Thập Niên 80: Tiểu Mẹ Kế
✍ Khương Ti Chử Tửu
Hoàn thành
Ngôn TìnhXuyên Không
680 chương
10,723 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Con Nuôi
- Chương 2: Hai Kiếp Đời Bất Hạnh
- Chương 3: Bị Từ Hôn
- Chương 4: Trung Tâm Môi Giới Hôn Nhân
- Chương 5: Bắt Người
- Chương 6: Thể Diện Quan Trọng Nhất
- Chương 7: Bất Ngờ Gặp Cảnh Sát
- Chương 8: Tìm Mẹ Kế Cho Con
- Chương 9: Bèo Nước Gặp Nhau
- Chương 10: Chuyện Hôn Sự
- Chương 11: Tầm Nhìn Thiển Cận
- Chương 12: Hận?
- Chương 13: Đổ Hết Lên Đầu Tôi?
- Chương 14: Tự Tìm Mối
- Chương 15: Ba Tháng Đuổi Sáu Người
- Chương 16: Sống Lại
- Chương 17: Phải Tìm Mẹ Kế
- Chương 18: Đăng Ký
- Chương 19: Ai Chịu Gả?
- Chương 20: Chị Làm Mẹ Kế Của Bọn Em Được Không?
- Chương 21: Tìm Đối Tượng Hửm?
- Chương 22: Tội Tình Gì?
- Chương 23: Ý Nghĩ Hoang Đường
- Chương 24: Hẹn Gặp Mặt
- Chương 25: Đi Đăng Ký Kết Hôn Ngay
- Chương 26: Tìm Mối
- Chương 27: Đưa Trai Lạ Về Nhà
- Chương 28: Từ Hôn Thì Sao?
- Chương 29: Tôi Sẽ Cưới
- Chương 30: Không Tổ Chức Tiệc Cưới
- Chương 31: Quyết Tâm Làm Xấu Mặt
- Chương 32: Con Sắp Kết Hôn Rồi
- Chương 33: Khuyên Con
- Chương 34: Nói Rõ Lý Do
- Chương 35: Nghĩ Thông Suốt
- Chương 36: Tham Lam
- Chương 37: Cho Tiền
- Chương 38: Tọc Mạch
- Chương 39: Sa Thải
- Chương 40: Hòi Dò
- Chương 41: Tăng Vai Vế
- Chương 42: Cùng Huyết Thống?
- Chương 43: Khuyên Giải
- Chương 44: Không Chịu Nhượng Bộ
- Chương 45: Định Phá Hoại?
- Chương 46: Nguyên Nhân Sâu Xa
- Chương 47: Nghĩ Cách
- Chương 48: Không Đổi Ý
- Chương 49: Đòi Sổ Hộ Khẩu
- Chương 50: Uy Hiếp
- Chương 51: Thành Vợ Chồng
- Chương 52: Không Chịu
- Chương 53: Đố Kỵ
- Chương 54: Đổi Ý
- Chương 55: Dùng Lợi Dụ Dỗ
- Chương 56: Ra Mắt
- Chương 57: Uy Hiếp
- Chương 58: Tôi Thèm Vào
- Chương 59: Vợ Anh Không Chạy Trốn Đâu
- Chương 60: Hèn Kém
- Chương 61: Cắt Đứt
- Chương 62: Gặp Người Quen
- Chương 63: Tranh Chức Bảo Mẫu
- Chương 64: Không Phải Bảo Mẫu
- Chương 65: Đố Kỵ
- Chương 66: Ý Đồ Xấu
- Chương 67: Nhận Mẹ Kế
- Chương 68: Chia Lịch Rửa Bát
- Chương 69: Xin Lỗi
- Chương 70: Muốn Đón Cố Đông Về
- Chương 71: Về Quê Đón Cố Đông
- Chương 72: Không Chịu Giao Cháu
- Chương 73: Gửi Lại Cả Ba Đứa
- Chương 74: Bày Trận
- Chương 75: Bán Cháu
- Chương 76: Tìm Thấy
- Chương 77: Giải Cứu
- Chương 78: Mẹ Kế?
- Chương 79: Khởi Đầu Mới
- Chương 80: Không Cần Bận Tâm Tiền Nong
- Chương 81: Nhà Mới
- Chương 82: Anh Nói Rất Đúng
- Chương 83: Muốn Chia Tiền
- Chương 84: Thiên Vị
- Chương 85: Trả Nợ Trước
- Chương 86: Ở riêng
- Chương 87: Do vợ làm chủ
- Chương 88: Cưới vợ rồi lương tâm cũng mất
- Chương 89: Hài lòng chưa?
- Chương 90: Ở riêng thì ở riêng hết
- Chương 91: Tính toán
- Chương 92: Tâm tư riêng
- Chương 93: Vậy còn tôi?
- Chương 94: Tìm được nhà thuê
- Chương 95: Người quen
- Chương 96: Không bỏ qua được
- Chương 97: Khó xử
- Chương 98: Chuyển nhà
- Chương 99: Xin học
- Chương 100: Chuyện gì cũng chịu?
/7
Năm 1985, sự nghiệp của Cố Thời Úc khởi sắc thì vợ cuỗm tiền chạy theo trai. Người đi rồi, để lại ba đứa trẻ, sự nghiệp Cố Thời Úc rơi xuống đáy vực, không ai giúp anh.
Nhìn ba đứa trẻ con lăn lộn dưới bùn đất, nửa tháng đuổi việc sáu bảo mẫu, Cố Thời Úc nghiến răng đi vào trung tâm môi giới hôn nhân, tìm một người mẹ kế cho ba đứa trẻ.
