Chương 68 : Tiếp Thu Tân Binh.

Trần Minh đến quân doanh, hắn so với ngày thường đến muộn một chút.
Đây không phải là vì Minh không tuân quân kỷ mà là vì chúng binh sĩ so với bình thường cũng tập hợp muộn một chút, chủ yếu bởi đám binh lính của Nghiêm Mẫn cũng cần di chuyển tới .


Vừa đến quân doanh, thứ Trần Minh không muốn thấy nhất xuất hiện .
Quân tốt của Trần Minh đã sớm xếp hàng như thường lệ nhưng đám quân tốt đến từ phía Nghiêm Mẫn lại túm tụm thành đoàn, cũng không hiểu xếp hàng .


Cái này tất nhiên không thể trách bọn họ, làm Minh cảm thấy có vấn đề ở chỗ không có binh sĩ nào của Trần Minh nguyện ý đi ra hướng dẫn, đi ra nói đám người mới mấy câu .


Mọi người vốn là đồng liêu, người cùng một quận lại di chuyển đường xa tới Giao Chỉ, thời điểm ban đầu Trần Minh biết tình cảm đám sĩ binh sĩ vẫn rất tốt .


Cho dù trong quân có tình trạng bắt nạt nhau hoặc là có ngứa mắt với nhau thì cũng không quá quắt dù sao đều là đồng liêu, ấy thế mà trải qua có nửa tháng chia cắt đã không còn ai còn phía bên kia là đồng liêu.
Có một sự xa cách rất lớn xuất hiện giữa hai quân đội .


“Hôm qua vừa mới đánh nhau một trận hơn nữa còn là một bên đè bên kia ra đánh đập, xảy ra chút vấn đề mới là đương nhiên “
“Nếu lúc này ta tới quân doanh mà có binh sĩ nào của ta đứng ra hướng dẫn, đứng ra giải thích đám binh lính của Nghiêm Mẫn thì mới là việc lạ “


available on google playdownload on app store


“Hai quân giao chiến, bên thắng sinh ra kiêu ngạo là không khó hiểu, bên bại cũng không còn sĩ khí, không có mặt mũi nhìn bên thắng cũng là việc hiển nhiên “
“Cứ thế xếp hai quân doanh lại với nhau, không có người chủ động dẫn dắt thì thậm chí sẽ chia quân doanh ra làm hai phần “ .


Trần Minh sau một thoáng thất vọng thì lại tự mình điều chỉnh tâm lý sau đó tự mình giải thích .


Nếu mà có binh sĩ nào của hắn gạt được sự kiêu ngạo ra, cũng gạt được khoảng cách giữa hai bên, vì chủ tướng cùng toàn bộ binh doanh suy nghĩ mà chủ động đứng ra dẫn đạo tân binh thì đây mới là vô lý.
Có binh sĩ như vậy tồn tại, Trần Minh lập tức dốc sức tài bồi .


“Việc này làm ta nhớ đến Tào Tháo, trong lịch sử Tào Tháo vốn bắt đầu với Duyện Châu binh nhưng sau này hắn thu thêm một đám khăn vàng, tuy khăn vàng quân chiến lực không mạnh nhưng số lượng nhiều lắm, tiếp sau đó trong quân đội của Tào Tháo cũng tự chia thành Duyện Châu binh, khăn vàng binh, về sau thậm chí còn chia thành Dự Châu Binh, Thanh Châu Binh .. .”.


“Trên lý thuyết cũng không có gì không đúng dù sao Tào Tháo trong lịch sử cũng không ăn quá nhiều đắng từ việc này nhưng thực tế lại có chút vấn đề ví như sau này Tào Tháo muốn phân người đều tương đối đau đầu, Duyện Châu Binh chỉ nhận Duyện Châu tướng lĩnh, Thanh Châu Binh chỉ nhận Thanh Châu tướng lĩnh . . . “.


Trần Minh nghĩ nghĩ một hồi, hắn cảm thấy việc chia thành các tập đoàn quân đội khác nhau này tuy gây cho Tào Tháo chút phiền toái nhưng cũng là việc tốt, Tào Tháo cũng không sợ trong quân xuất hiện tình cảnh ‘một nhà độc đại’.


