Chương 58: Đưa Huệ Lan Đi Học.

Hoàng Duy Thành cùng với Năm Mặt Thẹo vừa uống bia vừa tâm sự nguyên cả một đêm, lúc này hắn mới cảm nhận được sự khó khăn mà Năm Mặt Thẹo đã từng gánh vác trên vai, ấy thế mà hắn từ trước đến nay vẫn cố gắng giữ vững bản tâm của mình, hắn chưa từng thật sự giết một người nào.


Nhưng sự gián tiếp mà hắn gây nên cái ch.ết của người khác cũng khiến cho Năm Mặt Thẹo giằn vặt cả một đời, hắn không còn cách nào khác, chỉ có thể làm như vậy, nếu không cũng sẽ không bảo vệ được Trương Huệ Lan.


Sáng sớm ngày hôm sau Hoàng Duy Thành trở về nhà của mình, đi đến lò mổ heo của chú Hai Liên lấy thịt heo, lại tiếp tục chạy ra bên ngoài Chợ Bình Tây mở hàng.


Mọi chuyện tựa như không có gì thay đổi, Năm Mặt Thẹo lên nắm quyền cũng không có thay đổi luật lệ của Chợ Bình Tây, trước kia Lý Đại Ca làm như thế nào thì Năm Mặt Thẹo làm như thế đó.


Công việc kinh doanh tóp mỡ của hắn càng lúc càng chững lại, số lượng bán ra cũng đã dừng ở mức 1000 hộp một ngày, thị trường mà trước đây hắn nắm giữ cũng đã bị đám người Lý Thịnh, Nguyễn Kiệt, Trần Quán Minh chiếm lấy một phần.


Nhưng hắn là người muốn như vậy, hắn muốn ba người kia chiếm lấy thị phần của hắn, tỉ lệ phân chia % đáng lẽ ra mỗi một tháng sẽ đến một lần, nhưng vì hắn là chủ nhãn hiệu, cho nên mỗi một tuần hắn liền thu lấy 10% thu nhập của bọn họ.


available on google playdownload on app store


Tuy rằng số lượng hắn bán ra không tăng lên, nhưng doanh thu mang lại cũng không có giảm đi, ngược lại tăng lên không ít.


Một tuần trôi qua bình thường không có chuyện gì xảy ra, từ khi Năm Mặt Thẹo lên làm trùm của Chợ Bình Tây những cuộc ẩu đả diễn ra càng ngày càng giảm bớt, chó thể nói Chợ Bình Tây giờ phút này yên bình vô cùng.


"Anh Thành, hôm nay em đã khỏe rồi, anh đã hứa với em sẽ đưa em đến trường, anh đừng có mà thất hứa!" Trương Huệ Lan hôm nay ăn mặc rất là xinh đẹp, tuy rằng chỉ là trang điểm nhẹ nhàng, nhưng lại khiến cho người ta không có cách nào thoát khỏi được ánh mắt của cô.


"Được, anh đã hứa tất nhiên sẽ đưa em đi, xem như em là người đầu tiên ngồi ghế sau của anh vậy!" Hoàng Duy Thành một tuần trước sau khi trở về cũng đã mua một chiếc Honda Club 82.


Chiếc Honda Club 82 này là hắn mua mới hoàn toàn, giá tận 12 triệu, đây là số tiền không nhỏ, nhưng hắn bây giờ đã đủ tiền sắm một chiếc.


"Xe anh Thành thật đẹp, còn đẹp hơn xe của anh hai nữa!" Trương Huệ Lan nhìn thấy Hoàng Duy Thành chạy xe mới, trong lòng của cô cảm thấy vui vẻ vô cùng, anh Thành bây giờ kinh doanh phát đạt, đã có tiền mua xe rồi, tương lai chắc chắn sẽ phát triển hơn nữa, cho nên cô quyết định phải trở thành bạn gái nhỏ của anh Thành.


"Tất nhiên xe mới tất nhiên phải đẹp rồi, Huệ Lan lên xe!" Hoàng Duy Thành cười nói.
Trương Huệ Lan vui vẻ leo lên chiếc xe mới mua của Hoàng Duy Thành, cả hai người ngay lập tức rời khỏi con hẻm nhỏ, chạy ra bên ngoài đường.


"Thật hâm mộ anh Thành, vừa có bạn gái xinh đẹp như chị Huệ Lan, lại còn biết kiếm tiền!" Triệu Quang Phục hâm mộ.
"Anh Phục anh có vợ rồi đó nha, đừng có mơ tưởng đến mấy cô sinh viên nữa!"
"Đúng vậy anh Phục, anh có vợ rồi đó nha, chưa kể Xe Đạp Thống Nhất cũng không tệ nha!"


Đám đàn em bây giờ đã là nhân viên kỳ cựu dưới trướng của Hoàng Duy Thành, bọn hắn tuy rằng không có tiền mua Honda Club 82 như Hoàng Duy Thành, nhưng một chiếc Xe Đạp Thống Nhất bọn hắn vẫn là có tiền để mua.


"Được rồi, đi làm việc thôi, chúng ta phải cố gắng hơn nữa, đi theo anh Thành lăn lộn kiếm ăn, sau này chúng ta cũng sẽ có tiền mua Honda Club!" Triệu Quang Phục động viên các anh em trong nhà.


