Chương 4: Trung Tâm Môi Giới Hôn Nhân

Vì chuyện đính hôn này mà mẹ chồng chị ta năm đó đã làm ầm ĩ một trận, muốn định chuyện hôn nhân này cho cháu gái ruột Diệp Tâm.
Nhưng ông cụ không chịu, nói nhà họ Diệp có lỗi với Diệp Thu Thu, phải đền bù cho cô thật nhiều.


Tại sao lại có lỗi với một con nhóc được nhặt về chứ? Ông cụ chưa kịp nói thì đã ch.ết.
Sau khi ông cụ ch.ết, mẹ chồng chị ta đối xử với Diệp Thu Thu ngày càng tệ.


Có lẽ đến bây giờ, em chồng thứ hai của chị ta cũng không biết vì sao người nhà lại đối xử với mình như thế, bởi vì cô không phải là con ruột của mẹ chồng chị ta.
Thậm chí, lúc mẹ chồng chị ta nhặt Diệp Thu Thu về, thấy ông cụ yêu thương như cháu gái ruột, bà ta đã bắt đầu hận em chồng thứ hai rồi.


Trong nhà sợ tai tiếng của Diệp Thu Thu làm liên lụy, Từ Thúy Liên cũng thầm cảm thấy có lỗi với em chồng, dù sao viên thuốc kia cũng là do chị ta bỏ vào, bèn đưa ra đề nghị tìm một nhà chồng khác để bồi thường cho cô, dù sao bản thân chị ta cũng làm việc ở trung tâm môi giới hôn nhân, tìm đối tượng cho cô cũng tiện.


Mẹ chồng không yêu cầu gì, không cần chọn đàn ông, chỉ cần năm nghìn tệ tiền sính lễ cho Diệp Tâm học ở Hải Thị là được rồi.


Việc này làm khó chị ta, thời đại này phần lớn mọi người đều chỉ có lương mấy chục tệ, chẳng ai trả được cái giá năm nghìn tệ để cưới vợ cả, huống hồ Diệp Thu Thu còn từng bị từ hôn, danh tiếng đã sớm nát bét rồi.


available on google playdownload on app store


Ông chủ Lưu mà Từ Thúy Liên hẹn đến xem mắt hôm nay là một tay nhà giàu đi biển làm ăn, nói là đến đầu tư ở Hoa Thành, tiện thể tìm một cô vợ, nên vào trung tâm môi giới đăng ký yêu cầu, tìm cô gái trẻ trung xinh đẹp.


Cũng chỉ có ông chủ Lưu mới có thể chi được cái giá sính lễ kia, Từ Thúy Liên nghĩ thầm, được gả cho người giàu có như ông chủ Lưu, cũng coi như em chồng gặp may mắn.
Lưu Vĩnh Vọng nhìn Diệp Thu Thu chằm chằm, ông ta vào nam ra bắc bao nhiêu năm qua, chưa từng thấy một cô gái khiến người ta động lòng đến vậy.


Ngũ quan xinh xắn, phong thái mềm mại như liễu, xinh đẹp đến mức ông ta không nhịn được nuốt nước bọt.
Diệp Thu Thu bị lão già hèn mọn kia nhìn sắp ói ra đến nơi.


Cô cầm lấy điện thoại cố định, xoay số bên trên, gọi đi: "Đồn công an Liên Hoa phải không? Tôi muốn báo cảnh sát, có người buôn bán người ở trung tâm môi giới hôn nhân..."






Truyện liên quan