Chương 45: Giây Phút Sinh Tử.
Khóe môi Ren giật nhẹ
‘ch.ết tiệt.’
Cậu không thể đứng dậy kịp!
Sát khí lạnh buốt bao trùm lấy cậu, hơi thở của con quái vật phả ra như một cơn gió ch.ết chóc, khiến từng sợi thần kinh trong cơ thể căng lên.
Những móng vuốt sắc bén lóe lên dưới ánh trăng mờ nhạt, tựa như những lưỡi dao đang hạ xuống từ bóng tối.
Phải làm gì đó....
Ngay lập tức!
Ren nghiến chặt răng.
Cậu không có thời gian suy nghĩ.
Cơ thể phản ứng trước cả khi ý thức kịp định hình.
Ngón tay siết chặt lấy chuôi kiếm, từng khớp ngón tay trắng bệch vì lực nắm. Ngay khi bóng đen khổng lồ phủ xuống, Ren xoay người, tận dụng quán tính.
Quét kiếm mạnh hết sức!
KENG!
Va chạm.
Cơn chấn động lan khắp cánh tay.
Móng vuốt Elite Dire Wolf đập thẳng vào lưỡi kiếm, áp lực nặng như búa tạ!
Ren cảm giác cả hai cánh tay mình như tê dại, cú sốc lan thẳng vào tận xương!
Cậu không thể giữ vững!
“Kh.!”
Một lực đẩy khổng lồ hất cậu văng ra sau.
Lưng đập mạnh xuống nền đất.
Một cơn đau xé toạc phần xương sống....như thể mọi dây thần kinh đều đang gào thét.
Trước mắt cậu, thanh HP tụt xuống một đoạn dài!
-98 HP!
Không ổn!
Ren không thể tiếp tục đánh theo cách này!
Elite Dire Wolf chỉ hơi lùi lại một bước sau cú chặn vừa rồi. Nó vẫn chưa hề chậm lại!
Cặp mắt màu vàng chói lóa phản chiếu bóng hình cậu, chứa đựng sự dã man thuần túy của một kẻ săn mồi.
Nó sẽ không dừng lại!
Ren cắn răng, nắm chặt chuôi kiếm đến mức lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh.
Mình không thể cứ chống đỡ mãi.
Nếu cứ tiếp tục đối đầu trực diện như vậy, cậu sẽ kiệt sức trước khi có cơ hội tấn công.
Phải thay đổi cách tiếp cận.
Elite Dire Wolf lại co chân.
Từng thớ cơ của nó căng cứng, móng vuốt găm xuống đất, chuẩn bị lao tới lần nữa!
Ren nheo mắt.
‘Không, lần này mình sẽ không tấn công trước.’
Cậu hạ thấp trọng tâm, hơi nghiêng người về phía trước, tập trung toàn bộ giác quan vào chuyển động của con quái.
Giữ vững thanh kiếm.
Đợi
Gió xé qua không gian.
Elite Dire Wolf phóng tới...nhanh hơn bất kỳ lần nào trước đó!
Móng vuốt nó vung lên, sẵn sàng xé rách mọi thứ trên đường lao.
Ren siết chặt răng, chờ đúng thời điểm.
Chân cậu xoay một góc hoàn hảo, trượt qua ngay sát cạnh móng vuốt sắc bén!
Gió cắt qua da cậu, chỉ thiếu một sợi tóc là bị trúng!
Nhưng...
Là lúc này!
Ren xoay cổ tay.
Lưỡi kiếm chớp lên ánh sáng xanh nhạt!
Mũi kiếm vạch một quỹ đạo sắc bén.
Nhắm thẳng vào chỗ trống ngay dưới cổ con quái!
Ánh sáng từ lưỡi kiếm phản chiếu trong đôi mắt dữ tợn của Elite Dire Wolf.
Liệu đòn phản công này có thành công?!
Vụt!
Ánh kiếm lạnh lẽo xé toạc bóng tối, nhắm thẳng vào cổ họng lộ ra của Elite Dire Wolf!
Trúng!
Ren có thể cảm nhận rõ ràng mũi kiếm đâm vào da thịt con quái.
Nhưng...
KENG!
Một tia lửa tóe lên!
Ren trợn tròn mắt.
Không xuyên qua được?!
Cổ họng Elite Dire Wolf xoay ngoắt, khiến đòn đánh của cậu chỉ sượt qua phần ngoài. Lớp lông dày cùng cơ bắp cứng như thép nguội đã hấp thụ gần hết sát thương!
-32 HP!
Một con số quá nhỏ hiện lên.
Cậu không kịp rút kiếm!
Sát khí lạnh buốt ập thẳng vào mặt.
Cặp mắt vàng hoang dại ánh lên sát ý tàn khốc.
Không còn đường lùi!
“Kh...!”
Ren giật mạnh kiếm, cố kéo lưỡi thép ra khỏi cơ thể con quái...
Nhưng đã quá muộn!
ẦM!!
Cú tát kinh hoàng giáng thẳng vào ngực cậu!
Một cơn đau xé toạc cơ thể!
