Chương 5: tác thiên tác địa thật phiền phức

[Dịch: Hàm Hàm_ Cập nhật: 7\2\2021]
Thịnh Tinh Trạch không kiên nhẫn liền quay ra liếc nhìn cậu ta: "Còn mấy tháng nữa, chẳng lẽ tôi lại không đối phó được với Lâm Phồn?"
Cố Kiệt vội gật đầu, lúc trước Tinh Trạch không để ý cô, nếu nghiêm túc đối phó thì Lâm Phồn chính là cái bia đỡ đạn.
******


Lâm Tiểu Phàm bên này chậm rãi tỉnh táo lại, đã chấp nhận sự thật là phải dùng thân phận Lâm Phồn này để sống tiếp.
Cho chiếc xe chạy thẳng đến khu biệt thự dát vàng của Lâm gia, lúc chạy ra mở cửa cho cô, Tần quản gia vô cùng hoảng sợ.
"Đại, đại tiểu thư, sao cô đã về rồi?"


"Tôi không thể về ư?" Lâm Phồn lạnh lùng đáp lại.
Tần quản gia này, là con chó của mẹ kế Lâm Phồn- Bùi Tiểu Mạn, từ trước tới nay chỉ coi hai đứa con của Bùi Tiểu Mạn là cậu chủ, cô chủ còn đối xử tệ bạc với Lâm Phồn.


Mẹ của Lâm Phồn đã li hôn với ba của cô là Lâm Trúc Phong khi còn rất nhỏ, một mình đi nước ngoài.
Lâm Trúc Phong lúc đó đã lấy một nữ minh tinh mới nổi- Bùi Tiểu Mạn, Bùi Tiểu Mạn này rất thủ đoạn, thu phục người trên người dưới của Lâm gia, không thu phục được thì đuổi đi.


Lúc trước Bùi Tiểu Mạn đã sinh cho Lâm Trúc Phong một đứa con trai là Lâm Thiên Hạo, về sau lại sinh một cô con gái là Lâm Thiên Nhị, Lâm Trúc Phong đều rất yêu chiều chúng.


Ở Lâm gia, Lâm Thiên Hạo chính là một cậu ấm, ai cũng không dám gây sự, Bùi Tiểu Mạn là bà chủ của cái nhà này, còn Lâm Thiên Nhị thì như công chúa.
Lâm Phồn là một người chuyên gây hoạ đáng ghét.


available on google playdownload on app store


Trong phòng khách Lâm gia, Lâm Trúc Phong ngồi trên ghế Salon, Bùi Tiểu Mạn ngồi cùng một bên, Lâm Thiên Nhị thì cầm chiếc điện thoại đọc mấy tin tức xấu về Lâm Phồn.


"Trên mạng đều nói Lâm Phồn không biết xấu hổ, cùng một đám nam nữ chơi những hai ngày, sao có thể có chuyện tốt được chứ? Là con gái mà không biết kiểm điểm một chút."


"Còn nữa, đám fan của Thịnh Tinh Trạch đã lập nên "Hiệp hội phản Lâm Phồn"! Nói nếu như Lâm Phồn bất hoà với Thịnh Tinh Trạch mà hủy bỏ hôn ước, bọn họ sẽ hợp sức tẩy chay tất cả sản phẩm của Lâm thị."


"Ba, chị ta đúng là một tai hoạ, ngày nào cũng chỉ biết gây chuyện, ba nhất định phải dạy bảo nghiêm khắc chị ta!"


Sắc mặt Lâm Trúc Phong tái nhợt, cố sức vịn vào thành ghế Salon: "Cái con không biết trời cao đất rộng này, mày làm ra chuyện mất mặt xấu hổ như này! Để cho Thịnh gia thấy được họ sẽ nghĩ như nào?"


Thực chất ông ta chẳng quan tâm xem con gái có cả đêm không về hay xảy ra chuyện gì, nhưng lại sợ Thịnh gia dùng mấy lời gièm pha này làm cớ từ hôn.


Mấy năm nay hoạt động của Lâm thị ngày càng sa sút, đặc biệt là sự nổi dậy của ngành công nghiệp điện tử, ngành sản xuất truyền thống của Lâm thị bị ảnh hưởng nặng nề nhất.
Lâm Trúc Phong bây giờ chỉ trông cậy duy nhất vào hôn sự của Lâm Phồn với Thịnh Tinh Trạch.


Nếu Lâm gia là một con thuyền thì không nghi ngờ gì nữa, Thịnh gia chính là một đại dương bao la, Thịnh gia có tầm ảnh hưởng hùng mạnh nhất trên thế giới.


Nếu như thành công quan hệ thông gia, nguy cơ của Lâm gia có thể lập tức bị loại bỏ. Vào lúc này mà gặp chuyện ngoài ý muốn thì Lâm Trúc Phong không chấp nhận được.


"Chờ nó quay về, tao nhất định sẽ không tha cho nó!" Lâm Trúc Phong thuận tay cầm một cây gậy, ông ta quyết tâm, cho dù đánh gãy một chân của Lâm Phồn thì cũng phải dạy dỗ được cô.
Lâm Phồn dừng lại đứng ở cửa, nụ cười lạnh trên môi biến mất, bước đi vào, cao giọng nói: "Con về rồi đây."


Lâm Trúc Phong hơi bất ngờ một chút, không đợi ông ta tức giận, Lâm Phồn sụt sịt một cái, bắt đầu nức nở.
"Ba, con biết ba rất giận, ba đánh ch.ết con đi, đánh ch.ết con cũng không lấy Thịnh Tinh Trạch! Con biết anh ta không muốn lấy con, hôn ước của bọn cọn cứ quyết định vậy đi!"






Truyện liên quan