Cho dù Hạ Hầu Đôn có thể coi như đệ nhị nhân vật trong quân đội Tào Tháo, Hạ Hầu Đôn cũng chỉ thua có một mình Tào Tháo nhưng Hạ Hầu Đôn cũng không làm được một nhà độc đại .


“Vì cái gì phải lấy Tào Tháo làm thước đo ? ta làm việc chính ta cảm thấy đúng là được dù sao đường Tào Tháo đi chắc gì đã đúng, cho dù hắn đi đúng cũng chưa hẳn hợp với bản thân ta “ .


“Quân đội vốn nên đồng lòng, việc chia quân lính theo xuất thân địa phương là không cần thiết, ưu thế ở chỗ quân lính đều là đồng liêu, có tương đồng trong văn hoá, ăn uống, sinh hoạt dẫn đến lòng quân bền chặt nhưng mà nhược điểm cũng có đấy chính là tính phân liệt “ .


“Nhắc đến tính phân liệt, bản thân Tào Tháo có hàng tá nhân tài cho nên dễ bàn, Tào Tháo cũng đủ năng lực chưởng khống toàn cục, có một người khác để ta nhìn vào đấy chính là Đổng Trác”


“Đổng Trác ban đầu sử dụng Tây Lương binh, quân đội của hắn thuần một sắc Tây Lương, đây không có vấn đề nhưng sau này theo hắn hại Đinh Nguyên rồi thu nhận Lã Bố, tập đoàn quân của Đổng Trác xuất hiện thêm Tịnh Châu Binh “


“Tây Lương Binh cùng Tịnh Châu Binh tuyệt không hoà thuận, thường xuyên xảy ra xích mích, chính Lã Bố, Trương Liêu với đám người Từ Vinh, Lý Giác, Quách Tỷ, Hoa Hùng cũng không hoà thuận “ .


“Quân đội của Đổng Trác nói mạnh thì mạnh dù sao Tây Lương cùng Tịnh Châu đều là nơi dân phong bưu hãn, nói kỵ binh của bọn họ đệ nhất thiên hạ cũng không quá nhưng nói yếu thì cũng yếu bởi chỉ cần một mồi lửa, cần chút kế mưu gián, người ngoài không cần làm gì bọn họ cũng tự đánh nhau “ .


“Mà ta so với đám quân phiệt thời Tam Quốc có khác biệt lớn nhất ở chỗ ta là người hiện đại, đối với việc gắn kết binh lính . . . càng có nhiều cách chơi, cũng không cần chia binh doanh theo địa phương để cầu binh lính sớm gắn kết với nhau “ .


Trần Minh nghĩ một hồi, thản nhiên nhìn về phía Chu Thái, một bên cười nói một bên chỉ về đám binh sĩ của Nghiêm Mẫn để lại .
“Ấu Bình, để ta chỉ cho đệ một chút “ .
Trần Minh nói xong, chủ động xuống xe, đi về phía cửa quân doanh .


Có một điều cũng nhất định phải nói là quân doanh hiện tại của Trần Minh có chút bừa bộn, nguyên do bởi Giả Tông để người giúp hắn một lần nữa xây dựng lại quân doanh .
Quân doanh là cần mở rộng vì chỉ một thời gian ngắn nữa thôi, Trần Minh cũng không chỉ quản 100 người .


Ngoài ra Giả Tông cũng quyết định để quân doanh của Trần Minh chuyển ra khỏi Long Biên thành, coi như đóng quân ngoài thành .


Binh sĩ đóng ngoài thành tất nhiên khổ hơn binh sĩ đóng trong thành nhưng Giả Tông đâu có để ý cái tiểu tiết này, chủ yếu bởi vì Giả Tông cũng không muốn binh sĩ của hắn cùng binh sĩ của Chu Tuấn đi lại quá gần nhau.


Chu Tuấn dù sao cũng là thượng cấp của Giả Tông, binh lính của hắn Giả Tông muốn điều động không dễ, cũng không thể để đám binh lính này đóng ở ngoài thành thế là đến phiên Trần Minh chịu tội .