Lực va đập khủng khiếp ép hơi thở ra khỏi lồng ngực.
Cả người Ren bị hất văng đi!
Cậu như một viên đạn, xoay vòng trên không trung trước khi đập mạnh xuống nền đất.
-96 HP!
Lồng ngực bỏng rát.
Hơi thở đứt quãng.
Tầm nhìn chao đảo, những tia sáng chớp lóe trong mắt.
Tai ù đi bởi cú va chạm.
Đau.
Đau quá!
Nhưng Ren không có thời gian cảm nhận cơn đau.
Elite Dire Wolf không dừng lại.
Cơ thể khổng lồ của nó chồm tới, móng vuốt giơ cao.
Lần này, không có cơ hội phản kháng!
Ren cắn răng, cố gượng dậy....
Không kịp!
Những móng vuốt sắp xé nát cơ thể cậu.
Soạt!!
Một luồng sáng đỏ rực đột ngột xé gió!
Ren chỉ kịp mở to mắt trước khi....
Tiếng không khí bị cắt xoẹt qua tai.
Một cú chém cực mạnh giáng thẳng vào sườn Elite Dire Wolf!
Tiếng kim loại va chạm vang lên sắc bén.
Con quái rống lên, cơ thể bị hất lùi!
Ren chớp mắt, hơi thở còn chưa kịp ổn định.
Một giọng nói quen thuộc vang lên giữa đêm tối:
“Ren à, đến khi nào cậu mới hết gặp rắc rối đây?”
Ren quay phắt đầu lại.
Mái tóc đỏ nâu phất lên trong gió.
Klein!
Lưỡi kiếm cong của anh ta vẫn còn phát sáng rực rỡ bởi kỹ năng vừa thi triển.
Klein hạ thấp trọng tâm, ánh mắt sắc bén dán chặt vào con quái vật.
Ren cố hít sâu, siết chặt chuôi kiếm.
Ren vẫn còn thở dốc, bàn tay siết chặt thanh kiếm, nhưng lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
Klein đứng chắn trước mặt cậu, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, sẵn sàng đối đầu.
“Cậu có biết... đi săn một mình rất nguy hiểm không?”
Giọng Klein trầm nhưng không giấu được sự trách móc.
“Đặc biệt là vào ban đêm như thế này.”
Ren cắn răng, nhưng không phản bác.
Anh ta nói đúng.
Chính cậu cũng cảm nhận được điều đó...Elite Dire Wolf vào ban đêm quá nhanh, quá mạnh.
Nó khác xa so với con mà họ đối đầu vào lúc sáng.
Như để chứng minh lời Klein, con quái vật vừa bị đánh lùi đã lấy lại thế cân bằng, bốn chân đạp xuống đất, gầm gừ đầy sát khí.
Đôi mắt dã thú tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, không chút e dè trước đối thủ mới.
Klein siết chặt vũ khí, giọng anh ta trầm hẳn xuống:
“Quái vật săn mồi sẽ mạnh hơn khoảng 10-20% vào ban đêm.”
Ren nuốt khan.
Không chỉ tốc độ, mà sức mạnh cũng tăng lên...
Không ngạc nhiên khi đòn vừa rồi của cậu không thể xuyên qua được lớp phòng thủ của con quái.
Klein khẽ nghiêng đầu nhìn Ren.
“Cậu còn đánh tiếp nổi không?”
Ren hít một hơi thật sâu.
Cơ thể cậu đau nhức, thanh HP đã tụt xuống mức nguy hiểm.
Nhưng...
Cậu không muốn bỏ chạy!
Ren gật đầu dứt khoát.
Klein nhếch môi, ánh mắt sắc bén nhưng cũng ánh lên chút tán thưởng.
“Vậy thì... đừng có cản đường tôi.”
Vừa dứt lời...
Elite Dire Wolf lao tới!
Lần này, nó không nhắm vào Ren nữa.
Mục tiêu của nó là Klein!
Ren căng thẳng nhìn theo, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng.
Elite Dire Wolf lao tới như một mũi tên xám bạc, tốc độ khủng khiếp xé toạc không gian.
Klein không né.
Ren trợn mắt.
‘Anh ta đang làm gì?!’
Vụt!
Ngay khi móng vuốt của con quái gần như chạm vào người, Klein hơi nghiêng vai, chân trượt nhẹ ra sau, và...
Xoay kiếm!
KENG!
Lưỡi kiếm vạch một đường chớp nhoáng.
Ren chỉ thấy ánh sáng phản chiếu trên lưỡi kiếm kéo thành một quỹ đạo gần như không thể nhìn rõ.
Elite Dire Wolf bị đánh bật sang một bên!
“Không chỉ cậu đâu. Tôi cũng săn quái vào ban đêm mà.”
Klein xoay thanh kiếm trong tay, nở một nụ cười tự tin đến đáng sợ.
Elite Dire Wolf gầm lên, móng vuốt cắm sâu vào đất, lấy đà vồ tới một lần nữa.
Nhưng lần này....
Ren đã sẵn sàng!
Cậu dùng hết sức bật người lên, nắm chặt chuôi kiếm, nhắm đúng thời điểm con quái vừa lao vào Klein mà đâm xuyên vào điểm mù của nó!
