- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46: Kết thúc
Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường
Edit: Thiên Di
Độ dài: 46 chương
Kiếp trước phải lướt qua nhau năm trăm lần mới đổi lại một cái ngoảnh đầu ở kiếp này.
Vậy nếu cả đời chỉ gặp thoáng qua vài lần, liệu rằng có đổi được một lần quay đầu của người đó không?
Cô không biết bản thân mình yêu thầm anh từ bao giờ. Cô chỉ biết rằng ngay từ nhỏ, mắt cô đã luôn dõi theo anh...
Đến tận khi nào mây mới có thể tan để nhìn thấy trăng sáng*?
Nhưng không ngờ rằng, người lặng thầm như vậy không chỉ có mình cô...
(Trong nguyên tác, câu (*) được viết là “Thủ đắc vân khai kiến nguyệt minh”: có nghĩa là nếu cứ chờ đợi cho đến khi mây tan hết, ta sẽ nhìn thấy ánh trăng sáng ở phía sau. Câu thành ngữ đề cập đến sự kiên trì, vĩnh viễn không buông bỏ, nếu luôn lạc quan và cố gắng thì chắc chắn ta sẽ được đền đáp.)