Trước kia bọn hắn toàn đi xe thồ, xe đạp cũ kỹ, còn phải lo lắng tiền cho con đi học, ăn uống của cả gia đình, nhưng bây giờ thì khác bọn hắn ăn uống ở nhà Hoàng Duy Thành, tiền lương dư sức đóng tiền học, thậm chí là còn dư ra tiền tiết kiệm.


Trương Huệ Lan cùng Hoàng Duy Thành sáng sớm cưỡi trên con xe Honda Club 82 dạo phố, khiến cho không ít nam thanh nữ tú ghé nhìn.
Bọn họ chưa từng nhìn thấy cô gái nào vừa thanh thuần, đáng yêu xinh đẹp như Trương Huệ Lan, chỉ là đáng tiếc người ta đã có người yêu rồi, lại là một người có xe máy nữa chứ.


"Huệ Lan em không thấy có rất nhiều người nhìn em sao?" Hoàng Duy Thành lúc này mới chú ý đến rất nhiều người nhìn Trương Huệ Lan, cô quả nhiên là xinh đẹp có thể nói là Hoa Khôi của cả trường đại học.


"Trước khi bị bệnh, em từng đoạt giải Nữ Sinh Thanh Lịch đó nha. Trong trường mọi người cũng hay gọi em là Hoa Khôi đó, chỉ là lúc đó anh hai quản lý quá chặt chẽ, nếu không em thật sự đã có người yêu rồi!" Trương Huệ Lan nhớ đến trước khi bản thân bị bệnh cô có rất nhiều người theo đuổi, nhưng sau khi cô bị bệnh cô mới nhận ra bọn họ chỉ thích vẽ đẹp của cô mà thôi, chứ không có thích cô thật lòng.


Hoàng Duy Thành thì ngược lại anh chưa từng thích cô, cũng chưa từng có ý định biến cô thành bạn gái của anh, lúc nào cũng giống như anh hai của cô, xem cô như là em gái nhỏ mà chăm sóc.
"Huệ Lan đến trường rồi, mấy giờ em tan học? Anh sẽ đến đón?" Hoàng Duy Thành hỏi.


"Em chỉ học buổi sáng, tầm 11h sẽ tan học, lúc đó anh đón em là được rồi!" Trương Huệ Lan tươi cười nói.
"Được, vậy 11h giờ anh đến đón em tan học!" Hoàng Duy Thành gật đầu một cái sau đó lái xe rời đi.


Lúc này hắn mới nhớ đến hình như Đặng Thu Thảo cũng học ở trường này, cô ta đúng là sinh viên của trường này, không biết có học cùng lớp với Trương Huệ Lan hay không.


Nhưng mà hắn cũng chẳng thèm quan tâm, dù sao thì hắn cùng cô ta cũng đã chia tay, người trước kia yêu cô ta là nguyên chủ chứ cũng không phải là hắn, cô ta nếu dám bám dính lấy hắn, hắn cũng không ngại cho cô ta một trận.


Hoàng Duy Thành hôm nay không có đi đến Chợ Bình Tây bày sạp hàng, hắn muốn tận hưởng cuộc sống một chút, hôm nay muốn lái chiếc Honda Club 82 này chạy nguyên cả Chợ Lớn một vòng.
Trong khi đó Trương Huệ Lan đi vào trong trường, ngay tức khắc bạn thân nhất của Trương Huệ Lan liền chạy tới nắm lấy cánh tay của cô.


"Huệ Lan mày xuất viện tại sao lại không nói cho tao một tiếng!" Nguyễn Thị Cẩm Tiên bĩu môi nhìn Trương Huệ Lan.
"Xin lỗi nha, hôm đó quá gấp, tao quên gọi thông báo cho mày mất!" Trương Huệ Lan mỉm cười nhẹ nhàng trả lời.


Nguyễn Thị Cẩm Tiên là người bạn duy nhất đến thăm cô khi cô nhập viện, trước kia hai người tuy rằng không quá thân thiết, nhưng sau khi cô bị bệnh thì Nguyễn Thị Cẩm Tiên đã trở thành người bạn thân nhất của cô.


"Anh chàng vừa rồi là ai vậy? Thật đẹp trai, lại còn có xe máy nữa!" Nguyễn Thị Cẩm Tiên tò mò hỏi.
"Anh ấy là bạn của anh hai tao, mày đừng có nghĩ bậy bạ!" Trương Huệ Lan đỏ mặt nói.


"Haha! Tao biết rồi, mày thích người ta có đúng hay không? Thích thì phải tiến tới nha!" Nguyễn Thị Cẩm Tiên trêu đùa, cô cảm thấy Trương Huệ Lan bây giờ cần có người ở bên cạnh chăm sóc, mà người kia xem như cũng là không tệ.


"Thôi mày đừng nói nữa, nếu không tao sẽ giận đấy!" Trương Huệ Lan đỏ mặt có chút xấu hổ, cô đúng là thích Hoàng Duy Thành thật đấy, nhưng người ta lại không có thích cô.


Trương Huệ Lan cùng Nguyễn Thị Cẩm Tiên nắm tay nhau đi vào lớp học, ngày đầu tiên đi học của cô cũng xem như là thuận lợi, không có chuyện gì xảy ra, mọi người cũng rất chào đón Hoa Khôi như cô trở về trường học.






Truyện liên quan