
Trùng Sinh Trở Về Năm Ba Tuổi (Trở Về Lúc Ba Tuổi Rưỡi)
✍ Giai Nhân Chuyển Chuyển
145 chương
4,802 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Trùng sinh
- Chương 2: Hồi ức
- Chương 3: Hồi ức 2
- Chương 4: Hồi ức 3
- Chương 5: Hồi ức 4
- Chương 6: Trở về năm ba tuổi
- Chương 7: Thay đổi
- Chương 8: Chùi đít?
- Chương 9: Vừa vui vừa buồn
- Chương 10: Lừa gạt con nít
- Chương 11: Kí ức về bánh trứng
- Chương 12: Đứa nhỏ thích làm đỏm
- Chương 13: Trẻ nhỏ từ đâu chui ra
- Chương 14: Không muốn đi nhà trẻ đâu, không đi không đi!
- Chương 15: Bạn tốt thủa còn thơ
- Chương 16: Tiểu chính thái
- Chương 17: Nhóm bạn học đáng yêu
- Chương 18: Cậu giỏi quá!
- Chương 19: Sợ sợ sợ!!!
- Chương 20: Trong mắt cô giáo là một khối bảo
- Chương 21: Cô coi hắn là con trai của mình, Hắn lại coi cô là con thỏ nhỏ
- Chương 22: Thức ăn trong chén của ngươi khác, Mùi vị ngon hơn!
- Chương 23: Buồn bã!
- Chương 24: Bà ngoại!
- Chương 25: Thay đổi cái nhìn về cuộc sống!
- Chương 26: Kỷ niệm kẹo que
- Chương 27: Đền anh kẹo que
- Chương 28: Độ tuổi trẻ con vô lo vô nghĩ
- Chương 29: Đánh nhau
- Chương 30: Tái ông thất mã họa phúc khôn lường
- Chương 31: Tuổi còn nhỏ là đáng thương nhất
- Chương 32: Nhỏ tuổi thì có sao, quan trọng là tìm được chỗ dựa!
- Chương 33: Càng náo nhiệt càng tốt!
- Chương 34: Bước đầu vô cùng khó khăn!
- Chương 35: Cọng rơm cuối cùng đè chết một con lạc đà*
- Chương 36: Quyết định này thật khó khăn
- Chương 37: Trở lại vườn trẻ
- Chương 38: Lolita thích tác quái
- Chương 39: Làm nũng xấu hổ quá đi!
- Chương 40: Cô gái nhỏ tự tin xinh đẹp nhất
- Chương 41: Nhà trẻ Minh Thiên
- Chương 42: Bạn nhỏ Lý Hiểu Minh đến báo danh!
- Chương 43: Trẻ con, trang điểm sao cũng được
- Chương 44: Trẻ con nhà ai lạc vào đây?
- Chương 45: Lên đài biểu diễn!
- Chương 46: Tâm tư nhỏ bé!
- Chương 47: Phải bắt đầu giáo dục từ trẻ nhỏ
- Chương 48: Ai tặng kẹo que?
- Chương 49: Thục nữ xấu hổ bắn ra nước
- Chương 50: Ăn hiếp người ta là phải trả giá rất cao
- Chương 51: Dượng nhỏ tương lai
- Chương 52: Cố ý đá chú đấy
- Chương 53: Khơi lên cuộc chiến gia đình
- Chương 54: Làm thịt ngươi ngươi còn xin lỗi
- Chương 55: Đi mua xì dầu
- Chương 56: Không được ép con sẽ không nói
- Chương 57: Chú Từ, hẹn gặp lại!
- Chương 58: Cắp sách trên lưng đến trường
- Chương 59: Công chúa có bệnh thật là phiền phức
- Chương 60: Ba Mạnh tức giận
- Chương 61: Ăn gian!
- Chương 62: Nhà tôi có cô gái buồn
- Chương 63: Thà đắc tội tiểu nhân chứ đừng nên đắc tội phụ nữ
- Chương 64: Đứa bé nhà họ Ân
- Chương 65: Gặp mặt phụ huynh!
- Chương 66: Kẻ mách lẻo không có kết cục tốt
- Chương 67: Hội liên hoan
- Chương 68: Hội liên hoan (2)
- Chương 69: Giành đồ của trẻ con, không có phẩm chất!
- Chương 70: Lửa giận
- Chương 71: Vui sướng khi người gặp họa, không thể chấp nhận được
- Chương 72: Tiểu bằng hữu tiếp chiêu đi
- Chương 73: Bạn thân và tiền thưởng
- Chương 74: Duyên phận trời đã định trước
- Chương 75: Đừng gọi điện nữa
- Chương 76: Chỉ một đứa con gái cũng đã khó chăm sóc
- Chương 77: SARS đột kích!
- Chương 78: Mạnh mẽ xông vào nhà dân?
- Chương 79: Làm cho thiếu niên chẳng thể nói gì
- Chương 80: Mâu thuẫn chủ yếu & mẫu thuẫn thứ yếu
- Chương 81: Thành Trạm Vũ, xuất chiêu!
- Chương 82: Muốn làm bánh bột lọc
- Chương 83: Ba Mạnh ơi, ba không cần phải xấu xa như vậy
- Chương 84: Trời ơi lại bị đuổi kịp!
- Chương 85: Tránh được hòa thượng nhưng không trốn được miếu!
- Chương 86: Sao một chữ 囧 lại tuyệt như thế
- Chương 87: Bữa tiệc
- Chương 88: Da mặt cần phải rèn luyện
- Chương 89: Tìm phụ huynh
- Chương 90: Dì nhỏ có bảo bảo!
- Chương 91: Muốn có em trai sao lại khó đến vậy!
- Chương 92: Không có bàn tay vàng
- Chương 93: Gặp lại chồng trước
- Chương 94: Hôn nhân là nấm mồ của tình yêu!
- Chương 95: Quán bar
- Chương 96: Đã gây họa
- Chương 97: Xong đời, hư món ăn rồi...!
- Chương 98: Ái muội
- Chương 99: Tức giận bỏ đi
- Chương 100: Chiến tranh lạnh!
Thể loại: Trùng sinh
Editor: Shinyong [V.I.P]
Số chương: 145c + 2pn
Mạnh Tĩnh Nghiên ôm chặt chiếc gương trong tay, sờ sờ nước da so với trẻ con mềm mại hơn, lại chớp chớp đôi mắt to trong suốt óng ánh, khóe miệng cong cong, tự nói với mình: "Mạnh Tĩnh Nghiên, bắt đầu từ hôm nay, cô chính là giai điệu nhẹ nhàng, cơ thể mềm mại, trở thành búp bê xinh đẹp nhất!"
Làm bà chủ gia đình, Mạnh Tĩnh Nghiên tự nhận mình lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, làm công việc rất dễ dàng, cô vẫn cho là nhà tù không thể phá vỡ tình cảm này nhưng buổi tối hôm đó đã xoá đi tất cả. Phúc vô song chí *, họa vô đơn chí **, chiếc xe buýt đó đã đoạt đi mạng sống, tuổi thanh xuân của cô.
Đợi khi cô tỉnh lại lần nữa, ba mẹ, bản thân mình hồi bé, cô hoảng sợ nhưng càng kinh ngạc vui mừng hơn! Là trời cao đã cho cô cơ hội, cho cô một lần nữa sống lại. Như vậy lần này, cô lại sẽ không cho người đàn ông kia có cơ hội làm tổn thương mình!...
____________
Chú thích:
Phúc vô song chí: Phúc không tới hai lần.
Họa vô đơn chí: Hoạ ùn ùn kéo đến.