- Quyển 1 - Chương 1: Mẹ trẻ con
- Quyển 1 - Chương 2: Khỉ con
- Quyển 1 - Chương 3: Chủ tớ xui xẻo
- Quyển 1 - Chương 4: Cái gì phải đến sẽ đến
- Quyển 1 - Chương 5: Tiểu quỷ đáng yêu
- Quyển 1 - Chương 6: Đặt tên cho tiểu quỷ
- Quyển 1 - Chương 7: Cảnh báo: Chàng đến rồi
- Quyển 1 - Chương 8: Vợ cả giá đáo
- Quyển 1 - Chương 9: Tiếp tục cảm lạnh
- Quyển 1 - Chương 10: Tết rồi
- Quyển 1 - Chương 11: Cách cách rơi xuống nước
- Quyển 1 - Chương 12: Bắt được kẻ ức hiếp Cách cách
- Quyển 1 - Chương 13: Ăn cam
- Quyển 1 - Chương 14: Cô cháu gặp gỡ vui vẻ
- Quyển 1 - Chương 15: Chiêu tài
- Quyển 1 - Chương 16: Tiến bảo cung hỉ phát tài
- Quyển 1 - Chương 17: Nhàm chán, trăn trở
- Quyển 1 - Chương 18: Vấn đề giáo dục
- Quyển 1 - Chương 19: Lễ hội điêu khắc
- Quyển 1 - Chương 20: Cuộc chiến bột mì
- Quyển 1 - Chương 21: Thuyết phục kết hôn
- Quyển 1 - Chương 22: Công chúa ra phố
- Quyển 1 - Chương 23: Tại sao không có chuyện anh hùng cứu mĩ nhân?
- Quyển 1 - Chương 24: Lan Quế phường
- Quyển 1 - Chương 25: Tự sống cuộc sống của mình
- Quyển 1 - Chương 26: Đồng loại
- Quyển 1 - Chương 27: Cô gái chuyên nghiệp
- Quyển 1 - Chương 28: Diễn viên đóng thế
- Quyển 1 - Chương 29: Công diễn
- Quyển 1 - Chương 30: Nhan ma ma
- Quyển 1 - Chương 31: Sắp tới lễ Vạn Thọ
- Quyển 1 - Chương 32: Tìm kiếm sự giúp đỡ khắp nơi
- Quyển 1 - Chương 33: Bị thương trong lúc làm việc
- Quyển 1 - Chương 34: Lần đầu vào cung
- Quyển 1 - Chương 35: Biểu diễn xuất sắc
- Quyển 1 - Chương 36: Nghĩa khí
- Quyển 2 - Chương 37: Cha con gặp nhau nhưng không quen biết
- Quyển 2 - Chương 38: Cuộc gặp mặt căng thẳng
- Quyển 2 - Chương 39: Phản ứng của nhân vật lớn
- Quyển 2 - Chương 40: Lại gặp nhau
- Quyển 2 - Chương 41: Đánh cướp
- Quyển 2 - Chương 42: Trên không nghiêm, dưới tất loạn
- Quyển 2 - Chương 43: Mẹ chồng
- Quyển 2 - Chương 44: Tin vui từ phòng hộ sinh
- Quyển 2 - Chương 45: Mười lăm tháng tám
- Quyển 2 - Chương 46: Nói năng lung tung
- Quyển 2 - Chương 47: Bà ngoại sói
- Quyển 2 - Chương 48: Nhà cao cửa rộng
- Quyển 2 - Chương 49: Chảy nước miếng! Tiên nữ
- Quyển 2 - Chương 50: Mạng nhỏ phải chơi tới cùng
- Quyển 2 - Chương 51: Bố chồng triệu kiến
- Quyển 2 - Chương 52: Nhắm rượu với gan lợn
- Quyển 2 - Chương 53: Giải trí
- Quyển 2 - Chương 54: Ta rất xuất sắc
- Quyển 2 - Chương 55: Thầy phù thủy
- Quyển 2 - Chương 56: Số mệnh không hợp hoàng cung
- Quyển 2 - Chương 57: Hoa xương rồng
- Quyển 2 - Chương 58: Lại đến thêm hai “củ cải” nữa
- Quyển 2 - Chương 59: Bức tranh sum vầy
- Quyển 2 - Chương 60: Trời muốn hại ta
- Quyển 2 - Chương 61: Mắt bị chuột rút rồi!
