Chương 19. Cưu Ma Trí bi phẫn, Anh Hùng Hội của Tụ Hiền Trang

"Ngươi đang làm gì đấy Cưu Ma Trí, không vào bếp để hỗ trợ đi."
Cưu Ma Trí vừa bước xuống thì đã hứng trọn cú thét đầy phẫn nộ của Lưu Tiêu rồi.
Hôm nay Lưu Tiêu đã tìm được đầu bếp, còn mướn thêm hai tiểu nhị chạy bàn nữa.


Sau khi mua các loại nguyên liệu nấu ăn về thì cuối cùng cũng có thể khai trương buôn bán rồi.
"Vâng, ta đi liền!"
Cưu Ma Trí tuy vô cùng tức giận nhưng vẫn ráng nở một nụ cười giả tạo, vừa đi đến phòng bếp.
Tên lão bản Thiên Cơ Lâu này không lẽ thật sự coi mình là hạ nhân hay sao.


Vừa sáng sớm đã bắt mình quét rác, lau bàn, giờ lại còn đi làm cơm.
Kỳ quái hơn là tên lâu chủ Thiên Cơ Lâu này còn bắt mình giặt quần áo cho hắn, còn ném vài cái qυầи ɭót cho mình giặt nữa.
Cưu Ma Trí bi phẫn vô cùng.


Đường đường là Nửa Bước Tông Sư, Thổ Phiên Quốc Sư, lại luân lạc đến mức giặt qυầи ɭót cho người khác, quả thật là mất hết mặt mũi của Nửa Bước Tông Sư.
"Khi rời đi thì ta thề sẽ không quay lại đây nữa."
Cưu Ma Trí âm thầm thề.
Quá vũ nhục.


Không phải là hắn chưa tính đến việc lặng lẽ đào tẩu.
Tối hôm qua hắn đã có suy nghĩ này rồi.
Nhưng khi suy nghĩ này vừa xuất hiện thì bỗng hắn cảm giác được một khí thế vô cùng khủng bố đã khoá chặt hắn lại.


Lúc đó Cưu Ma Trí dám chắc chắn, nếu bản thân chỉ cần trốn thì sẽ ch.ết tại nơi này.
Đây không phải là ảo giác!
Sau nhiều lần thử thì Cưu Ma Trí cũng dần dần thành thật, không còn những suy nghĩ đó nữa.
"Lâu chủ, đầu bếp mới của ngươi tay nghề không tệ, đồ ăn rất hợp khẩu vị ta."


available on google playdownload on app store


"Giá cả cũng hợp lý, không quá đáng như phí ở lại."
Giá cả của cơm nước không phải do hệ thống quy định mà là do Lưu Tiêu quy định, giống những tửu lâu khác thôi.
Những người dừng chân tại Thiên Cơ Lâu tối qua đều đang vây quanh một cái bàn để ăn cơm.


Giống như tất cả mọi người đều là bạn thâm giao vậy.
Vừa ăn cơm bọn hắn vừa nói chuyện phiếm với Lưu Tiêu ở sau quầy.
Mọi người liếc nhau, ai cũng thấy vẻ giật mình trong mắt đối phương.
Dựa theo suy tính của bọn hắn thì tối hôm qua Kim Tiền Bang phải tới gây sự với Thiên Cơ Lâu mới đúng chứ.


Vậy mà đến tận lúc này vẫn chưa thấy bóng dáng Kim Tiền Bang đâu.
Thượng Quan Kim Hồng không đến, ngay cả lâu la bình thường của Kim Tiền Bang cũng không thấy đâu.
Không chỉ riêng bọn hắn mà rất nhiều người ở Lạc Dương Thành đều có suy nghĩ như thế.


Rất nhiều người đều dậy sớm vô cùng, sau đó hỏi thăm Thiên Cơ Lâu có bị Kim Tiền Bang tiêu diệt hay chưa.
Sau khi phát hiện Kim Tiền Bang không có bất kỳ động tác nào thì ai nấy đều trố mắt nhìn nhau.
Từ khi nào Kim Tiền Bang trở nên mềm yếu như thế?


Có người còn chạy từ xa đến đây chỉ vì chuyện này.
Sau khi qua một đêm lên men thì danh tiếng của Thiên Cơ Lâu dần dần được truyền bá rộng rãi qua miệng của những võ lâm nhân sĩ tầng dưới chót.


