Chương 5: Bộ xương
Nghỉ ngơi hai giờ, thu thập đồ đạc tiếp tục cuộc hành trình. Bởi vì hai người đang đi men theo lộ tuyến an toàn nên gặp phải quái vật rất ít, giảm bớt chiến đấu đồng nghĩa với tăng tỉ lệ an toàn, có thể nhanh đi tới mục tiêu hơn.
Trải qua một đoạn đường dài, chủ yếu do kẽ nứt giữa các khe đá, bọn họ tiến vào một đoạn hang động ngầm, nhìn từng cây thạch nhũ to lớn, chứng tỏ đây là hang động tự nhiên đã được hình thành từ lâu. Đến khúc này, rốt cuộc không thể tránh khỏi đụng độ quái vật được nữa.
Đổng A và Sở Tuyết đã chuẩn bị tâm lý, trên mặt không có chút lo lắng nào, bình tĩnh đi tiến lên.
Quái vật xuất hiện cũng không bất ngờ, giống như phản ứng dây chuyền khi có sinh vật xa lạ xâm phạm lãnh địa. Bọn chúng trắng xám tái nhợt, như những con côn trùng khổng lồ, được bao phủ bởi những mảng vảy dày cộm đều tăm tắp. Kích thước của từng con khác nhau, có con thấp bé nhưng nhanh nhẹn, có con cao lớn nhưng vụng về. Các chân của chúng giống như những móng vuốt sắc nhọn, miệng chứa đầy xúc tu sắc bén không kém.
Do không nhìn thấy mắt của bọn chúng ở đâu, nên cũng rất khó kết luận được chúng thực sự có phải là quái vật hay không. Bọn nó xông lên đông như kiến, bủa vây từ mọi hướng.
Đây không phải là lần đầu tiên Đổng A nhìn thấy loại sinh vật, trong tình báo của căn cứ Z có đề cập qua. Nhưng chiến đấu với đám này thì chưa bao giờ.
Đổng A rút ra 2 thanh sắt nối lại thành phục hợp thương, mở đường xông lên phía trước. Sở Tuyết cũng rút ra đao chạy vội theo phía sau.
Mục đích của cả hai không phải là chém giết bao nhiêu quái vật, mà phải nhanh chóng nhất rời khỏi hang động tự nhiên. Sức chiến đấu của đám sinh vật rất yếu nhưng số lượng quá nhiều rồi, nếu bị dây dưa, hai người sẽ bị mài ch.ết ở chỗ này.
Cuộc chiến đấu tiếp diễn với âm thanh liên tục của tiếng mũi thương đâm vào giáp xác, tiếng đao chặt chém, tiếng thét lanh lảnh của quái vật. Đổng A vẫn luôn đỉnh ở trước nhất, đối diện, lũ quái chen chúc đã tạo thành một tòa núi nhỏ ngăn trở đường đi.
Hắn chi còn cách cố vận hết sức, xoay vòng thương tay giống như mũi khoan xuyên thấu qua ngọn núi quái vật. Sở Tuyết đi ở phía sau càng không dám chủ quan, bật lên đèn pin đeo trên mũ để cấp thêm nguồn sáng. Nàng thị lực rất tốt nhưng không đến nỗi biến thái như Đổng A, lúc bình thường không bật cũng không sao nhưng bây giờ tình huống cấp bách, phải tập trung một trăm hai mươi phần trăm tinh thần ứng đối, tuyệt không được để mình bị bỏ lại ở phía sau.
Trên thân của cả hai đều bắt đầu xuất hiện vết thương. Đổng A dựa vào sức phục hồi siêu mạnh còn có thể chống cự được, Sở Tuyết phải chừng chừng bổ sung life potion mới cầm cự nổi.
Năm phút sau, 2 người đỉnh lấy thế công của quái vật đi tới lối ra, là một khe đá nhỏ chỉ vừa cho một người chui qua. Lần này Đổng A quyết đoán chịu vài vết thương để đổi chỗ cho Sở Tuyết chui vào trước. Hắn thì lùi ra sau, biết đã tới thời khắc quan trọng nhất, liền không do dự rút ra vài quả lựu đạn ném về phía bầy quái.
Lựu đạn không thể bay được quá xa do quái vật quá nhiều cản trở, liên đới Đổng A cũng bị bạo tạc ảnh hưởng. Lũ quái ở gần bị nổ cho thất linh bát lạc cũng càng kích thích điên cuồng. Đó cũng là lí do vì sao từ đầu không dám đem thuốc nổ ra sử dụng.
Trong khi đó, Sở Tuyết không chần chờ tháo xuống balo ném qua khe hẹp trước, sau đó mới chui qua. Đổng A chỉ chờ có thế, ném thêm vài quả lựu đạn nữa tương tự như Sở Tuyết ném ba lô qua trước, mình cũng chui vào.
