- Chương 1: Thiếu niên áo trắng
- Chương 2: Gặp nạn
- Chương 3: Đến lượt ta thống trị thiên hạ
- Chương 4: Mang ta đi khỏi
- Chương 5: Áp bức
- Chương 6: Giết chết tại trận
- Chương 7: Chờ đợi thời cơ
- Chương 8: Ta biết ta đã thành công
- Chương 9: Từng bước tiếp cận mục tiêu
- Chương 10: Bước một: Trở thành thị thiếp
- Chương 11: Vết sẹo không thể phai mờ
- Chương 12: Phải bắt các người trả giá gấp mười lần
- Chương 13: Mượn gió bẻ măng, ai mà chẳng biết
- Chương 14: Hoàng thượng băng hà, Cửu Hoàng tử đăng cơ
- Chương 15: Chung quy chỉ là sơ ý
- Chương 16: Quả nhiên là mưu kế thâm sâu – Từ trắc phi
- Chương 17: Từ quý phi bị giam vào lãnh cung
- Chương 18: Bạch Ngân trước kia đã chết từ lâu rồi
- Chương 19: Ngàn lần tính vạn lần tính chẳng bằng kẻ khác một lần tính đâm lén sau lưng
- Chương 20: Ta không muốn giống như họ
- Chương 21: Ta biết chuyện của Cẩn Phi – mẫu thân Hoàng thượng
- Chương 22: Tìm đủ mọi cách chữa bệnh cho Tiểu Bôi
- Chương 23: Ta lại dùng mười năm tuổi thọ đánh đổi với ngươi
- Chương 24: Nàng là người đầu tiên nguyện chết vì trẫm
- Chương 25: Tỷ tỷ, là Châu quý phi đã hại tỷ
- Chương 26: Không, ta không làm được, ta phải báo thù
- Chương 27: “Tỷ tỷ, tỷ không sao chứ?”
- Chương 28: Nếu như chọn phải hắn, thì đây chính là một vụ cá cược
- Chương 29: Ta day trán, lại thêm một trận chiến
- Chương 30: “Lẽ nào nương nương muốn tranh quyền triều đường?”
- Chương 31: Ta muốn có thứ gì thì nhất định phải có được thứ đó
- Chương 32: Co giật hồi lâu, sau cùng bất động
- Chương 33: Ta luôn tin rằng hắn sẽ không bao giờ bỏ rơi mình
- Chương 34: Ta cũng phải bắt ngươi chết trong Cốt Đột
- Chương 35: Thà một lần vất vả rồi suốt đời nhàn nhã còn hơn phải tranh đấu không ngừng
- Chương 36: Ta cười khẩy nghĩ thầm: Vậy cứ chờ lúc ngươi thành ma rồi tính
- Chương 37: Cuối cùng ta đã làm được chuyện mà không ai trên đời dám làm
- Chương 38: Ta đi đến tận bước này chỉ để hắn quỳ gối trước mình sao
- Chương 39: “Hoàng thượng, người muốn giết thần thiếp sao?”
- Chương 40: “Phong Hộ quốc đại tướng quân, an táng trọng thể.”
- Chương 41: Có lẽ khi đó ta đã nên chết cùng với họ
- Chương 42: Vẫn cần một thứ như vậy, để hắn ta có thể sống trở lại
- Chương 43: Hồng trần loạn thế, cũng chỉ như một giấc mộng dài
- Chương 44: Ngoại truyện: Chỉ là tình yêu từ một phía
Có những thứ chỉ khi bản thân đói mềm mới thưởng thức nổi vị ngon của nó, cũng giống vậy, có những tính cách chỉ khi bản thân nguy hiểm thật sự mới bộc lộ ra bên ngoài. Đau đớn trên cơ thể luôn luôn giày vò con người ta hơn hẳn đau đớn trong tâm hồn. Bởi đau đớn trong tâm hồn ta có thể né tránh, có thể bỏ mặc, còn đau đớn trên cơ thể thì không.
Nếu như chúng ta chiến thắng người khác, chi bằng hãy tự chiến thắng bản thân mình. Chiến thắng được bản thân thì có thể tự khống chế vận mệnh.
Không chỉ lương thiện, ôn nhu, đơn thuần, xinh đẹp và ngây thơ mới có thể là nữ chính. Gian xảo tuyệt tình cũng hoàn toàn có thể!!!
Chống chỉ định cho những trái tim yếu đuối.