Chương 56: Hải Tám Ngón Xuất Thủ.

Hải Tám Ngón đứng ở bên cạnh cũng lắc đầu ngao ngán, hắn biết chấp niệm của Sơn Bạch Tạng chính là đánh với Năm Mặt Thẹo một trận.


Trận chiến mấy năm trước Sơn Bạch Tạng thua có chút không tâm phục khẩu phục, lần đó Tuấn Cận còn nói Năm Mặt Thẹo đã nương tay với Sơn Bạch Tạng nếu không Sơn Bạch Tạng sẽ bị đánh ch.ết.


Hắn cũng không rõ thực lực thật sự của Năm Mặt Thẹo mạnh như thế nào, nhưng hắn biết một điều rằng thực lực của Sơn Bạch Tạng, Tuấn Cận mạnh hơn hắn rất nhiều, bọn họ đều đánh giá rất cao Năm Mặt Thẹo đồng nghĩa với việc Năm Mặt Thẹo là một người có nắm đấm rất mạnh lại là một người có đầu óc.


"Hải, mày xử lý chuyện này đi, tao không muốn thất hứa với Năm Mặt Thẹo!" Sơn Bạch Tạng liếc mắt nhìn sang Hải Tám Ngón nói.


"Anh Sơn, giải quyết hết tất cả những người có mặt ở đây sao?" Hải Tám Ngón có chút không biết giải quyết làm sao cho đúng, giết hết đám đàn em này cũng không được, thật sự số lượng người quá nhiều, che giấu không được.


Sơn Bạch Tạng cũng hiểu ý của Hải Tám Ngón, ánh mắt của hắn lúc này liếc nhìn sang Năm Mặt Thẹo hỏi.
"Mày muốn như thế nào?"


available on google playdownload on app store


"Lý Tam, Nguyễn Thiện, Lưu Triết là đủ rồi, còn lại những người khác thì không cần!" Năm Mặt Thẹo tất nhiên không muốn giết hết đám đàn em ở Chợ Bình Tây, dù sao ở trong đám người này có rất nhiều người thân cận với Hoàng Duy Thành.


"Được, mày nghe rồi có đúng không? Xử lý đi Hải!" Sơn Bạch Tạng nói.
Hải Tám Ngón ánh mắt lúc này nhìn về phía Lý Đại Ca, hắn cảm thấy Lý Đại Ca thật sự là một thằng ngu hết thuốc chữa, không biết lấy đâu ra tự tin tính kế Năm Mặt Thẹo.


"Hải Tám Ngón mày đi theo tao đi, tiền bạc, địa vị, tất cả tao đều có thể cho mày, thậm chí là Chợ Bình Tây tao cũng có thể cho mày, nhường mày làm đại ca, để cho mày nắm giữ một khu vực trọng điểm của Chợ Lớn... chỉ cần tha cho tao một mạng là được rồi... Hải Tám Ngón nghe tao đi... nghe tao!" Lý Đại Ca không ngừng ra sức thuyết phục.


"Mày có hai lựa chọn, một là solo một một với tao, hai là ch.ết không có chỗ chôn!" Hải Tám Ngón khuôn mặt lạnh lùng nhìn thẳng Lý Đại Ca nói.


Lý Đại Ca nhăn mặt, hắn biết hắn muốn chạy cũng chạy không thoát, muốn dụ dỗ cũng dụ dỗ không xong, chỉ có thể đánh một trận, đánh thắng thì tỉ lệ sống sót sẽ cao hơn một chút, nhưng nếu thua rồi hắn sẽ ch.ết, ch.ết một cách có chút vinh dự.


"Được, tao cùng mày đánh một trận!" Lý Đại Ca thở ra một hơi, áo khoác trong người cởi ra, đeo lên găng tay bước ra đứng trước mặt của Hải Tám Ngón.
"Tới đi!" Hải Tám Ngón chuẩn bị sẵn tư thế, bất cứ lúc nào cũng có thể giết người.


Lý Đại Ca từng là người học võ, các tư thế ra đòn của hắn rất là chuẩn xác, sức mạnh cũng cực kỳ không kém, từng cú đấm của hắn như là từ trên trời giáng xuống, mạnh mẽ không thôi.


"Mày chỉ có chút lực đó thôi sao? Học võ không đồng nghĩa với việc múa may quay cuồn như thế này đâu!" Hải Tám Ngón thở dài một hơi, một cú đá cực kỳ nhanh đáp thẳng vào mặt của Lý Đại Ca.


Lý Đại Ca ngay lập tức né tránh, tốc độ của Hải Tám Ngón tuy rằng cực nhanh, nhưng Lý Đại Ca cũng không có chậm, tốc độ phản ứng cũng rất kinh người, ngay tức khắc né được cú đá của Hải Tám Ngón.


"Hừ!" Lý Đại Ca hừ lạnh một tiếng, toàn bộ cơ bắp dồn thẳng vào tay phải, hai chân trụ vững ở dưới mặt đất, bậc nhảy một phát, lao tới tung ra một cú chí mạng.


Hải Tám Ngón có chút không để ý đến cú đấm này của Lý Đại Ca, nhưng làm cho hắn ngạc nhiên là cú đấm này lại cực kỳ mạnh mẽ, đến nổi khiến cho hắn bị đấm trúng thật mạnh văng ra xa.


