- Chương 1: Lời nói đầu
- Chương 1-2
- Chương 2: Xin cứ từ từ dùng
- Chương 3: Anh thực sự muốn biết?
- Chương 4: Từ từ kể cho các anh nghe
- Chương 5: Tôi không phải tôi không phải
- Chương 6: Em thực sự, chỉ là Tô Tô thôi sao?
- Chương 7: Thỏa thuận
- Chương 8: Tôi đến rồi
- Chương 9: Thích con trai?
- Chương 10: Chuyện cũ thời niên thiếu
- Chương 11: Đánh cắp thời gian
- Chương 12: Ăn sâu vào xương máu
- Chương 13: Hy vọng sống còn duy nhất
- Chương 14: Những ngày tháng cũ, chậm rãi ùa về
- Chương 15: Tình dục
- Chương 16: Kẻ đánh cắp tình yêu
- Chương 17: Pháo hoa
- Chương 18: Em chính là Việt Việt
- Chương 19: Việt Việt, em đừng đi
- Chương 20: Bỏ đi
- Chương 21: Quanh co rồi lại gặp nhau
- Chương 22: Bụi mận gai
- Chương 23: Có gì đó, không ổn
- Chương 24: Anh không cần tôi nữa, tôi đi
- Chương 25: Thật ra, vô cùng, nhớ em
- Chương 26: Nô lệ cho tình yêu
- Chương 27: Frozen cold
- Chương 28: Em có anh, có anh
- Chương 29: Em, hình như đã giết người
- Chương 30: Bay cùng nhau
- Chương 31: Kiếp này, kiếp sau
- Chương 32: Tiếng đàn của em, hạnh phúc của anh
- Chương 33: Đương nhiên sẽ ổn
- Chương 34: Anh yêu em nhiều biết bao
- Chương 35: Em không mất anh, anh cũng không mất em
- Chương 36: Đứa trẻ ngoan, đi đi
- Chương 37: Cảm giác đau khổ, hãy quên hết đi
- Chương 38: Nguồn gốc sức mạnh
- Chương 39: Tôi không đi
- Chương 40: Anh, đừng bỏ rơi em
- Chương 41: Là em, là em
- Chương 42: Giọt nước
- Chương 43: Là ai?
- Chương 44: Em là quả táo trong mắt anh
- Chương 45: Đầu đông
- Chương 46: Sợ sống
- Chương 47: Ra đi
- Chương 48: Vĩ thanh – Bạc đầu đến già
Thể loại:Hiện đại, ấm áp, ngược tâm, khắc cốt ghi tâm
Editor: Lưu Thuỷ
Beta: Phúc Vũ
"Lại nghe khúc hát này đi, Đó là lời của Dĩ Thành nói với Thiên Việt
Thiên Việt lắng nghe một hồi nói: Êm tai thật, nhưng dường như có chútc chẳng lành.
Dĩ Thành ôm lấy Thiên Việt, vỗ về cậu, vẫn như cũ ôn nhu vô cùng, “Không liên quan tới chúng ta.”
Khúc hát ấy, kể từ đó luôn ở trong lòng Thiên Việt, không cần hồi tưởng, nhưng, vĩnh viễn không quên.
Loại khóa nào có thể khóa được những lời hứa hẹn
Để giữ lại bao nhiêu ôn nhu của người?
Khúc ca nào có thể hát đến vĩnh cửu
Cho đến khi tháng năm phủ trắng mái đầu xanh?
Người có còn nhớ chăng?
Tình nhân lúc nào cũng nồng nàn thắm thiết
Trong lời thề đều luôn trọn kiếp trọn đời
Nếu như ta cầu mong sự vĩnh viễn
Cuối cùng người có thể cho ta bao nhiêu năm?
Nhưng hoa nở lâu đến đâu rồi cũng sẽ tàn
Chim bay xa đến đâu rồi cũng sẽ mỏi.
Nếu thanh xuân chỉ là trong nháy mắt
Người yêu nhất bao thuở muốn ly biệt
Chúng ta đều đang tìm một mùa xuân vĩnh hằng
Chúng ta đều mong đợi một lần lời thề bất hủ
Thế nhưng mộng đẹp dễ tan
Hồng nhan dễ tàn
Cuối cùng chỉ đành gạt lệ nhìn nhau.