- Quyển 2 - Chương 62: Bị ngã
- Quyển 2 - Chương 63: Bị công thức hóa
- Quyển 2 - Chương 64: Làm từ thiện làm tới tận thời cổ đại
- Quyển 2 - Chương 65: Du lịch là đi chơi
- Quyển 2 - Chương 66: Đom đóm
- Quyển 2 - Chương 67: Về nhà về nhà thôi
- Quyển 2 - Chương 68: Không biết nhiều cũng biết ít
- Quyển 2 - Chương 69: Chiến tranh lạnh bắt đầu
- Quyển 2 - Chương 70: Lão Thập tam
- Quyển 2 - Chương 71: Xem trò vui quá nhiều
- Quyển 2 - Chương 72: Mẫn Mẫn của chúng ta về rồi
- Quyển 2 - Chương 73: Phượng hoàng bay ra từ ổ gà
- Quyển 2 - Chương 74: Phất phất tay áo
- Quyển 2 - Chương 75: Cứu thương cứu sống
- Quyển 2 - Chương 76: “Ông già” Khang Hy
Chuyện kể rằng, nơi biên ải xa xôi có người con gái lặng lẽ nhìn trời giữa ánh sáng lập lòe của bầy đom đóm. Nàng không khóc, chẳng bi thương, cũng không vui mừng. Nàng cô độc. Người con gái ấy vốn chẳng có dã tâm, tham vọng hay khát khao gì cả, nàng chỉ muốn một đời bình yên.
Nhưng mà, bình yên, nói thì đơn giản mà sao tựa như ảo vọng xa vời.
Trong ảo vọng ấy, Nhan Tử La, cô nàng hiện đại xui xẻo nhập vào người thiếp thất sủng của Tứ gia, sống nơi biệt viện hẻo lánh, vui thì đùa giỡn trong nhà, chán thì chọc thiên hạ cho bớt những ngày thái bình. Nhan Tử La như vậy, hoạt bát, đầy sức sống và luôn tìm thấy niềm vui mỗi ngày.
Trong ảo vọng ấy, Nhan Tử La có thể chơi đùa không lo nghĩ, thỉnh thoảng đem vài ý tưởng hơi bất thường ra “cứu vớt” những ngày nhàm chán đến phát bệnh. Nàng vô tâm, vô tính, đôi khi tự gài mình và những người khác vào những tình huống dở khóc dở cười.
Trong ảo vọng ấy, Nhan Tử La đâu phải phiền não vì số mệnh làm dâu nhà đế vương với vị phu quân không chỉ của riêng mình. Không gặp thì sẽ không yêu, không yêu thì sẽ không đau, không quay quắt giữa những đêm lạnh lẽo nuốt nước mắt vào tim trong cô đơn.
Chỉ là ảo vọng cứ mãi là ảo vọng thôi, và Nhan Tử La nàng vẫn là một trong những vị phúc tấn của Tứ gia Dận Chân, từng ngày từng ngày kìm hãm mình trong cái vòng luẩn quẩn của yêu hận tranh đoạt, trong những “nhân duyên” mang đủ cung bậc của buồn vui.
Tối Chân Tâm là một câu chuyện tình giữa vòng xoay lịch sử với những con người đã từng làm nên một thời đại huy hoàng. Họ xuất hiện, chạm vào nhau bằng nhiệt huyết, tham vọng và những toan tính, trách nhiệm mà lịch sử buộc họ phải gánh trên vai. Tề gia, trị quốc, bình thiên hạ sau cùng vẫn là câu chuyện về những con người có đáng thương có đáng hận và tự nhận lấy kết cục của riêng mình.
Với Tối Chân Tâm, tác giả Đông Ly Cúc Ấn đã tạo nên một thế giới không quá kỳ vĩ nhưng mang đậm dấu ấn của một thời quá khứ vàng son bằng giọng văn nhẹ nhàng, gần gũi và thấm đẫm hơi thở cuộc sống. Trong Tối Chân Tâm không có những triết lý cao siêu, cũng không những lời răn dạy vô hồn mà chỉ có cảm xúc của cuộc sống thường ngày với những mối quan hệ của gia đình, bạn bè, xã giao. Ở đó, độc giả bật cười với những tình huống kỳ quặc và bật khóc trước những cuộc chia ly.
Tâm tư buồn phiền hỗn loạn,
đêm khuya trời lạnh nghiêng mình bên khung cửa
Nước sông lững lờ trôi,
vật đổi sao dời năm nào cũng lặp lại.
Mong chờ hỉ tước trên cầu tiên,
lại ngượng nhân gian ngàn người xem.
Kim ngọc phong lộ dù tương phùng,
tay trong tay trên cầu ô thước lệ nhòa mắt.
Chức nữ nếu biết nỗi đau khổ ngày nay,
thà rằng khi trước đừng gặp gỡ.