Chương 8: Đêm tuyệt vời

Phanh!
Ánh lửa nổ tung.
Bi sắt trực tiếp bắn nổ đầu người sói.
“Cừu non đi lạc, quay về với cái ôm của chủ đi!”
Rod chậm rãi đưa tay ra.
Hiến tế!
Tia sáng lóe lên, thi thể của người sói lập tức biến mất.


Rod cảm nhận được sức mạnh trong người đã tăng trưởng một đoạn, nhưng không nhiều như lần đầu.
Rất rõ ràng, thực lực càng mạnh, thì cần càng nhiều năng lượng để tăng lên.
Đồ vật giống nhau, phản hồi cũng sẽ ít đi.
Rod cắm khẩu shotgun vào bao súng bên hông.


Thượng đế sẽ tha thứ cho tất cả tội ác trên thế gian, mà việc hắn cần làm là, đưa những kẻ tội đồ đáng ch.ết này đến trước mặt thượng đế.
Một đám dân binh nhìn thấy Rod tiêu diệt một con người sói dễ dàng như vậy, biểu cảm trên mặt lại rất đặc sắc.


Chấn động, khiếp sợ, kinh hãi, không dám tin. . .!
Một người sói mạnh mẽ, vậy mà bị giải quyết như vậy?
Trong đầu mấy dân binh có một loại cảm giác không chân thực.
Giống như nằm mơ giữa ban ngày vậy.
“Bây giờ tôi có thể vào không?”


Nhìn thấy từng đôi mắt sợ hãi lại cuồng nhiệt kia, Rod cũng không cảm thấy kỳ lạ.
Bản chất của thế giới chính là hâm mộ kẻ mạnh.
Nếu như là thời kỳ hòa bình, có lẽ một số người sẽ sợ hãi sức mạnh của hắn.


Có điều, đối với những thôn dân bị người sói uy hϊế͙p͙ tính mạng này, sự xuất hiện của hắn chính là một chúa cứu thế, có thể cứu vớt rất nhiều người.
“Mời vào!”
Thủ lĩnh dân binh phản ứng lại, vội vàng dẫn người di dời các công sự chặn đường.


available on google playdownload on app store


Từng người đều thận trọng nhìn Rod.
Cuối cùng, thủ lĩnh dân binh không nhịn được mà mở miệng hỏi: “Chẳng lẽ ngài là người săn ma Constantine trong truyền thuyết?
Constantine?
Rod hơi sững sờ, nhưng không phản bác.


Hắn không biết gì về thế giới này, nếu như có một cái clone thích hợp, có thể giúp hắn thích ứng với thế giới này nhanh hơn.
Thấy Rod không phản bác, mấy dân binh đều coi là hắn chấp nhận cái thân phận này.
Liếc mắt nhìn nhau, mặt mũi tràn đầy mừng rỡ.


Constantine, chính là người săn ma nổi tiếng ở Nam Đại Lục.
Chuyên môn săn giết những quái vật có thực lực mạnh mẽ.
Nếu người này là Constantine thật, vậy thôn của họ được cứu rồi.
Đúng lúc này, vài âm thanh ồn ào truyền đến.
“Người sói ở đâu?”
“Người sói đâu?”


“Giết sạch đám người sói đáng ch.ết này!”
Trên đường phố, một đám người tay cầm đuốc và xiên thép, khí thế hung hăng chạy đến.
Kết quả chỉ nhìn thấy mấy dân binh và một người xa lạ.


Một người đàn ông khoảng hơn 50 tiến lên vài bước, nghiêm túc hỏi: “Không phải gõ chuông báo động sao? Người sói đâu?”
Thủ lĩnh dân binh hưng phấn nói: “Thôn trưởng, người sói vừa xuất hiện, nhưng đã bị giết ch.ết rồi.”
“Giết ch.ết rồi?”
Thôn trưởng nghe vậy thì sửng sốt.


Mặc dù không nói gì, nhưng trong mắt viết đầy hoài nghi.
Chỉ bằng mấy người này, còn muốn giết ch.ết người sói?
Coi ông ta là kẻ ngu à?
“Thôn trưởng, vị này chính là người săn ma Constantine nổi tiếng khắp Nam Đại Lục!”
“Người sói đã bị cậu ấy giết ch.ết rồi!”


Thủ lĩnh dân binh đưa thôn trưởng đến trước mặt Rod.
“Constantine?”
“Đây chính là người săn ma trong truyền thuyết, Constantine?”
Một đám thôn dân châu đầu ghé tai, ánh mắt nhìn Rod tràn đầy hoài nghi và cuồng nhiệt.
Tuy nhiên, đa số người đều lộ ra vẻ kích động.


Bởi vì sự tồn tại của người sói, nên tất cả thôn dân đều sống trong lo sợ.
Mặc dù có đồ vật khắc chế người sói, nhưng một khi chúng quá đói khát, thì sẽ trở nên điên cuồng.
Lúc nào cũng có thể tấn công thôn.
Cứ cách một đoạn thời gian, sẽ có thôn dân ch.ết bởi người sói.


Nếu tiếp tục như vậy, thôn này bị hủy diệt chỉ là vấn đề thời gian.
Nếu như người xứ khác này là Constantine thật, vậy bọn họ được cứu rồi.
Nghe mấy dân binh trắng trợn tuyên dương việc Rod vừa xử lý con người sói kia.
Những thôn dân vẫn còn có chút chất vấn, cũng từ từ lựa chọn tin tưởng.


Dù sao, chắc chắn sẽ không có nhiều người như vậy bắt tay nhau lừa gạt bọn họ.
“Ngài Constantine, ngài nhất định phải cứu vớt thôn của chúng tôi, chúng tôi có thể lấy ra tất cả đồ vật đáng tiền.”
Rod bị người vây quanh, có chút lúng túng mà ứng phó với đám thôn dân cuồng nhiệt.


Ánh mắt nhìn về phía thôn trưởng, lại phát hiện sắc mặt của thôn trưởng không dễ nhìn cho lắm.
Giống như rất không chào đón hắn vậy.
Thú vị!
Rod thì thầm: “Xem ra thôn này có rất nhiều bí mật!”
Dưới sự dẫn đường của một đám thôn dân, Rod đi đến quán trọ tốt nhất trong thôn.


“Ngài Constantine, hôm nay đã muộn, ngài nghỉ ngơi ở đây trước đi.”
“Về phần thanh lý người sói, chúng ta ngày mai lại nói.”
Ông chủ quán trọ là một người đàn ông trung niên, còn rất nhiệt tình.


“Đây là căn phòng tốt nhất của chúng tôi, lát nữa tôi sẽ bảo người đưa đồ ăn lên cho ngài.”
“Tôi không có tiền.”
Rod khá bất đắc dĩ, hắn không có tiền của thế giới này.


“Ngài đã giết người sói, chính là ân nhân của thôn chúng tôi, ngài tiêu xài trong thôn đều là miễn phí, chỉ cầu xin ngài giúp chúng tôi xử lý đám người sói ngoài thôn.”
Ông chủ quán trọ rất thành khẩn.
Nói xong lại lộ ra nụ cười mà đàn ông đều hiểu.


“Ngài Constantine, chắc ngài cũng mệt rồi, hãy hưởng thụ một đêm tuyệt vời này đi!”






Truyện liên quan