"Mẹ nó, lực đấm thật sự rất mạnh!" Hải Tám Ngón từ dưới mặt đất đứng dậy, nhưng lúc này Lý Đại Ca từ xa cũng đã lao tới với một đòn Muay Thái, tuy rằng rất là thô kệch, nhưng lực sát thương lại không nhỏ.


Hải Tám Ngón đứng dậy còn chưa kịp phòng bị, một cái đầu gối đã giọng thẳng vào bụng của hắn, một cái cùi chỏ từ trên giáng thẳng xuống lưng của hắn, khiến cho hắn ngay tức khắc bị đánh cho nằm ở dưới mặt đất.


"Mẹ mày, mày tưởng tao là quả hồng mềm? Muốn bắt nạt là có thể bắt nạt hả?" Lý Đại Ca đốt một điếu thuốc kéo một hơi, một chân của hắn cũng không quên đạp lên đầu của Hải Tám Ngón.


Sơn Bạch Tạng nhíu mày, hắn nhìn trận chiến giữa Hải Tám Ngón cùng với Lý Đại Ca mà cảm thấy có chút bực mình, Hải Tám Ngón nãy giờ đang làm cái gì? Tại sao lại không đánh trả? Chẳng lẽ đối thủ quá mạnh, Hải Tám Ngón không có cơ hội phản kháng.


Đúng lúc này Hải Tám Ngón đang bị Lý Đại Ca đạp một chân lên đầu bổng nhiên cánh tay động đậy, không biết từ khi nào hắn đã nắm lấy một chân của Lý Đại Ca.


"Lý Tam mày không tệ!" Hải Tám Ngón câu nói vừa thốt lên thì tất cả mọi người đã nhìn thấy Lý Đại Ca đã bị Hải Tám Ngón bẻ gãy cổ chân.


Hải Tám Ngón sức lực cực kỳ trâu bò, chỉ dùng một tay liền bẻ nát cổ chân của Lý Đại Ca, khiến cho Lý Đại Ca sửng sốt không biết chuyện gì xảy ra.


"Mẹ nó... mày... mày... Ahhhh!" Lý Đại Ca hét lớn, hắn cảm nhận được một chân của mình đã không có cách nào động đậy, hắn giờ phút này chỉ có thể đứng bằng một chân trong đau đớn.


Nhưng Hải Tám Ngón không có cho hắn cơ hội, ngay tức khắc một cú đấm cực kỳ mạnh mẽ đấm lên đầu của hắn, sau đó là từng cú đá cực mạnh, đá vào bụng, vào mạng sường, vào lá lách, vào phổi, khiến cho Lý Đại Ca ngay lập tức nằm gục ở dưới mặt đất.


"Mày không phải thích dẫm chân lên đầu người khác sao?" Hải Tám Ngón thẳng đứng như một tòa tháp kiên cố, một chân đạp mạnh lên đầu của Lý Đại Ca, bàn chân của hắn dồn lực ép cho cái đầu của Lý Đại Ca ấn thẳng vào mặt xi măng.


"Ahhh... Ahhh... Ahhh... tha... tha... tha mạng... Ahhh!" Lý Đại Ca đau đớn đầu xin, hắn không thể ngờ rằng hắn lại bị người khác chơi xỏ, không ngờ rằng bản thân hắn ngày hôm nay lại ch.ết như thế này.


Lý Đại Ca đau đớn ngất xỉu, hắn thật sự không chịu nổi nữa rồi, toàn thân của hắn như là vỡ vụng, không có chút sức nào phản kháng.
"Xử lý những thằng còn lại đi!" Hải Tám Ngón quay người bước đến chỗ của Sơn Bạch Tạng, ánh mắt của hắn liếc nhìn Năm Mặt Thẹo một cái, sau đó im lặng.


Nguyễn Thiện, Lưu Triết nhìn thấy Lý Đại Ca bị Hải Tám Ngón đánh bại, mục tiêu tiếp theo của Hải Tám Ngón chắc chắn là bọn hắn.
"Anh Hải... tha mạng cho em... em có thể vì anh cung cấp thông tin... anh Hải tha mạng... tha mạng!" Nguyễn Thiện ngay lập tức cúi người cầu xin.


"Mẹ mày Nguyễn Thiện, đại ca đã thất bại rồi, mày bây giờ lại đi cầu xin người khác, đúng là đồ ch.ết nhát!" Lưu Triết tức giận mắng.
"Im miệng, chỉ cần sống tao có thể làm tất cả mọi chuyện!" Nguyễn Thiện trừng mắt nhìn Lưu Triết chửi.


Năm Mặt Thẹo nhìn về phía Nguyễn Thiện mà cảm thấy buồn cười, bình thường rất là ngông cuồng, nhưng không ngờ bây giờ Nguyễn Thiện lại trở nên đê tiện, hèn nhát như thế này.


"Nguyễn Thiện ngày hôm nay không ai cứu được mày? Dám có ý đồ với em gái của tao? Đúng là thằng chó!" Năm Mặt Thẹo đứng dậy, ngay lập tức sút cho Nguyễn Thiện một cú cực mạnh, khiến cho Nguyễn Thiện bất tỉnh tại chỗ.


Lúc này đám đàn em của Hải Tám Ngón mới tiếng lên, bọn chúng không ngừng đánh đập, thậm chí có người còn cắt ngón tay, cắt ngón chân của Nguyễn Thiện cùng Lưu Triết, khiến cho bọn chúng đau đớn mà ngất xỉu, đây chính là kết cục của người trong giang hồ, bất cứ lúc nào cũng sẽ ch.ết.






Truyện liên quan