Chương 94 : Bát Nàn Miếu (2)

Bát Nàn Miếu, miếu này thậm chí không có chữ, chẳng trách đám kỵ binh do thám của Trần Minh cũng không nhận ra tên miếu.


Dân chúng xung quanh gọi nơi này là Bát Nàn Miếu, thời Bát Nàn Công Chúa nhưng trên thực tế vốn cũng chẳng có ghi chép gì, chỉ có người dân xung quanh biết, người địa phương khác chỉ coi đây là miếu hoang hoặc miếu thổ địa nào đó.


Tất nhiên truyền thuyết về Bát Nàn Công Chúa ở xung quanh có rất nhiều cho nên chỉ cần tìm hiểu thì vẫn rất nhanh biết được nơi đây thờ vị nào.


Trần Minh đưa quân đến Bát Nàn Miếu, thú thật thì cũng không có gì để miêu tả về kiến trúc của Bát Nàn Miếu cả, nơi này khiến Trần Minh cảm giác giống với đại đa số miếu thờ sơn thần ở khu vực Dương Châu, có khác biệt nhưng không nhiều lắm.


Tiến vào trong miếu có thể thấy rõ tượng của Bát Nàn Công Chúa nhưng Trần Minh cũng chỉ nhìn ra đây là tượng nữ nhân, tượng làm bằng đá, nhìn không rõ ngũ quan, Bát Nàn Công Chúa mặc áo vải, đầu đội mũ miện, tượng cao chỉ khoảng 1m, đang khoanh chân mà ngồi trên thạch bàn.


Tượng đã rất cổ nhưng lại có phần sạch sẽ, khi Trần Minh vào bên trong miếu chạm tay vào tượng cũng không thấy quá nhiều bụi bẩn.
Miếu là miếu nhỏ, trong miếu trừ chỗ để tượng cùng hương hoả ra cũng chỉ đủ chỗ cho 6-7 người gì đó ngủ lại, miếu cũng không cao chỉ khoảng 2m hoặc hơn một chút.


available on google playdownload on app store


Bản thân Trần Minh thật ra cũng không kỳ vọng gì vào Bát Nàn Miếu cả, hắn đi vào trong miếu, đi theo sau lưng hắn là Lý Cầm cùng A Sử.
Cả A Sử cùng Lý Cầm đều không giỏi cưỡi ngựa lại thêm .. . Trần Minh nào có ngựa cho cả hai cưỡi, bởi thế cả hai đều xếp vào bộ tốt trong quân.


Lúc này khi mà Chu Thái đang ở bên ngoài thiết lập trạm canh gác cũng như sắp đặt cho binh sĩ cùng đoàn dân phu nghỉ ngơi, Trần Minh liền mang theo Lý Chính cùng A Sử vào trong miếu.


Dạng miếu này Trần Minh còn nhìn nhiều một chút chứ bản thân A Sử cùng Lý Chính lại không có quá nhiều hứng thú dù sao bọn họ đã thấy nhiều lắm.
“A Sử huynh đệ, đưa cho ta bó hương đi”


A Sử nghe Trần Minh phân phó liền đưa hương cho Trần Minh đồng thời ánh mắt hắn nhìn Trần Minh cũng có vài phần kính trọng.
A Sử sống ở Giao Chỉ, hắn tuy ít xuống núi nhưng cũng không phải không biết một vài tục lệ dưới núi tuy nhiên hắn cũng rất ít thấy người nào như Trần Minh.


Trần Minh vốn không phải là người Giao Chỉ, người bản địa thắp hương thờ thần linh còn hiếm huống hồ là người xứ khác đến ?.
Thắp ba nén hương, Trần Minh hướng về phía Bát Nàn Công Chúa nhẹ bái.


Theo động tác của Trần Minh, Lý Cầm cùng A Sử cũng học theo, hướng về bức tượng của Bát Nàn Công Chúa cúi người.


Ba người đồng thời bái Bát Nàn Công Chúa sau đó A Sử cùng Lý Cầm rất nhanh đứng thẳng lại nhưng cả hai đều không ngờ Trần Minh lúc này vậy mà vẫn cúi đầu, vẻ mặt tràn đầy thành tâm cùng cung kính.
A Sử cùng Lý Cầm nhìn nhau, cả hai đều không hiểu gì nhưng cũng vì Trần Minh giữ im lặng.


Cả hai không biết là giờ phút này trong lòng Trần Minh cảm thấy sóng gió ngập trời đến mức hắn lúc này còn chưa trở lại với thực tế được.
Trần Minh gặp phải việc gì ? .


