Thiên Tài Ngục Phi
✍ Vũ Phong Huyền
99 chương
387 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Tiêu dật
- Chương 2: Sự thật
- Chương 3: Dị năng xuyên không
- Chương 4: Sinh ra trong ngục
- Chương 5: Mẹ nuôi Vương thị
- Chương 6: Mục tiêu
- Chương 7: Chiếc nhẫn lạ
- Chương 8: Hổn Độn giới chỉ
- Chương 9: Hai năm
- Chương 10: Rèn luyện
- Chương 11: Đột phá Linh sư
- Chương 12: Sự việc nho nhỏ
- Chương 13: Đại chiến mãng xà
- Chương 14: Ngủ say
- Chương 15: Vầng sáng nhỏ - Tiểu Quang
- Chương 16: Tu luyện lại từ đầu
- Chương 17: Ra khỏi Lạc Nhật sâm lâm
- Chương 18: Kinh thành Thánh Hỏa (nam phụ lên sàn)
- Chương 19: Mua quần áo
- Chương 20: Khách điếm Duyệt Lai
- Chương 21: Thánh Hỏa học viện chiêu sinh
- Chương 22: Lại gặp Thương Tuyết Lăng
- Chương 23: Mua dược liệu
- Chương 24: Trụ cột luyện đan
- Chương 25: Luyện đan
- Chương 26: Hăng say luyện tập
- Chương 27: Bán đan dược
- Chương 28: Ta thành tiểu phú hào rồi
- Chương 29: Lại đến dược liệu phường
- Chương 30: Ta biết đây không phải sự thật!!!
- Chương 31: Hồi ức hồn
- Chương 32: Tiểu Quang tái xuất giang hồ
- Chương 33: Hắn
- Chương 34: Thời gian gấp năm lần
- Chương 35: Linh giả lộ
- Chương 36: Ranh mãnh
- Chương 37: Mộ kình thiên
- Chương 38: Đi đến Thánh Hỏa học viện
- Chương 39: Nàng không muốn nổi bật
- Chương 40: Mộ Kình Thiên là tên đần – Mộ Dung Tĩnh ăn hành
- Chương 41: Cao cấp hay là trung cấp ?
- Chương 42: Tiềm lực kinh người
- Chương 43: Tiểu Bạch đột phá – Tiểu Quang trâu bò
- Chương 44: Aizz. Đây là một hiểu lầm lớn!
- Chương 45: Danh sách trúng truyển
- Chương 46: Nhập học
- Chương 47: Khảo hạch chính thức
- Chương 48: Đây là học viện ?
- Chương 49: Luật!
- Chương 50: Phân tổ đau thương
- Chương 51: Vẫn còn một kỳ sát hạch
- Chương 52: Trung tâm học viện
- Chương 53: Mộ Kình Thiên động tâm
- Chương 54: Quy tắc sát hạch
- Chương 55: Đóa hoa màu xám
- Chương 56: Lệnh bài cực phẩm
- Chương 57: Song sinh Thiết - Lam
- Chương 58: Mộ Dung Tĩnh gây sự
- Chương 59: Tử Luân thành tinh
- Chương 60: Ba hạng đầu
- Chương 61: Ra khỏi linh tháp
- Chương 62: Nhân tài đều có một chút bệnh thần kinh trong người
- Chương 63: Tiền truyện 1
- Chương 64: Vũ huyền
- Chương 65: Huyền đế
- Chương 66: Tổn thương
- Chương 67: Một mình nhận nhiệm vụ
- Chương 68: Bạch nhật lang
- Chương 69: Tuyết Linh Thụ không có
- Chương 70: Tử Liên hoa
- Chương 71: Tiểu ngư
- Chương 72: Tuyết tâm liên
- Chương 73: Đột phá! Đột phá! Điên cuồng đột phá!
- Chương 74: Long Phượng trận
- Chương 75: Quái thai Vũ Phong !
- Chương 76: Huyền Hoàng giới chỉ
- Chương 77: Rời khỏi
- Chương 78: Tập kích
- Chương 79: Linh thánh
- Chương 80: Huyết Sát thánh nữ
- Chương 81: Quay về học viện
- Chương 82: Khiếu huyệt ẩn
- Chương 83
- Chương 84: Lôi Mang
- Chương 85: Vô đề
- Chương 86: Tiên
- Chương 87: Hiên Viên Dật
- Chương 88: Lục Lâm và Thẩm Thương
- Chương 89: Một Dung Tĩnh
- Chương 90: Khúc Hạ bộc phát
- Chương 91: Đánh bại Khúc Hạ
- Chương 92: Trận đấu của Tiêu Nguyệt
- Chương 93: Bóng dáng quen thuộc
- Chương 94: Lục lâm & hỏa thi thi
- Chương 95: Lục Lâm chiến thắng
- Chương 96: Tiểu yêu quái của học viên Thánh Hỏa
- Chương 97: Tàn độc
- Chương 98: Chân chính đi trên con đường luyện đan
- Chương 99: Hiên Viên Dật
Thể loại: Xuyên không, dị giới, nữ cường, sủng
Nàng - Tiêu Nguyệt - là một đứa trẻ bị vứt bỏ, từ nhỏ được một sát thủ nhận nuôi và dày công dạy dỗ. Nàng coi hắn là cha, coi hắn là mẹ nhưng tận sâu trong tâm khảm mà nàng thừa nhận là nàng coi hắn là một người đàn ông.
