- Chương 1: Người đặc biệt nhất biên thành
- Chương 2: Thành phan cố
- Chương 3-1: Quá nhiều việc không biết (1)
- Chương 3-2: Quá nhiều việc không biết (2)
- Chương 4: Hắn ở nơi nào?
- Chương 5: Thủ đoạn thật bá đạo
- Chương 6-1: Nếu chỗ đó cũng không lưu được ta (1)
- Chương 6-2: Nếu chỗ đó cũng không lưu được ta (2)
- Chương 7: Trường an chấp pháp sứ và gian tế thảo nguyên
- Chương 8: Nguy hiểm không biết tới
- Chương 9: Vẫn là thôi vậy
- Chương 10: Không nên có phật
- Chương 11: Không vào được
- Chương 12: Rất lớn, rất lớn
- Chương 13-1: Hai mươi lăm người (1)
- Chương 13-2: Hai mươi lăm người (2)
- Chương 14: Không khai! khai!
- Chương 15: Tiếng tù và đêm đông
- Chương 16-1: Buôn bán không có lãi là không thể nhịn! (1)
- Chương 16-2: Buôn bán không có lãi là không thể nhịn! (2)
- Chương 17: Cái kéo
- Chương 18: Mua một tặng một
- Chương 19: Cửu phẩm không quỳ hoàng đế
- Chương 20: Ngu ngốc
- Chương 21: Mỹ tỷ tỷ nhà ai?
- Chương 22-1: Chí khí thật lớn (1)
- Chương 22-2: Chí khí thật lớn! (2)
- Chương 23-1: Đặt trong đám phế vật cũng là người nổi tiếng (1)
- Chương 23-2: Đặt trong đám phế vật cũng là người nổi tiếng (2)
- Chương 24: Vĩnh biệt!
- Chương 25-1: Một lòng hướng đạo (1)
- Chương 25-2: Một lòng hướng đạo (2)
- Chương 26: Tàn sát
- Chương 27: Thành phan cố đều là người tốt
- Chương 28: Ngươi có thể thuần khiết chút được không?
- Chương 29: Tinh binh chân chính
- Chương 30: Nữ nhân cũng biết giết người
- Chương 31-1: Thiếu niên tới từ phan cố (1)
- Chương 31-2: Thiếu niên tới từ phan cố (2)
- Chương 32: Khẳng định bán đứng ngươi
- Chương 33: Trữ tài lục
- Chương 34-1: Thử xem (1)
- Chương 34-2: Thử xem (2)
- Chương 35: Không ai nợ ai
- Chương 36-1: Thực sự cao! (1)
- Chương 36-2: Thực sự cao! (2)
- Chương 37: Sốt cả ruột
- Chương 38: Lần sau để ta tự ra tay
- Chương 39: Tự mình chạy
- Chương 40: Hạng thanh ngưu
- Chương 41: Khẳng định hay không khẳng định
- Chương 42: Ba người hành, năm người cũng hành
- Chương 43-1: Một ý niệm (1)
- Chương 43-2: Một ý niệm (2)
- Chương 44: Con mắt
- Chương 45-1: Những người kia (1)
- Chương 45-2: Những người kia (2)
- Chương 46: Phi ngư bào
- Chương 47: Nhất ưng, nhất khuyển
- Chương 48: Không thấy người
- Chương 49: Ràng buộc hay trứng gà
- Chương 50: Ta sẽ hết sức
- Chương 51: Trí giả trong mắt người Bắc Liêu
- Chương 52-1: Xích mã, bạch hổ (1)
- Chương 52-2: Xích mã, bạch hổ (2)
- Chương 53: Tứ Phẩm tu hành
- Chương 54: Hồ Không phải là hồ, chỉ là bầu
- Chương 55: Lời nói dối
- Chương 56: Không cho phép chửi người khác
- Chương 57: Phiền toái
- Chương 58-1: Bới phần mộ tổ tiên của hắn (1)
- Chương 58-2: Bới phần mộ tổ tiên của hắn (2)
- Chương 59: Đạo quân thần
- Chương 60: Một tảng đá chết nhiều chim
- Chương 61: Liền không nói cho ngươi
- Chương 62: Chớ coi thường ta
- Chương 63-1: Quỷ hồn có thể biết cười nhạt? (1)
- Chương 63-2: Quỷ hồn có thể biết cười nhạt? (2)
- Chương 64: Người có chuyện xưa
- Chương 65-1: Động tâm (1)
- Chương 65-2: Động tâm (2)
- Chương 66-1: Dựa vào bản thân và dựa vào người khác (1)
- Chương 66-2: Dựa vào bản thân và dựa vào người khác (2)
- Chương 67: Tiểu nhân
- Chương 68: Một ngón tay
- Chương 69-1: Đào hầm đợi Phương Giải (1)
- Chương 69-2: Đào hầm đợi Phương Giải (2)
- Chương 70: Một chiêu đao pháp
- Chương 71-1: Đất khô nảy mầm (1)
- Chương 71-2: Đất khô nảy mầm (2)
- Chương 72: Tham
- Chương 73-1: Diễn vũ đoạt khôi (1)
- Chương 73-2: Diễn vũ đoạt khôi (1) (2)
- Chương 74: Diễn vũ đoạt khôi (2)
- Chương 75-1: Diễn vũ đoạt khôi (3) (1)
- Chương 75-2: Diễn vũ đoạt khôi (3) (2)
- Chương 76-1: Đại lão gia và đại tiểu thư (1)
- Chương 76-2: Đại lão gia và đại tiểu thư (2)
- Chương 77-1: Ai mới là may mắn (1)
- Chương 77-2: Ai mới là người may mắn (2)
Nhân vật chính Phương Giải, một người hiện đại, không rõ vì sao mình lại tới thế giới này, mang theo một thân thế bí ẩn mà ngay cả bản thân hắn cũng không biết. Ngay từ khi sinh ra hắn đã luôn được một đám người bảo vệ khỏi những cuộc truy sát, luôn phải trải qua cuộc sống hoặc là chạy trốn hoặc là chết. Điều hắn quan tâm nhất, chính là làm sao để sống sót. Khi đã sống sót, điều hắn quan tâm nhất là làm sao sống tốt. Khi đã có cuộc sống tốt, điều hắn quan tâm nhất chính là làm sao giữ được nó. Nhưng bởi vì thân thế của mình mà hắn bị rơi vào vòng tranh đấu, và hắn quyết định đối mặt với nó, đi tìm lời giải cho toàn bộ cuộc đời mình.
Biện pháp tốt nhất để giải quyết vấn đề, chỉ có hai thứ: tiền và đao. Để leo lên cao, không có đường tắt, nếu có, nó cũng chỉ thuộc về người đã chuẩn bị kỹ càng. Trong thời thái bình, Phương Giải muốn làm một phú ông, nhưng tiếc rằng hắn thất bại. Trong thời loạn lạc, Phương Giải chỉ muốn được sống một cuộc sống thanh bình, nhưng tiếc rằng hắn lại thất bại. Cho nên, hắn quyết định Tranh Bá Thiên Hạ.