Chương 2: Cái miệng hại cái thân (2)
- TÊN BIẾN THÁI VÔ SỈ KIA MAU THẢ TA RA ! TA NGUYỀN RỦA 69 ĐỜINHÀ CÁC NGƯƠI,ĐI CHẾT HẾT ĐI !!!Mạc Tử Nhan hét tướng lên với tần suất không hề nhỏ,volume mở to hết cỡ. Ahuhu,con đã làm gì sai chứ ? Chỉ bảo vệ công lí cho một cô gái không quen biết...con làm như vậy là sai sao hả ông giời ?!? Chốt lại một câu...CON HẬN ÔNG...
- Phong...em xin anh...tha cho cô ấy,là lỗi của em...xin anh...
Cô gái tên Hải Đường khẩn khoản cầu xin,nhưng người đàn ông mặt vẫn không một chút cảm xúc,lạnh giọng nói
- Lỗi của em,em phải chịu,còn cô ta...đắc tội với tôi,không thể tha thứ !
- Xin anh...em xin anh...em sẽ ngoan ngoãn nghe theo lời anh,anh tha cho cô ấy...
- CÂM MIỆNG !
Hải Đường cô đành bất lực,nơi khoé mắt liền lăn xuống những giọt nước trong suốt,đôi bàn tay trắng nõn đan chặt vào nhau,chốc chốc lại run lên.Cô rất sợ...sợ anh,sợ cả cô gái kia sẽ xảy ra chuyện...vì cô,vì cô ngu ngốc nên mọi thứ mới thành ra như vậy...là do cô
- Hải Đường,mau lên xe !
Cô ngậm ngùi,miễn cưỡng bước lên chiếc Lamborghini sang trọng, lấy tay quệt đi những giọt nước mặt còn vương vấn trên khuôn mặt,tâm trạng rối như tơ vò.Mạc Tử Nhan hai tay hai chân bị trói chặt,được đặt ngồi bên cạnh hắn,muốn ngọ ngậy không được mà giãy giụa cũng không xong,trong lòng đang gào thét,nguyền rủa cái tên MD ngồi bên cạnh mình
"" Tên vô sỉ đáng ghét,ta hận ngươi,ta rủa tổ tông ngàn đời nhà ngươi có mắt thì mù có tai thì điếc,ăn cơm bị nghẹn uống nước bị sặc,đi lên núi bị hổ vồ xuống biển bị cá mập xơi,đi bộ bị đâm cụt hai chân mà đi xe bị tông đến bại não,ta hận ta hận,ta rủa ta rủa !!!! CHẾT ĐI... ""
- Hải Đường,nếu về sau còn dám trốn thoát khỏi tôi,em biết hâu quả là gì rồi đấy
Hải Đường gật gật đầu,cảm xúc trên mặt rất khó tả,khiến Mạc Tử Nhan cô cũng cảm thấy tò mò về quan hệ của hai người này
- Tốt lắm,bảo bối ngoan,tôi nhất định sẽ làm cho em hạnh phúc
Hắn bây giờ không còn cái vẻ lạnh lùng,băng đá ấy nữa,mà thay vào đó trên khuôn mặt đẹp như tượng tạc kia là vẻ ôn nhu,chiều chuộng,dịu dàng đối với người con gái tên Hải Đường ngồi bên cạnh
Hừ...hắn định diễn phim tình cảm Hàn xẻng cho ai coi vậy ? Nếu là Mạc Tử Nhan cô thì thà xuống chơi với diêm vương còn hơn là phải yêu hắn,rồi còn ở bên cái loại như hắn,cô thật không chịu nổi,huống gì là cô gái kia
Xe dừng lại ở một toà biệt thự mang phong cách Châu Âu vô cùng tinh tế,khiến Mạc Tử Nhan có chút hoa mắt,há hốc mồm
Nhà tên này ăn gì mà bự vậy trời ?
Cánh cửa xe bật mở,một tên vệ sĩ to con hằm hè kéo cô ra một cách thô bạo,giọng phỉ báng
- Con nhỏ này,mau đi ra nhanh !
- Ngươi có điên không,tay chân ta bị trói mà ngươi kêu ta đi nhanh lên,đi bằng niềm tin à ?- Cô phản bác
- ch.ết đến nơi rồi còn thích mạnh miệng,mau đi !
- Ngươi phải cởi trói chân ta ra thì ta mới đi được chứ
- Cởi thì để mày chạy trốn à ? Tao đâu có ngu
- Cởi trói cho cô ta !
Hắn trừng mắt,bất giác trên môi liền hiện lên một nụ cười,chỉ là thoáng qua nên không ai để ý thấy
Hắn nắm tay Hải Đường đi vào trong,rồi dặn bà quản gia và mấy người giúp việc đưa cô vào phòng,khoá cửa lại,đến khi nào có sự cho phép của hắn thì mới được mở,ngày đưa cơm ba bữa như bình thường. Và tất nhiên,dặn dò cả mấy tên vệ sĩ,nếu để cô trốn thoát,hậu quả sẽ rất nặng
Xong xuôi,hắn lại chợt nghĩ đến con chuột bạch bé nhỏ xấc xược còn đang ở ngoài,hai tay đút túi,thong thả đi ra
- Cô bé,đến lúc chơi đùa rồi !