Hắn thắp ba nén nhang cho Bát Nàn Công Chúa vốn không mang theo bất cứ mục đích gì, cái này cũng chỉ như đi qua nghĩa trang liệt sĩ sau đó thắp nén hương thôi, không vì cầu tài mà cũng chẳng vì cầu lộc, thắp hương chỉ là để thể hiện sự kính phục với người đã khuất thôi.


Trần Minh nào ngờ, theo hắn thắp ba nén hương này, điểm hương hoả của Trần Minh đang tăng phi mã.
Trước khi đến Bát Nàn Miếu, Trần Minh có bao nhiêu điểm hương hoả ? .
Con số không ít, đại khái là hơn 4000 điểm.


Trong vòng gần 2 tháng ở Long Biên huyện có thể kiếm được 4000 điểm hương hoả đã là rất không tệ bởi vì hương hoả khó kiếm cực kỳ, 4000 điểm hương hoả này có thể nói là 4000 người “Việt’ tán đồng hoặc có sự hảo cảm với Trần Minh.


Trần Minh tự nhận hắn cũng đã làm hết sức đồng thời cũng không còn suy nghĩ ‘thẻ kỹ năng’ ở trong đầu bởi cái này quá xa xôi.
10 vạn điểm hương hoả mới có thể quy đổi ra 1 tấm thẻ kỹ năng.


Thử hỏi đến năm nào tháng nào Trần Minh mới tích đủ ? thẻ kỹ năng trong lòng Trần Minh sớm bị hắn quy đổi thành .. . một năm một lần dù sao theo hệ thống thông báo mỗi đêm giao thừa hắn đều được một lần quay thẻ miễn phí.


Nhưng hiện tại, thắp ba nén nhang cho Bát Nàn Công Chúa lại thật sự tăng hương hoả cho Trần Minh hơn nữa tăng phi mã, con số hương hoả trong hệ thống nhảy liên hồi.


Cũng may Trần Minh coi như trải qua nhiều sóng gió, sau một thoáng hắn cũng trở về đứng thẳng, vẻ ngoài làm như không có gì, hướng về Lý Cầm cùng A Sử lên tiếng.
“Lý Cầm, A Sử, hai người ra ngoài xem Chu giáo uý cần giúp đỡ gì không, ta ở lại trong miếu một đoạn thời gian” .


Lý Cầm cùng A Sử nghe vậy đều gật đầu tuân lệnh sau đó đi ra ngoài, để lại Trần Minh một mình một người trong miếu nhỏ.


Hai người kia rời đi, Trần Minh mới thở ra một hơi, hắn tìm một vị trí có phần thoáng đạt sau đó cứ như vậy khoanh chân ngồi xuống, ánh mắt đăm chiêu nhìn pho tượng của Bát Nàn Công Chúa.
Mà điểm hương hoả của Trần Minh lúc này đã sớm phá 1 vạn, một mực trướng đến 1.7 vạn mới dừng lại.


Nhìn điểm hương hoả của bản thân, Trần Minh không khỏi liên tưởng đến rất nhiều thứ nhưng trước mắt hắn còn làm một việc quan trọng hơn.


Chỉ thấy Trần Minh thay đổi tư thế, hai đầu gối quỳ trên mặt đất, hướng về tượng Bát Nàn quỳ bái, lần này hắn dập đầu trước tượng Bát Nàn chứ không còn chỉ là nhẹ cúi đầu.


Bái một bái này, Trần Minh cảm thấy tâm tình thư sướng, nhẹ nhàng đứng dậy phủi bụi bám trên quần áo bản thân, lại ôm quyền với Bát Nàn Công Chúa.
“Trần Minh đa tạ công chúa thành toàn, nay Trần Minh mượn hương hoả công chúa, tương lai nhất định trả lại gấp mười”.


“Một đời trước, công chúa theo phò Trưng Vương cũng chỉ có thể đổi lại một khoảng thời gian độc lập ngắn ngủi cho nước Việt ta, nay Trần Minh hứa với công chúa, đời này Trần Minh tất có thể hoàn thành đại nghiệp của Trưng Vương, tất có thể hoàn thành di nguyện của công chúa” .


Trần Minh không nói ra thành tiếng mà chỉ giữ mấy lời này trong lòng dù sao có những việc vốn không cần nói ra .
Trời biết, đất biết, Trần Minh biết . . . Bát Nàn Công Chúa biết.
_ _ _ _ _ _


Trần Minh thật ra cũng không tin tưởng Bát Nàn Công Chúa hiển linh, trong mắt Trần Minh đây là một cách tính toán khác của hệ thống chẳng qua cái hệ thống này của hắn không đi giải thích thôi.


