- Chương 1: Thiếu niên trên bờ tường
- Chương 2: Anh ấy đang tìm ai
- Chương 3: Tặng em trái tim nhỏ
- Chương 4: Quân tử khiêm tốn
- Chương 5: Lau nước mắt
- Chương 6: Sau thu tính sổ
- Chương 7: Tâm ý
- Chương 8: Huấn luyện quân sự
- Chương 9: Tỏ tình
- Chương 10: Bắt nạt
- Chương 11: Kết nạp hội viên mới
- Chương 12: Tóc xoăn
- Chương 13: Sao có thể làm trộm
- Chương 14: Eo nhỏ thật
- Chương 15: Em gái ruột
- Chương 16: Canh một
- Chương 17: Canh hai
- Chương 18: Canh ba
- Chương 19: Canh một
- Chương 20: Canh hai
- Chương 21: Không cần kiềm chế
- Chương 22: Quà sinh nhật
- Chương 23: Yêu thương
- Chương 24: Canh một
- Chương 25: Canh hai
- Chương 26: Ai dám lấy em
- Chương 27: Lệnh đuổi khách
- Chương 28: Quà tặng
- Chương 29
- Chương 30: Canh hai
- Chương 31: Mộng giang sơn
- Chương 32: Còn muốn không?
- Chương 33: Nhắm mắt
- Chương 34: Đả lạc thủy cẩu (*)
- Chương 35: Bữa tiệc nhà họ Phó
- Chương 36: Chuẩn bị chiến đấu
- Chương 37: Tình sinh ý động
- Chương 38: Nhường
- Chương 39: Hai bên phối hợp
- Chương 40: Thích sao?
- Chương 41: Đồ Ngốc
- Chương 42: Hai bên phối hợp
- Chương 43: Thành ý
- Chương 44: Liên lụy
- Chương 45: Mộng
- Chương 46: Nhìn trộm
- Chương 47: Tớ đi tìm anh ấy
- Chương 48: Tỏ tình
- Chương 49: Trên giường
- Chương 50: Bàn chuyện
- Chương 51: Không đùa nữa
- Chương 52: Khoe ân ái
- Chương 53: Hai bên phối hợp
- Chương 54: Lốp xe dự phòng
- Chương 55: Hai bên phối hợp
- Chương 56: Hai bên phối hợp 2
- Chương 57: Có em bên cạnh
- Chương 58: Ánh ban mai
- Chương 59: Em rất muốn anh
- Chương 60: Tinh thần độc lập
- Chương 61: Tôi sẽ rất thương anh
- Chương 62: Phòng lớn giường đôi
- Chương 63: Bãi biển
- Chương 64: Hai bên phối hợp
- Chương 65: Uy hiếp
- Chương 66: Tống mệnh đề (*)
- Chương 67: Rất nhớ anh
- Chương 68: Rễ hành (*)
- Chương 69: Trở về
- Chương 70: Kéo hỏng mất
- Chương 71: Khách sạn
- Chương 72: Sùng bái
- Chương 73: Mong nhớ đêm ngày
- Chương 74: Kết thúc
- Chương 75: Ngoại truyện một
- Chương 76: Ngoại truyện hai: Hòa hợp
- Chương 77: Ngoại truyện ba: Có bao không
- Chương 78: Ngoại truyện bốn: Hôn lễ
- Chương 79: Ngoại truyện năm: Hào môn cẩu huyết
- Chương 80: Ngoại truyện sáu: Công ty đồng tính
- Chương 81: Ngoại truyện bảy: Chuyển nhà
- Chương 82: Ngoại truyện tám: Bàn rượu
- Chương 83: Ngoại truyện chín: Cá chép đầu thai
- Chương 84: Ngoại truyện mười: Sao trời biển rộng
- Chương 85: Goại truyện một: Đón ý nói hùa
- Chương 86: Ngoại truyện hai: Quyến rũ
- Chương 87: Ngoại truyện ba: Ngả bài
- Chương 88: Ngoại truyện bốn: Tình yêu
- Chương 89: Ngoại truyện năm: Bỏ nhà
- Chương 90: Ngoại truyện sáu: Mười năm
- Chương 91: Ngoại truyện bảy: Công khai
- Chương 92: Ngoại truyện tám: Chương trình truyền hình thực tế
- Chương 93: Ngoại truyện chín: Năm tháng tuổi trẻ
- Chương 94: Ngoại truyện mười: Vợ chưa cưới
- Chương 95: Ngoại truyện mười một: Hộ vợ cuồng ma
- Chương 96: Ngoại truyện mười hai: Tụ hội
- Chương 97: Ngoại truyện mười ba: Hôn lễ thế kỷ
- Chương 98: Chương cuối cùng: Ba bức thư Phó Thời Hàn viết cho con gái
Tên gốc: 小温柔
Số chương: 74 chương + 14 ngoại truyện
Editor: Heying
Một câu chuyện tình yêu mà nam chính có hôn ước với chị nữ chính nhưng trái tim lại ở chỗ nữ chính. Trong khi nữ chính không có gì nổi bật lại còn tư duy chậm chạp mà nam chính như ánh mặt trời tỏa sáng và thần tượng trong lòng các nữ sinh.