Tất nhiên đóng quân doanh ngoài thành cũng có thể để quân đội Trần Minh sau này càng dễ tuần tra, càng dễ quét dọn phạm vi bên ngoài Long Biên Thành, bản thân Giả Tông hiện tại cũng đang tương đối ‘sục sôi’ tương đối muốn ra ngoài nhìn địa bàn của hắn .


Giả đại nhân đã ‘cẩu’ cả tháng trong thành, muốn bắt đầu thi triển tài nghệ cũng là điều dễ hiểu.
_ _ _ _ _ _ _
Trần Minh xuống xe ngựa, hắn ngày hôm nay mặc một thân giáp nhẹ, bên hông đeo Đồ Long Đao, hắn vừa xuống ngựa liền để rất nhiều binh sĩ chú ý .


Trần Minh tạm chia quân doanh của hắn làm hai, một bên là ‘lão binh’ một bên là ‘tân binh’.
Lão binh đã sớm tập trung trong quân doanh nhưng tân binh thì lại ở ngoài quân doanh, đám người bọn họ chỉ biết phải đến đây tập kết chứ không biết bản thân rốt cuộc phải làm gì .


Đã như thế, tân binh cũng không biết mở miệng đi hỏi .


Đây không phải là lỗi của đám người này mà càng giống điểm yếu cố hữu của người cổ đại, người cổ đại so với người hiện đại càng am hiểu nghe lời cùng phục tùng, đồng nghĩa với bọn họ rất ít khi chủ động mở miệng đi hỏi một vấn đề gì đó .


Cam chịu . . . có lẽ là từ thích hợp nhất để chỉ những người cổ đại ở tầng dưới trong xã hội.
Thấy Trần Minh xuất hiện, đám tân binh có rất nhiều người phản ứng kịp, chủ động đối với hắn bái chào .
“Tham kiến đại nhân “ .


Bọn họ chào hảo không đồng nhất, kẻ trước kẻ sau nhưng chung quy vẫn cực kỳ cung kính với Trần Minh .


Cái này thật ra cũng là Nghiêm Mẫn dạy ra, Nghiêm Mẫn khiến đám tân binh cực kỳ sợ hãi kẻ trên, sợ hãi dĩ nhiên cũng có thể khiến binh lính nghe lời hơn nữa cách này còn rất nhanh, ở đại đa số trường hợp vẫn rất hiệu quả .
“Các ngươi còn ở ngoài này làm gì, theo ta đi vào “ .


Trần Minh ra hiệu cho đám tân binh không cần thi lễ, lại ôn tồn lên tiếng .
Tiếp đó hắn bồi thêm một câu .
“Đúng rồi, quân doanh của chúng ta vẫn rất trọng quy củ, đi vào trong quân doanh yêu cầu thành hàng thành lối “


“Các ngươi là người mới, ta không yêu cầu quá cao với các ngươi, hiện tại theo phía sau ta xếp hàng là được, nhớ kỹ từng người bảo trì khoảng cách nhất định với nhau, đừng để lúc di chuyển va vào nhau” .


Trần Minh nói xong chủ động đứng ra một địa phương chống trải, để cho đám tân binh có chút không hiểu gì mà nhìn nhau .


Xếp hàng, đám tân binh này đương nhiên biết thậm chí tại xã hội cổ đại thì người tầng dưới chót nhiều khi so với đám nho sĩ càng am hiểu xếp hàng bởi vì ở thời cổ đại có . . . phát cháo cứu tế .
Phát cháo cứu tế là yêu cầu xếp hàng cho nên người nghèo kiểu gì cũng có kinh nghiệm .


Chỉ một thoáng phản ứng chậm sau đó rất nhanh có người di chuyển đến sau lưng Trần Minh .
Cũng theo Trần Minh lén lén quan sát, hắn phát hiện một chút vấn đề ví như những người phản ứng sớm nhất, chủ động xếp hàng nhất đều so với kẻ khác cao lớn hơn một chút, có da có thịt hơn một chút .


Những người phản ứng chậm hơn lại có phần bị động, cho dù có hành động thì cũng lộ ra chậm chạp khó khăn .
“Đám người này . . . trên người có thương thế ? “.