Những sinh vật kia đương nhiên không chịu từ bỏ con mồi. Một vài loại nhỏ con đồng thời theo sát Đổng A chui theo khe hẹp. Tuy vậy qua được bên này số lượng quái đã ít đi nhiều, Đổng A có thể một mình ứng đối. Kêu lên Sở Tuyết đổi chỗ, ngăn chặn quái vật, hắn thì đi bê một tảng đá lớn triệt để ngăn cách chận lại, cuộc đụng độ quái vật mới coi như kết thúc.
Hai người đi tiếp một đoạn tạm thời tìm chỗ nghỉ ngơi. Dù vết thương trên thân đã phục hồi hoàn tất nhưng quần áo đã rách rách rưới rưới giống như ăn mày, để cả hai không nhịn được cười khổ. Trang phục này bọn hắn tốn không ít tiền đổi vật liệu dự trữ lấy sợi carbon của căn cứ Z về tạo ra, không nghĩ tới bị hủy hoại nhanh như vậy, cũng may còn vài bộ dự phòng, mới không khiến cho 2 người trở thành adam và eva. Balo trekking cũng vị rách vài chỗ, Đổng A không còn cách nào khác phải lôi vật liệu dự phòng ra may vá lại.
Thay quần áo, nghỉ ngơi, bổ sung năng lượng thêm 30 phút liền tiếp tục hành trình. Chuyến đi trong vực sâu: hạnh phúc có, thú vị công với kích thích có, nguy hiểm có, nhàm chán cũng có, cả hai chịu lấy áp lực một đường tiến về phía trước.
Hai người có nằm mơ cũng không nghĩ tới đời mình sẽ có một chuyến lữ hành tràn ngập kịch tính và cảm xúc như vậy
…
Liên tục đi tới hai tháng, nhiều hơn thời gian dự kiến 1 tháng, trên đường gặp phải kỳ cảnh, nguy hiểm nhiều không kể xiết, nhưng dựa vào trạng thái quan sát cực biến thái của Đổng A cộng với thể lực hơn xa thường nhân, một đường hữu kinh vô hiểm trải qua gần hết vực sâu.
Hiện tại cả hai đang men theo vách đá leo lên trên, rời đi nơi đây. Càng lên cao, gió đã quay trở lại rồi, mạnh lên không ngừng. Trên đường rốt cuộc đã gặp phải nhân loại đầu tiên sau hơn hai tháng bôn ba. Nói đúng hơn là một bộ xương nhân loại. Từ độ phong hóa của trang phục tới xem, người kia mới ch.ết không bao lâu, da thịt không biết đã bị sinh vật gì gặm mất chỉ để lại bạch cốt.
Từ trang phục còn có thể thấy rõ được tiêu chí một hình tam giác có hai chữ “S.A” phía dưới. Huy hiệu này dị thường bắt mắt.
Bởi vì không có liên quan tới nhiệm vụ, nên trong cơ sở dữ liệu không có thông tin gì, chỉ dựa vào ký hiệu ấy, Đổng A nhất thời không biết người đã ch.ết này thuộc tổ chức nào.
Di vật mà hắn để lại gồm có một bộ quần áo, balo mang theo ít thực phẩm, nước uống, một cuốn sổ tay, một khẩu súng tự động và đạn.
Trong cuốn sổ tay, Đổng A có lật ra xem, nó khá dày, trang giấy trắng đã được lấp đầy bằng chữ và kí hiệu, nhưng được viết dưới dạng mật mã, đọc không hiểu gì, chỉ đành để qua một bên.
Khẩu súng là loại súng trường Scar cải tiến đời ultimate: sức công phá, độ chính xác, hộp tiếp đạn đều thuộc hàng nhất lưu. Đặc biệt trên súng còn kèm theo ống ngắm điện tử cực kỳ hiện đại. Nếu đem so với súng điện từ của căn cứ Z thì không thể so sánh nổi, nhưng so với khẩu AK sản xuất theo tiêu chuẩn của căn cứ Bắc Sơn, mà Sở Tuyết đang mang theo, hiện đại hơn nhiều lắm. Từ đó có thể thấy được người này hẳn cũng thuộc thành viên của một căn cứ hùng mạnh nào đó.
Chỉ bằng đống bạch cốt, rất khó mà xác nhận được nguyên nhân tử vong, không còn cách nào hắn bèn giúp đối phương nhập thổ vi an. Hành lý của người kia Đổng A cũng thu luôn, khẩu súng hiện đại như vậy bỏ thì đáng tiếc.
Đây chỉ là một khúc dạo ngắn, không tốn quá nhiều thời gian, hai người chống chọi gió lớn, tiếp tục đi lên mặt đất.