Tất cả các sinh viên trong trường đều nói rằng, Phó Thời Hành là hotboy của trường đại học S có tính tình cao ngạo lạnh lùng, ổn trọng tự tin, nói chuyện với nữ sinh chưa bao giờ vượt quá ba câu.
Chỉ có Hoắc Yến biết, năm đó Phó Thời Hàn ôm cô thế nào, dưới cây ngô đồng trước cửa nhà cô, không kiềm ngấu nghiến môi cô.
Hoắc Yến thở không ra hơi, nhỏ giọng cầu xin vài tiếng, trái tim Phó Thời Hàn muốn nổ tung.
Nữ chính thiên tiên bất túc (*) ngây thơ đáng yêu vs Đại ma vương cao ngạo tự phụ phúc hắc có lòng chiếm hữu mạnh.
(*) Thiên tiên bất túc: Ý chỉ đứa bé sinh ra không khỏe mạnh nhưng lại không được chăm sóc cẩn thận.
【Thật ra Đại ma vương lạnh lùng vô tình cũng có chút dịu dàng mà mọi người không biết 】
Năm tuổi Hoắc Yên mới mở miệng nói chuyện, cho dù trưởng thành, vẫn có chút ngây thơ vụng về, đi đường rất chậm.
Ngày nào đó, cô phát hiện có một chiếc Rolls-Royce đi theo đằng sau, đi còn chậm hơn cô.
"Anh đang làm gì vậy?"
Phó Thời Hàn cầm tay lái, đôi mắt đào hoa sáng rực rỡ, nhìn thẳng phía trước.
Bình tĩnh phun hai chữ: "Tản bộ."
Bắt đầu từ lúc đó, Hoắc Yên cảm thấy, đầu óc người đàn ông này, có bệnh.
Thế là cô cố gắng hết sức chiều theo anh, dựa vào anh, không dám kích thích anh.
Ngày nào đó sau khi cãi nhau, Phó Thời Hàn nói: "Đừng tức giận."
Hoắc Yên quệt miệng: "Không tức giận, sao em phải tức giận với đồ ngốc chứ
Số chương: 74 chương + 14 ngoại truyện
Editor: Heying
Một câu chuyện tình yêu mà nam chính có hôn ước với chị nữ chính nhưng trái tim lại ở chỗ nữ chính. Trong khi nữ chính không có gì nổi bật lại còn tư duy chậm chạp mà nam chính như ánh mặt trời tỏa sáng và thần tượng trong lòng các nữ sinh.
Tất cả các sinh viên trong trường đều nói rằng, Phó Thời Hành là hotboy của trường đại học S có tính tình cao ngạo lạnh lùng, ổn trọng tự tin, nói chuyện với nữ sinh chưa bao giờ vượt quá ba câu.
Chỉ có Hoắc Yến biết, năm đó Phó Thời Hàn ôm cô thế nào, dưới cây ngô đồng trước cửa nhà cô, không kiềm ngấu nghiến môi cô.
Hoắc Yến thở không ra hơi, nhỏ giọng cầu xin vài tiếng, trái tim Phó Thời Hàn muốn nổ tung.
Nữ chính thiên tiên bất túc (*) ngây thơ đáng yêu vs Đại ma vương cao ngạo tự phụ phúc hắc có lòng chiếm hữu mạnh.
(*) Thiên tiên bất túc: Ý chỉ đứa bé sinh ra không khỏe mạnh nhưng lại không được chăm sóc cẩn thận.
【Thật ra Đại ma vương lạnh lùng vô tình cũng có chút dịu dàng mà mọi người không biết 】
Năm tuổi Hoắc Yên mới mở miệng nói chuyện, cho dù trưởng thành, vẫn có chút ngây thơ vụng về, đi đường rất chậm.
Ngày nào đó, cô phát hiện có một chiếc Rolls-Royce đi theo đằng sau, đi còn chậm hơn cô.
"Anh đang làm gì vậy?"
Phó Thời Hàn cầm tay lái, đôi mắt đào hoa sáng rực rỡ, nhìn thẳng phía trước.
Bình tĩnh phun hai chữ: "Tản bộ."
Bắt đầu từ lúc đó, Hoắc Yên cảm thấy, đầu óc người đàn ông này, có bệnh.
Thế là cô cố gắng hết sức chiều theo anh, dựa vào anh, không dám kích thích anh.
Ngày nào đó sau khi cãi nhau, Phó Thời Hàn nói: "Đừng tức giận."
Hoắc Yên quệt miệng: "Không tức giận, sao em phải tức giận với đồ ngốc chứ