Mọi người đều chạy đến xem xét Thiên Cơ Lâu ra sao, khi thấy nó vẫn bình yên vô sự thì lập tức sẽ tìm chỗ để ngồi xuống.
Đến trưa thì toàn bộ đại sảnh đã đầy người.
Ngay cả hai tiểu nhị chạy bàn cũng không thể làm nổi.


Dưới sự uy hϊế͙p͙ hung tợn của Lưu Tiêu thì Cưu Ma Trí đành phải sử dụng khinh công để bưng thức ăn.
Vương Ngữ Yên cũng xuống hỗ trợ.
Nửa Bước Tông Sư sử dụng khinh công để bưng thức ăn!
Một màn này khiến rất nhiều giang hồ hào kiệt trố mắt mà nhìn, khi ăn cơm nhiều lúc còn cố ý gọi thêm.


Từ miệng mọi người Lưu Tiêu nghe được một tin tức mới.
Vào hôm qua, bang chủ tiền nhiệm của Cái Bang là Kiều Phong đã giết cha mẹ nuôi là Kiều Tam Hoà phu phụ, sau đó lẻn vào Thiếu Lâm Đại Tống trong đêm khuya, giết thụ nghiệp ân sư Huyền Khổ Đại Sư.


"Tên Kiều Phong này thật sự là một súc sinh, vì thân phận người Khiết Đan của mình bị vạch trần mà lại nhẫn tâm giết dưỡng phụ cùng sư phụ mình."


"Đúng vậy! Ban đầu ta còn tưởng người của Cái Bang bị ngốc, nên mới đuổi Kiều Phong ra khỏi Cái Bang chỉ vì thân phận y là người Khiết Đan, nhưng bây giờ nhìn lại thì người của Cái Bang thật sự sáng suốt vô cùng."


Ở Trung Châu, rất nhiều người không thèm quan tâm đến thân phận thật sự của Kiều Phong, tất cả đều đồng tình với tao ngộ của hắn.
Nhưng khi việc y giết sư phó cùng cha mẹ nuôi của mình bị tuôn ra thì tất cả đều chuyển sang phỉ nhổ.
"Người làm việc này cũng không phải Kiều Phong!"
Lưu Tiêu thầm nghĩ.


Nhưng là do Tiêu Viễn Sơn giết, cũng giống Kiều Phong giết thôi.
"Nghe nói hai vị trang chủ của Tụ Hiền Trang đã tuyên bố muốn triệu tập võ lâm quần hùng để mở Anh Hùng Hội, tru diệt tên ác tặc Kiều Phong này."
Tụ Hiền Trang?
Lưu Tiêu cười nhạt trong lòng.


Hai trang chủ của Tụ Hiền Trang là thứ gì mà có tư cách triệu tập võ lâm quần hùng?
Bọn hắn chỉ là đám người bị Kiều Phong đánh ch.ết bằng ba quyền hai cước mà thôi, người sau màn chân chính là những con lừa ngốc của Thiếu Lâm Tự kia kìa.


"Nghe nói Tiết Mộ Hoa - Tiết thần y cũng đã lên tiếng, hiệu lệnh quần hùng tham gia võ lâm đại hội tại Tụ Hiền Trang, không ít người cũng đã hưởng ứng."
Tiết Mộ Hoa?
Gia hoả này còn khôi hài hơn nữa.
Trong nguyên tác, gia hoả này hiệu lệnh cả thiên hạ, mém chút là giết được Kiều Phong ở Tụ Hiền Trang.


Có lực hiệu triệu lớn như thế lại không đi giết Đinh Xuân Thu, báo thù cho sư tổ sư phụ, lại đi dùng nó để đối phó với một người không oán không thù gì với hắn như Kiều Phong, ngươi xem có khôi hài hay không?
Đầu óc của người này chắc chắn chứa nước rồi.


"Có nên giúp Kiều Phong một tý không?"
Lưu Tiêu cũng khá thích người hào hiệp như Kiều Phong.
Một loạt những tao ngộ trong đời của Kiều Phong cũng khiến cho người khác tiếc hận vô cùng.






Truyện liên quan