- Chương 1: Bị phơi nắng
- Chương 2: Gặp lại trác văn tĩnh
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12: Thành tâm giả ý
- Chương 13: Tội giết người hàng loạt
- Chương 14: Chữ tình khó nói
- Chương 15: Hỏa hoạn tại hình bộ
- Chương 16: Nổi trận lôi đình (1)
- Chương 17: Nổi trân lôi đình (2)
- Chương 18: Quan hệ tiếp nối quan hệ
- Chương 19: Giang sơn xã tắc
- Chương 20: Ra sức tìm người
- Chương 21: Cơn bão cầu tình
- Chương 22: Lời lẽ thô bạo
- Chương 23: Người thông minh, tâm ngu xuẩn
- Chương 24: Mẫu hậu, hoàng hậu
- Chương 25: Động phòng hoa chúc
- Chương 26: Châp chưởng phượng ấn (1)
- Chương 27: Chấp chưởng phượng ấn (2)
- Chương 28: Tấu chương của nam quận vương
- Chương 29: Con người khác
- Chương 30: Tư vị khác
- Chương 31: Tâm tư người hầu
- Chương 32: Võ tướng
- Chương 33: Tranh giành đồ Vật
- Chương 34: Như phi mang long thai
- Chương 35: Kỳ điện thí qua loa
- Chương 36: Tam ca hồi kinh
- Chương 37: Như phi sẩy thai
- Chương 38: Bậc phụ mẫu
- Chương 39: Hoàng đế vô tình
- Chương 40: Một hồi sóng gió (1)
- Chương 41: Một hồi sóng gió (2)
- Chương 42: Tình mẫu tử
- Chương 43: Xuất thân tầm thường?
- Chương 44: Tiết tầm
- Chương 45: Hoàng hậu không vui
- Chương 46: Hoàng hậu xuất cung
- Chương 47: Biến cố phát sinh (1)
- Chương 48: Biến cố phát sinh (2)
- Chương 49: Ý tứ của hoàng hậu
- Chương 50: Hộ bộ cạn kiệt ngân khố
- Chương 51: Hoàng đế rất đói
- Chương 52: Băng hỏa cửu trọng thiên (*)
- Chương 53: Thăm dò
- Chương 54: Miếu hoàng hậu
- Chương 55: Hoàng hậu chất vấn
- Chương 56: Hoàng đế bạc tình?
- Chương 57: Thái hậu trở về
- Chương 58: Nuôi dưỡng thẩm vân
- Chương 59: Hoàng hậu nổi giận
- Chương 60: Hoàng hậu nổi giận (hạ)
- Chương 61: Giết một người răn trăm người
- Chương 62: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 63: Thúc giục
- Chương 64: Khoảnh khắc ấm áp
- Chương 65: Từ quan về quê cũ
- Chương 66: Đổi lấy sự cho phép
- Chương 67: Nói chuyện
- Chương 68: Cùng nhau ngắm tuyết cùng nhau lão
- Chương 69: Chuyện cũ ùa về
- Chương 70: Nhân tâm (1)
- Chương 71: Nhân tâm (2)
- Chương 72: Nhân tâm (3)
- Chương 73: Nhân tâm (4)
- Chương 74: Chữ tình
- Chương 75: Cái gọi là chân tướng
- Chương 76: Hết sức căng thẳng
- Chương 77
- Chương 78: Vạn sự tốt lành
- Chương 79: Phiên ngoại về tiểu bánh bao
- Chương 80: Chuyện này chuyện nọ
- Chương 81: Hồn quy địa phủ
- Chương 82: Ngươi còn non lắm
- Chương 83: Huynh đệ bánh bao
Tên gốc: Trùng Sinh Chi Bạo Quân
Thể loại: trọng sinh, ấm áp văn, chủ công, đế vương công x thần tử thụ, ấn áp, sinh tử.
Nhân vật chính: Thẩm Cảnh Nghiêu x Trác Văn Tĩnh
Phối hợp diễn:Tiết Như Ngọc, Trác Luân, Trác Nhiên
Tình trạng: 83 chương ( chính văn + phiên ngoại)
Editor: Ngũ Ngũ
Beta: TIểu Bạch
Ta đăng cơ mười bốn năm, sống một đời bạo quân, chuyên quyền xây dựng một nền chính trị bạo ngược, sưu cao thuế nặng, rời xa quân tử thân cận tiểu nhân. Cuối cùng phi tử ta yêu nhất tự tay rót cho ta chén rượu độc. Đầu của ta bị phản quân phơi nắng treo ở tường thành.
Trọng sinh một lần nữa, ta cảm thấy đời này sẽ không yêu bất cứ người nào nữa. Bất quá, ta sẽ đối xử tốt hơn với hoàng hậu Trác Văn Tĩnh – người mà ta cho tới bây giờ chưa nhìn thẳng một lần. Bởi vì chỉ có hắn ở lúc cuối cùng chưa từng vứt bỏ ta.
Lời bình (biên tập Tấn Giang)
Thẩm Cảnh Nghiêu thực hiện chính sách tàn bạo mười bốn năm, xa rời quân tử thân cận tiểu nhân.
Kết quả lại bị chính sủng phi của mình tự tay dâng tặng rượu độc, đầu bị phản quân phơi nắng treo ở tường thành.
Hắn không nghĩ tới, người duy nhất không vứt bỏ hắn lại là nam hậu chốn lãnh cung – Trác Văn Tĩnh mà khi còn sống hắn cũng không nhìn đến.
Thẩm Cảnh Nghiêu trọng sinh tại thời điểm đăng cơ được năm năm, hắn sẽ làm như thế nào để đối đãi với phi tử hắn từng sủng ái lại ở sau lưng toan tính phản bội hắn? Cùng với vị hoàng hậu mà hắn phụ bạc quá nhiều…
Truyện thành công trong việc khắc họa nhân vật, một đế vương với chính sách tàn bạo chỉ còn sót lại một tia ý chí sau khi chết, đã thấy rõ bản tính chân thực của tất cả mọi người.
Sau khi trọng sinh thay đổi tác phong của trước kia, bắt đầu chỉnh đốn triều cương, thân cận quân tử, không gần tiểu nhân.
Trong lúc đó, mâu thuẫn với mẫu hậu, trong cung đình tranh đấu hiểm ác, trên triều đình ngươi lừa ta gạt đều được tác giả miêu tả với lập luận sắc sảo.
Tình tiết sinh bánh bao càng hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Đứng giữa khó khăn gian khổ, mọi người càng thêm chờ mong vị đế vương phải làm như thế nào để nắm giữ được trái tim của hoàng hậu, sẽ làm gì để bảo hộ người yêu của hắn cùng hài tử?