này khá mạnh, thích hợp để phòng thân."
Nguyên Vũ Khánh đưa tay nhận lấy khẩu súng, không ngừng lật qua lật lại, rồi cầm lên nhắm bắn thử xem sao.
Đây là lần đầu mua súng nên Nguyên Vũ Khánh có chút hồi hợp, cũng không biết loại nào dùng vừa tay.
Nhưng nghe ông bảy nói như vậy, hắn cũng không có dị nghị gì thêm, mà trực tiếp hỏi giá.
"Khẩu P99 này 10 triệu, nếu mua thêm đạn thì tính giá khác." Ông bảy nhìn hắn cười cười.
"10 triệu?!" Nguyên Vũ Khánh thầm tính toán, hắn phát hiện tài khoản của mình không đủ tiền để mua.
"Không mang đủ tiền à?!" Ông bảy cười cười, vỗ vai hắn nói: "Ông cháu mình là chỗ người quen, nên cháu cứ lấy về mà dùng, khi nào rảnh thì mang tiền sang đây là được."
Nguyên Vũ Khánh suy nghĩ một lúc thì gật đầu đồng ý, sau đó mua thêm 30 viên đạn.
Về phần nguyên nhân tại sao không nhắn tin kêu Phương Nhã Vy chuyển khoản, là vì hiện tại đang trong giờ học nên không tiện làm phiền.
Bất quá, mua súng không đơn giản như thế, vì súng ống được nhà nước quản lý rất chặt nên phải đăng ký và khai báo một cách trung thực.
Tuy là chỗ người quen với nhau, nhưng hắn vẫn khai báo đầy đủ thông tin về mình.
Đăng ký xong, Nguyên Vũ Khánh mang theo hai chiếc hộp về nhà.
May là trước kia có học qua Quốc Phòng, nên cách dùng súng đối với hắn là chuyện bình thường.
Có điều, đây là lần đầu mua và sở hữu súng, nên Nguyên Vũ Khánh cảm thấy sung sung trong người.
Về đến nhà, Nguyên Vũ Khánh đem hai cái hộp qua phòng làm việc của mình.
Lúc này hắn mới mở cái hộp chứa trang bị đi thám hiểm ra, quả nhiên là tiền nào của nấy.
Nhìn bộ đồ bảo hộ màu rằn ri, Nguyên Vũ Khánh không khỏi trách lưỡi, vì chất lượng hoàn thiện của thứ này quá tốt.
Tiếp đó hắn xem mấy thứ khác, tỷ như la bàn, thanh đánh lửa, dây thừng, đèn pin, dao găm, túi cấp cứu, mặt nạ phòng độc và những thứ linh tinh khác.
Kiểm tr.a qua một lượt, Nguyên Vũ Khánh đem quần áo mặc lên người, sau đó đem dao găm gắn ngang hông, còn sau lưng thì để thanh katana.
Tiếp đó hắn ngồi xuống mang giầy, đôi giầy này cũng có màu rằn ri, nhưng lại nặng hơn giầy bình thường rất nhiều.
Theo phán đoán của hắn, tám chín phần là đôi giầy này đã được gia cố thêm tấm thép, vì làm như vậy mới giúp người dùng không bị thương khi giẫm lên gai nhọn.
Kiểm tr.a lại thấy không còn thiếu gì nữa, Nguyên Vũ Khánh đem toàn bộ trang bị còn thừa bỏ vào không gian lập phương.
Đồng thời hắn còn xuống bếp lấy thêm một ít đồ ăn, phòng hờ bị đói bụng mà không có thực phẩm bổ sung.
Nhưng lúc này Nguyên Vũ Khánh bỗng dưng nhớ lại một chuyện, thế là lập tức hỏi:
"Roblox, ngươi nghĩ giờ này bên kia là buổi sáng hay buổi tối?"
"Chủ nhân, hai nơi cách nhau quá xa nên hệ thống không cách nào tính toán. Nhưng theo phán đoán của hệ thống, giờ này bên Thiên Nguyên Tinh có thể là buổi sáng, cũng có thể là buổi tối, cái này tùy thuộc vào độ may mắn của ngài rồi."
Nguyên Vũ Khánh nghe vậy thì nhẹ gật đầu, cũng không có ý định hỏi thêm cái gì nữa, sau đó khẽ động tâm niệm.
Một cái màn hình dài chừng 60cm lập tức hiện ra trước mặt hắn, Nguyên Vũ Khánh nhìn nhìn một chút rồi lên tiếng:
"Roblox, chúng ta truyền tống qua Thiên Nguyên Tinh được chưa?"
"Chủ nhân, trước hết ta phải nói cho ngài biết, để truyền tống qua Thiên Nguyên Tinh, chúng ta có hai cách. Một là truyền tống trực tiếp thông qua không gian lập phương, hai là truyền tống thông qua Huyền Không Môn. Không biết chủ nhân muốn truyền tống bằng cách nào?"
Nghe Roblox nói như vậy, Nguyên Vũ Khánh có chút sững sờ, nhưng rất nhanh đã kịp lên tiếng:
"Có hai cách? Vậy ngươi nói rõ hơn một chút, sẵn tiện phân tích luôn ưu nhược điểm của hai cách này cho ta nghe."
Thấy chủ nhân của mình muốn tìm hiểu về công năng này, Roblox không chút do dự mà giải thích:
"Như chủ nhân thấy, trên màn hình có nút để khởi động công năng Huyền Không Kích Điểm."
"Cách thứ nhất là truyền tống thông qua không gian lập phương, ưu điểm của cách này là không cần tốn bảo thạch, nhưng cần 60 phút để hồi năng lượng, đồ vật mang theo sẽ phụ thuộc vào thể tích của không gian lập phương, cho nên không thể mang theo quá nhiều đồ vật."
"Cách thứ hai là truyền tống thông qua Huyền Không Môn, đây là cánh cửa thông với các giới diện và thế giới khác. Ưu điểm của cách này là có thể truyền tống qua lại thỏa thích, không cần thời gian chờ, đồ vật mang theo cũng tùy thích vì kích thước của Huyền Không Môn rất lớn."
"Về phần nhược điểm thì mỗi lần kích hoạt cánh cửa này, hệ thống cần ít nhất 100 khối bảo thạch để kích phát, hơn nữa mỗi lần kích phát chỉ có 60 phút để sử dụng, hết thời gian thì thông đạo sẽ đóng lại, đợi khi nào có thêm bảo thạch mới có thể kích hoạt được lần tiếp theo."
Nghe đến đây, Nguyên Vũ Khánh biết mình phải chọn cách nào, vì hiện tại hắn không có bảo thạch để làm chuyện đó.
Bởi vậy hắn không chút do dự mà lên tiếng: "Roblox, dùng cách thứ nhất truyền tống ta qua Thiên Nguyên Tinh đi!"
Lời nói vừa dứt, Nguyên Vũ Khánh thấy trời đất đột nhiên thay đổi, sau đó phát hiện mình không ở trong phòng nữa, mà đã xuất hiện tại một mảnh rừng rậm rộng lớn.