Nhìn điệu bộ di chuyển của đám người này có phần không thoải mái, Trần Minh không khỏi đưa ra suy nghĩ này, hắn nhớ được Nghiêm Mẫn hôm qua chia binh làm hai, một đội lao lên trước một đội cầm cả đao cùng khiên lao đến sau.


Vì khoảng cách cũng không gần lại thêm Trần Minh chuyên tâm đánh trống cho nên hắn chỉ thấy được đội lao lên đầu tiên sau một đợt cung tiễn rất nhanh bị đánh bại, lúc đó hắn cũng không nghĩ nhiều .
Hiện tại xem ra . . . lại có chút uẩn khúc bên trong.
“Nghiêm Mẫn luyện binh rốt cuộc luyện kiểu gì vậy ? “.


Ép suy nghĩ của bản thân xuống, Trần Minh đợi cho đám người xếp hàng sau lưng mình xong, hắn mới chậm rãi đi đầu bước vào quân doanh .


Đoàn người giống như chơi ‘rồng rắn lên mây’ vậy, cũng không thẳng hàng thẳng lối thậm chí phần đuôi có chút siêu siêu vẹo vẹo nhưng mà cái này không quan trọng lắm, quan trọng là tất cả binh sĩ theo Trần Minh vào doanh .
“Tham kiến tướng quân “ .


Khác biệt với đám tân binh, lão binh của Trần Minh thấy hắn tới đều chắp tay ôm quyền, đồng thời cúi người chào hỏi .
Động tác đều tăm tắp đã thế còn không phá hàng phá lối .
Hai tuần học ‘xếp hàng, quay trái, quay phải’ cũng không phải cho không .
“Được rồi miễn lễ “ .


“Hôm nay quân doanh có huynh đệ mới, các ngươi dẫn mọi người đi xếp hàng, vẫn là 5 hàng ngang, mỗi hàng 20 người “ .
Trần Minh giao phó, đám đội trưởng liền hiểu.
Cũng may thao trường đủ lớn dù sao nơi đây cũng chỉ có trăm người, còn xa xa không đến mức chen lấn .


Cái quân doanh này theo kế hoạch thậm chí có thể chứa được cả ngàn binh mã, tất nhiên quân doanh lúc này vẫn còn chưa xây dựng xong .
Đám đội trưởng tự mình sắp xếp vị trí cho ‘tân binh’ ở khoản này các đội trưởng của Trần Minh rất có kinh nghiệm .


Mà đám tân binh vốn không biết làm gì, vốn cực kỳ thụ động cho nên ai bảo gì liền làm nấy .
Bởi vì Trần Minh chỉ cho phép xếp 5 hàng ngang cho nên lúc xếp hàng cũng có thể làm được lính mới cùng lính cũ đan xen .


Đợi xếp hàng xong đại khái tốn của Trần Minh gần 10 phút, cái thời gian này khiến Minh rất không hài lòng nhưng mặt ngoài hắn không thể hiện ra cái gì .
Tiếp đó Trần Minh chủ động ở trên bục cao hô lớn .


“Xếp hàng xong rồi liền chú ý, ta không biết các ngươi trước đây từ Nghiêm giáo uý học được cái gì nhưng các ngươi đã đi theo ta, trước hết nhất phải học thể dục buổi sáng “


“Từ nay về sau, mỗi đến đầu giờ Mão đều cần sớm tập trung, sau đó kể cả không có ta cũng phải bắt đầu tập thể dục buổi sáng” .
Cái từ ‘tập thể dục buổi sáng’ tại Hán triều là không có, từ này là Trần Minh thêm vào, đương nhiên đám binh sĩ không nhận cũng phải nhận .


“Học theo ta hoặc là nhìn theo các binh sĩ khác hành động, động tác đầu tiên vươn tay hít thở” .
Trần Minh nói xong chủ động làm mẫu .
Đám lão binh sớm quen thuộc cho nên rất nhanh làm theo, chỉ có tân binh có phần không biết làm gì .