Xoạt!
Lưỡi kiếm cắm thẳng vào bên hông con quái!
Một dòng sát thương đỏ lòm hiện trên đỉnh đầu của con quái vật.
Nó nhiều hơn so với nhát cắt đầu tiên.
Ren rút mũi kiếm ra rồi nhảy lùi xuống.
Elite Dire Wolf tru lên một tiếng đau đớn, nhưng ngay lập tức quay đầu.
Nó bật tới một đoạn, không xa nhưng cực nhanh.
Hàm răng sắc nhọn ngoạm thẳng vào cậu!
‘ch.ết tiệt...!’
Ren không kịp né!
Nhưng...
VỤT!
Một bóng đen lướt qua trước mắt cậu.
KENG!
Lưỡi kiếm của Klein chém thẳng vào mặt con quái!
Elite Dire Wolf bị hất văng ra xa.
Ren thở dốc, cả người run lên vì cơn đau nhức, nhưng vẫn cố đứng vững.
Klein không nói gì, chỉ nghiêng đầu liếc cậu một cái, như muốn hỏi “Ổn chứ?”
Ren siết chặt chuôi kiếm.
Chỉ còn một chút nữa.
Chỉ cần một đòn nữa!
Elite Dire Wolf lảo đảo đứng dậy, máu chảy, từng khối pixel đỏ như máu, đang nổi lên giữa những lớp lông xám.
Con quái vật đã dính phải hiệu ứng chảy máu.
Thanh máu của nó đan tụt dần theo thời gian. Dù không nhiều.
Nhưng ánh mắt nó...
Vẫn tràn đầy sát khí!
“Lần này, tôi sẽ chặn nó.” Klein trầm giọng. “Cậu dồn toàn bộ sức lực vào một đòn.”
Ren nuốt khan, rồi gật đầu.
Klein chùng người xuống, chuẩn bị đón đợt tấn công cuối cùng.
Elite Dire Wolf lần này không chờ đợi nữa.
Nó bật nhảy, móng vuốt xé toạc không khí!
Klein lách người, nghiêng vai đỡ đòn, đồng thời...
Đạp mạnh xuống đất!
Anh ta dùng chính sức bật của con quái để tăng tốc.
Vụt!
Klein xoay kiếm, chém thẳng vào chân trước của con quái!
Elite Dire Wolf chao đảo!
Ngay lúc đó...
Ren lao tới!
Toàn bộ sức mạnh dồn vào cánh tay, bàn tay siết chặt kiếm!
Lưỡi kiếm sáng lên một luồng ánh sáng xanh.
"STAP!"
Mũi kiếm xuyên thẳng qua cổ họng con quái!
Nhanh.
Cực nhanh.
Như một mũi tên thép bắn khỏi chiếc nỏ mạnh đã lên dây.
ẦM!
Elite Dire Wolf gục xuống.
Hơi thở dữ tợn chợt ngừng lại.
[ +25 EXP ]
[ + 45 cor ]
[ + Nanh của Elite Dire Wolf ]
[ Elite Dire Wolf bị đánh bại! ]
Ren đứng thở dốc, mồ hôi lấm tấm trên trán.
Elite Dire Wolf đã ch.ết.
Họ đã thắng!
Ren vẫn đứng yên, cảm giác tê dại chạy dọc theo từng ngón tay, lan đến tận bả vai.
Hơi thở cậu vẫn gấp gáp, lồng ngực phập phồng, nhưng bàn tay chưa buông kiếm. Không thể buông.
Như thể chỉ cần lơi lỏng một chút thôi, cả cơ thể sẽ đổ sụp xuống nền đất.
Cậu vẫn còn sống.
Cảm giác này, thật khó tả, như vừa bước ra khỏi một cơn ác mộng, hoặc có lẽ… vẫn chưa hoàn toàn tỉnh lại.
“Haah…”
Cậu hít một hơi thật sâu, ép bản thân phải đứng vững.
Chỉ lúc đó, Ren mới nhận ra sự hiện diện của Klein.
Anh ta đứng gần đó, kiếm vẫn nắm chặt trong tay, ánh mắt bình thản nhưng sắc bén.
Ren chớp mắt, trong đầu trống rỗng vài giây, trước khi cậu mở miệng, giọng khàn nhẹ:
“…Mà… sao anh lại biết tôi ở đây?”
Klein nhướn mày, rồi chỉ nhún vai.
“Thì… không thấy cậu đi ăn đêm như mọi khi thôi.”
Ren: “...”
Cậu đứng hình vài giây, hoàn toàn không biết nên phản ứng thế nào trước câu trả lời đơn giản đến mức đáng ngạc nhiên này.
Nhưng...một thứ gì đó bỗng cắt ngang cuộc trò truyện.
“Ren! Cẩn thận.”
Chỉ chớp mắt một cái, Ren cảm thấy vai phải của mình tê cứng.
Cả cơ thể mất thăng bằng, ngã về đằng trước.
Một ánh sáng đỏ thẫm lóe lên giữa cánh đồng tối.