Năm 1985, Diệp Thu Thu xuyên không về ba mươi năm trước, nguyên thân bị người nhà kéo đến trung tâm môi giới hôn nhân, chuẩn bị đổi lấy năm nghìn tệ tiền sính lễ.
Diệp Thu Thu một tay bóp nát chén trà, không một người đàn ông đến xem mắt nào dám tiến lên.
Cố Thời Úc dẫn Diệp Thu Thu về nhà, nói cho cô biết chỉ cần ba đứa trẻ con thi xong đại học, nếu cô muốn ly hôn Cố Thời Úc có thể ra tay trắng ra khỏi nhà.
Diệp Thu Thu biết kết cục của người đàn ông này, mười năm sau Cố Thời Úc sẽ trở thành người giàu số một Hoa Thành.
Cô gật đầu, toàn tâm toàn ý chăm nuôi ba đứa trẻ, đợi ngày có thể giàu lên.
Sau đó, ba đứa trẻ đều thi lên đại học, lời hứa hẹn của Diệp Thu Thu đã hoàn thành, có thể lui thân, nhưng ba đứa trẻ lại chặn ở cửa: "Mẹ ơi, đừng đi."
Cố Thời Úc cũng nói: "Vợ ơi, anh vẫn còn chưa trở thành người giàu nhất thế giới, hay là đợi thêm chút nữa?"
Diệp Thu Thu: "..."
Sau đó, Diệp Thu Thu không cẩn thận nuôi ra ba tỷ phú nhỏ.
Chu Phóng hi sinh trong một lần làm nhiệm vụ, sau khi tỉnh lại, anh sống thay cuộc đời của đồng đội, từ nay về sau chỉ có thể làm Cố Thời Úc, chờ anh là gia đình nguyên thân luôn làm người ta đau đầu và ba đứa trẻ đang lăn dưới bùn, không ai chịu giúp anh.
Anh bất ngờ cứu được một cô gái ở ngoài trung tâm môi giới hôn nhân, người nhà cô gái muốn đổi cô lấy năm nghìn tệ tiền sính lễ, anh đưa cô về nhà, nói cho cô biết: "Hiện giờ tôi không có năm nghìn tệ, nhưng tôi sẽ kiếm, nếu sau này cô muốn đi, tôi sẽ ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng."
Cô gái kia gật đầu, toàn tâm toàn ý sống cùng anh, sau đó có một ngày cô thật sự muốn đi, anh quýnh lên, tìm cho cô một lý do khiến cả đời này cô cũng không đi được: Vợ ơi, em chờ chút, anh còn chưa trở thành người giàu nhất thế giới..."
Nhìn ba đứa trẻ con lăn lộn dưới bùn đất, nửa tháng đuổi việc sáu bảo mẫu, Cố Thời Úc nghiến răng đi vào trung tâm môi giới hôn nhân, tìm một người mẹ kế cho ba đứa trẻ.
Năm 1985, Diệp Thu Thu xuyên không về ba mươi năm trước, nguyên thân bị người nhà kéo đến trung tâm môi giới hôn nhân, chuẩn bị đổi lấy năm nghìn tệ tiền sính lễ.
Diệp Thu Thu một tay bóp nát chén trà, không một người đàn ông đến xem mắt nào dám tiến lên.
Cố Thời Úc dẫn Diệp Thu Thu về nhà, nói cho cô biết chỉ cần ba đứa trẻ con thi xong đại học, nếu cô muốn ly hôn Cố Thời Úc có thể ra tay trắng ra khỏi nhà.
Diệp Thu Thu biết kết cục của người đàn ông này, mười năm sau Cố Thời Úc sẽ trở thành người giàu số một Hoa Thành.
Cô gật đầu, toàn tâm toàn ý chăm nuôi ba đứa trẻ, đợi ngày có thể giàu lên.
Sau đó, ba đứa trẻ đều thi lên đại học, lời hứa hẹn của Diệp Thu Thu đã hoàn thành, có thể lui thân, nhưng ba đứa trẻ lại chặn ở cửa: "Mẹ ơi, đừng đi."
Cố Thời Úc cũng nói: "Vợ ơi, anh vẫn còn chưa trở thành người giàu nhất thế giới, hay là đợi thêm chút nữa?"
Diệp Thu Thu: "..."
Sau đó, Diệp Thu Thu không cẩn thận nuôi ra ba tỷ phú nhỏ.
Chu Phóng hi sinh trong một lần làm nhiệm vụ, sau khi tỉnh lại, anh sống thay cuộc đời của đồng đội, từ nay về sau chỉ có thể làm Cố Thời Úc, chờ anh là gia đình nguyên thân luôn làm người ta đau đầu và ba đứa trẻ đang lăn dưới bùn, không ai chịu giúp anh.
Anh bất ngờ cứu được một cô gái ở ngoài trung tâm môi giới hôn nhân, người nhà cô gái muốn đổi cô lấy năm nghìn tệ tiền sính lễ, anh đưa cô về nhà, nói cho cô biết: "Hiện giờ tôi không có năm nghìn tệ, nhưng tôi sẽ kiếm, nếu sau này cô muốn đi, tôi sẽ ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng."
Cô gái kia gật đầu, toàn tâm toàn ý sống cùng anh, sau đó có một ngày cô thật sự muốn đi, anh quýnh lên, tìm cho cô một lý do khiến cả đời này cô cũng không đi được: Vợ ơi, em chờ chút, anh còn chưa trở thành người giàu nhất thế giới..."