Cũng may lực chấp hành của bọn họ vẫn có, cũng rất nhanh bắt chước động tác của Trần Minh cùng các binh sĩ bên cạnh .
Lần tập thể dục buổi sáng này diễn ra rất chậm, bình thường chỉ cần 10 phút nhưng hiện tại lại tốn của Minh cả 30 phút .


Chủ yếu là bởi hắn không muốn làm quá nhanh, quá nhanh thì tân binh theo không được .


Trước đây Trần Minh không đánh giá cao thể dục buổi sáng cho lắm, Trần Minh đã từng nói ‘bộ môn’ này không có nhiều tác dụng với người cổ đại, tác dụng lớn nhất chỉ là giúp người cổ đại điều chỉnh hơi thở, càng quen với hiệu lệnh cùng nhịp điệu .


Hiện tại thì Trần Minh lại suy nghĩ khác, tập thể dục buổi sáng .. . còn có thể tăng tính đoàn kết cho chúng binh sĩ .
Loạt động tác này đặt ở cổ đại là tương đối quái dị, người bình thường mấy ai làm, nghĩ cũng không nghĩ .


Lần đầu làm mấy động tác này còn khiến binh sĩ có phần xấu hổ nhưng mà nếu ai cũng làm theo vậy thì không còn xấu hổ.
Vô hình chung, việc tập thể dục lại khiến cộng đồng binh sĩ sinh ra điểm chung, đều tập mấy động tác kỳ quái với nhau cho nên . . . coi như lên một con thuyền đi .


Nếu người ngoài đứng ra chê cười thì cũng không phải chê cười một mình ngươi mà là chê cười nguyên cả đám .
Chê cười một người thì cũng thôi đi nhưng chê cười cả đám người rất có thể sẽ bị đánh, tính ‘đồng đội’ kéo căng .
_ _ _ _ _


Bỏ ra nửa giờ đồng hồ để binh sĩ tập thể dục xong, Trần Minh lại để cho đám lão binh chạy thể lực, chạy quanh quân doanh .


Hiện tại đã không cần đánh nhau với Nghiêm Mẫn, cho dù quân doanh sau này mở rộng, mộ tập càng nhiều binh lính thì Trần Minh ít ra cũng có cả tháng trời chuẩn bị, thời gian không còn gấp gáp, hắn cũng không cần để đám binh lính một mực học phương trận, học cận chiến .


Trong mắt Trần Minh, quan trọng nhất của đám tân binh này vẫn là đánh tốt cơ sở, ăn ngon ngủ ngon dưỡng tốt cơ thể rèn luyện thể lực .
Bất kể học theo trận hình của người La Mã hay học theo cách huấn luyện Thiết Đột Quân thì ngươi cũng phải có thể lực cái đã, cũng phải dưỡng tốt cơ thể cái đã .


Để cho lão binh đi tập chạy, Trần Minh lại hướng về đám tân binh nói .
“Các ngươi là người mới, tập thể dục buổi sáng tuy dễ học nhưng các ngươi cũng không quen cho nên chúng ta tập luyện lại một lần “ .


Trần Minh nói như vậy, đám tân binh bên dưới tất nhiên cũng không nghĩ nhiều, hoàn toàn nghe theo lời thượng cấp nhưng có một việc đám tân binh tuyệt không nghĩ tới đấy chính là Trần Minh sau đó lại vì đám tân binh giảng dạy từng đồng tác, vì mỗi người sửa động tác thậm chí còn dạy chúng binh sĩ hít thở .


Dùng tốt một lần vậy hiển nhiên phải dùng thêm vài lần .
Trần Minh cảm thấy cái kỹ năng ‘cầm tay chỉ dạy’ này áp dụng ở thời cổ đại thực sự có tác dụng lớn, đối với binh sĩ uốn nắn từng động tác có thể thu được hảo cảm rất lớn từ binh sĩ .


Cuối cùng Trần Minh cũng hiểu vì sao tại Tam Quốc bản thân Lưu Bị lại thích ‘cầm tay cùng đi’ ‘tay bắt mặt mừng kéo vào doanh trướng’ loại động tác này ở trong thời cổ đại xác thực có khả năng kéo thiện cảm, càng lộ ra thân thiết .






Truyện liên quan