Hệ thống quy định hương hoả, Trần Minh biết hương hoả rất rất khó kiếm nhưng theo lần này Trần Minh lại phát giác ra được hắn nghĩ hơi nông cạn.
Xem ra . . . Trần Minh có thể mượn hương hoả từ người khác, hay cụ thể là từ những người được dân Giao Chỉ xưng tụng là thần phật, tiên hiền.


Như lần này trong Bát Nàn Miếu, hương hoả là từ đâu ra ? hiển nhiên là từ dân chúng xung quanh thắp hương cầu nguyện cho Bát Nàn Công Chúa.


Một lần tăng 1.2 vạn điểm hương hoả quả thật là cực cao nhưng tính ra . . . lại không phải không thể chấp nhận bởi vì từ thời Trưng Vương đến nay cụ thể đã có 140 năm.
“140 năm thương hải tang điền, 140 năm tích luỹ hương hoả, 1,2 vạn hương hoả quả thật không nhiều”


“Nếu ta đoán không sai, ở tất cả Bát Nàn Miếu trên đất An Định thậm chí là đất Giao Chỉ này đều có hương hoả, ta đều có thể từ công chúa mượn đến hương hoả, đây mới là tổng lượng hương hoả mà Bát Nàn Công Chúa tích luỹ trong 140 năm “.


“Ngoài ra .. . nơi này không chỉ có một vị công chúa, ít nhất Giao Chỉ có 3 vị công chúa, ngoại trừ Bát Nàn Công Chúa ra còn có Thánh Chân Công Chúa cùng Thánh Thiên Công Chúa” .


Nghĩ đến đây, hai mắt của Trần Minh toả sáng, xem ra con đường kiếm hương hoả cũng không khó như hắn tưởng, ít nhất có đường tắt.
“Ngoại trừ ba vị công chúa, Giao Chỉ liệu còn có thần linh nào được cúng bái, được lập miếu thờ đàng hoàng hay không ? “.


“Có lẽ có nhưng cũng không nhiều dù sao trước thời Trưng Vương mọi việc quá xa xôi, có rất nhiều nhân vật đã thành truyền thuyết, chỉ tồn tại trong truyền miệng dân gian hoặc trong các bộ lạc”


“Lại như Long Quân cùng Âu Cơ, ta đến Giao Chỉ lâu như vậy còn chưa nghe qua . . . tích này bao giờ, càng chưa thấy qua điện thờ hai người bao giờ”


“Thờ phụng các bậc Hùng Vương ngược lại có nghe qua nhưng cũng không nhiều đồng thời không thành miếu thờ, tục này gần như chỉ tồn tại ở các bộ tộc trên núi hơn nữa cũng không nhiều”.


“Cái này thật ra cũng dễ giải thích dù sao các đời Hùng Vương là nhà nước Văn Lang, Âu Lạc lên thay cho Văn Lang sau đó Nam Việt lại thay thế Âu Lạc, cuối cùng đến thời nhà Hán đô hộ Giao Chỉ, đây không chỉ là thay đổi một thời đại mà là thay đổi ba cái thời đại”


“Việc này cũng giống như tại thời nhà Hán nhưng vẫn có người nhớ đến .. . nhà Chu vậy, có lẽ vẫn là có nhưng không nhiều “.


“Sự tích Hùng Vương hay truyền thuyết về Long Quân xem ra sau này mới được cổ nhân đẩy mạnh, mục đích là để thống nhất tất cả người Việt tại Giao Chỉ, quy mọi người một lòng, lấy đồng bào đồng tộc làm gốc”.


“Ta cũng có thể học theo cổ nhận mà phát triển việc này nhưng việc này trước mắt ta vẫn không làm được, lại chưa cần nghĩ đến”
“Đối với ta mà nói, quan trọng nhất lúc này cần để ý chính là thời đại Trưng Vương”


“Nếu như ba vị công chúa đều có thể thu được hương hoả vậy .. . Trưng Vương thì sao ? “.
“Vấn đề là Trưng Vương không được lập miếu thờ, cũng không biết từ đâu mượn hương hoả của Trưng Vương ? “.
“Xem ra ta còn phải đến Mê Linh một chuyến, tận mắt nhìn Mê Linh một lần “.


Trần Minh đối với đất Mê Linh quả thật có hướng tới nhưng hắn cũng không đặt Mê Linh quá quan trọng.
Mục đích của Trần Minh vốn luôn là An Định cùng Hội Kê, sau đó chạy đua thời gian với ‘Loạn Khăn Vàng’ rồi theo Giả Tông đến Trung Nguyên một chuyến.


Có hay không có Trần Minh, Mê Linh đều sẽ không biến mất như vậy sớm tới Mê Linh hay muộn tới Mê Linh vốn chẳng khác biệt nhưng xem ra hiện tại nhất định phải tới Mê Linh một lần.






Truyện liên quan