Mười năm trôi qua trong sự chở che của hắn nàng thành công trở thành một sát thủ toàn nặng, nhưng trên tay nàng chưa từng nhuốm máu ai cả, hắn mãi mãi đem nàng bảo hộ phía dưới đôi cánh của mình.
Nhiệm vụ đầu tiên của mình lại là ám sát cha mẹ ruột của mình, tại sao hắn lại giao cho nàng nhiệm vụ khó khăn như vậy? Lại cho nàng biết được sự thật đó? Nàng trách hắn hận hắn. Ngày nhiệm vụ diễn ra, nàng hối hận khi biết góc khuất của nó, hắn hy sinh ngay trước mặt nàng - hình ảnh hắn ngã vào trong vũng máu đâm sâu vào tim nàng.
Sự khát máu điên cuồng nổi dậy, lực lượng mạnh mẽ thôi thúc trong người nàng, cả thân đầy linh lực huyết sắc, nàng tàn sát mọi người. Khi mọi việc đã xong xuôi rồi thì tâm mạch nàng bạo tạc mà chết.
Lúc ngã xuống nàng vĩnh viễn ôm chăt lấy hắn.
Nàng muốn chết đi nhưng ông trời không theo ý nàng mà cho nàng một lần nữa sống lại. Không phải là một tiểu thư nhà đại quan, không phải là hoàng hậu cường quốc, lại càng không phải là thân phận hiển hách gì, mà nàng là con của một tù nhân.
Số phận liệu có cho nàng gặp gỡ lại hắn, liệu có cho nàng một hạnh phúc?
Phong Huyền xin giới thiệu tới mọi người một bộ truyện xuyên không mang sắc lại cuồng ngạo, đặt biệt là không có việc đấu đá trong một gia tộc mà nữ chính bị khi dễ. Nàng vĩnh viễn cao ngạo, cao ngạo cho tới phút cuối cùng. Nhưng ẩn ẩn trong cái cao ngạo đó là một con người yếu đuối đầy tình thương. Nàng yêu thương mọi người nhưng nàng tàn nhẫn với kẻ thù của mình.
Trích dẫn:
Trích dẫn 1:
Tiêu Nguyệt khập khễnh bước lại chỗ của Tiêu Dật, thận trọng ôm chàng lên như ôm một món trân bảo.
"Xin lỗi...."
Huỳnh Thế Khanh thấy thế cũng không ngăn cản, lẳng lặng nhìn hết thảy.
"Xin lỗi chàng, ta sai rồi."
"Xin lỗi chàng, xin lỗi ..... ta sai rồi."
Tiêu Nguyệt nỉ non bên tai Tiêu Dật, một dòng huyết lệ chảy ra, bắt đầu toàn thân Tiểu Nguyệt hiện lên một vầng sáng đỏ, tần sáng dần khuyếch tán, bao bọc kể cả Tiêu Dật.
Trích dẫn 2:
Tiêu Nguyệt lẳng lặng đứng nhìn mọi thứ diễn ra trước mắt, nàng không hề hoang mang hay lo sợ như mọi người nghĩ. Tay nàng nâng lên, luồng huyết sắc linh lực bao trọn lấy tay của nàng.
Phía sau lưng nàng một huyết sắc linh dực dần hiện lên, nàng huyền phù trên không trung chờ đón đòn công kích của ả ta.
Mộ Dung Tĩnh nhìn thấy Tiêu Nguyệt huyền phù trên không trung đầy căm tức, ả không thể chấp nhận hào quang của ả bị cướp lấy dễ dàng như vậy. Lôi linh lực tập trung về phía hai bàn thân, ả sẽ sử dụng sát chiêu của mình để giết luôn Tiêu Nguyệt.
"Tiêu Nguyệt, ngươi đi chết đi. Thập Nhất Lôi Chưởng."
Mười một huyễn ảnh chưởng lôi linh lực gộp thành một hay về phía Tiêu Nguyệt, đang khi mọi người nghĩ rằng Tiêu Nguyệt sẽ hương tiêu ngọc vẫn thì nàng nhếch miệng cười mỉa mai.
"Mộ Dung Tĩnh, ngươi quá xem thường ta rồi."
Trích dẫn 3:
"Mọi người luôn gọi ta là Hiên Viên Dật, tứ vương gia nhưng ta không thích thân phận này. Ta thích làm đoàn trưởng của Huyết Sát đoàn - Tiêu Dật thần bí thì hơn."
Nam tử một thân bạch y đứng đó mỉm cười nhìn về phía Tiêu Nguyệt, hắn đã nghĩ rằng nàng sau khi biết được sự thật thì sẽ trách mắng hắn nhưng nàng lại không làm vậy.
Tiêu Nguyệt lao về phía Tiêu Dật, nàng ra sức ôm thật chặt.
"Dật, tại sao lâu như vậy mới nói cho ta biết?"