Chương 9: Thôn kỳ lạ!

Hưởng thụ?
Có ý gì?
Rod buồn bực nhìn ông chủ quán trọ rời đi.
Không lâu sau, có người gõ cửa phòng.
“Ngài Constantine, tôi có thể vào không?”
Cửa phòng mở ra, Rod đang bảo dưỡng súng ống liền ngẩng đầu nhìn lên, lập tức sững sờ tại chỗ.


Một cô gái tóc vàng có dáng người đầy đặn bưng một cái khay đi vào.
Váy dài màu đỏ, cổ áo cực thấp, hai bán cầu đầy đặn bị dồn chung vào một chỗ đang bại lộ trong không khí.
Nếu hắn nhớ không nhầm, cô gái này phải có quan hệ gì đó với chủ quán trọ mới đúng.


Sau khi cô gái tóc vàng để đồ ăn xuống, thì không hề rời đi, mà bước đi lả lướt đến trước mặt Rod, chậm rãi ngồi xuống.
“Mời ngày hưởng thụ bữa tối hôm nay.”
Cô gái ngẩng đầu, lộ ra nụ cười phóng túng, rồi chậm rãi cúi đầu xuống.
Hít!
Làm cái gì vậy?


Trong lúc lơ đãng, chuyện này đã phát triển theo phương hướng kỳ lạ rồi.
Tuy nhiên, cuộc sống chính là như vậy nên mới có nhiều phong cảnh.
Mái tóc vàng óng trượt xuống, che khuất một bên vai cái lưng bóng loáng.


Rod nhìn bóng dáng phập phồng trước mặt, đầu gối lên hai tay, yên lặng hưởng thụ thời gian hưu nhàn khó được này.
Từ âm thanh đè nén và nhẫn nại, lại biến thành hơi thở gấp rút không thể che giấu.
Dò cắn răng, tập trung sức lực.
Tất cả yên tĩnh lại.


Cô gái tóc vàng giống như đã thoát lực, nằm trên đùi hắn mà thở dốc.
Nửa tiếng sau, cô gái tóc vàng khôi phục một chút thể lực, ɭϊếʍƈ môi một cái, đang định quét dọn chiến trường.
Lại phát hiện sự tồn tại phía dưới vẫn nóng bóng và cứng rắn như sắt.


available on google playdownload on app store


“Đừng vội, trò chơi vừa mới bắt đầu thôi.”
Tiếng nỉ non như ác ma truyền đến từ phía sau, đáy mắt cô gái lóe lên một tia kinh hoàng.
“Ngài Constantine, đừng mà, tôi không chịu được. . .”
Âm thanh ngăn cản còn chưa dứt, thì đã bị tiếng thỏa mãn đánh gãy.


“Người trẻ tuổi, tốt thật.”
Ông chủ quán trọ đi qua cửa, ánh mắt nhìn vào phòng qua khe hở.
Chỉ có thể nhìn thấy váy dài trên trên đất, và chiếc giường gỗ chấn động.
Liền lắc đầu, quay người rời đi.
Tựa như đã quen với một màn này.
. . .


“Ngài Constantine, hôm qua ngài có hài lòng không?”
Sáng sớm hôm sau, Rod rửa mặt xong và đi xuống lầu, liền nhìn thấy vẻ mặt mập mờ của ông chủ quán trọ.
Trong mắt còn ẩn chứa vẻ khiếp sợ.
Dù sao, hôm qua toàn bộ quán trọ đều chấn động đến tận nửa đêm.


Điều này khiến cho ông chủ quán trọ có kiến thức rộng rãi cũng thấy khó tin.
Trừ cảm thán ra, cũng không còn hoài nghi về thân phận người săn ma của Rod.
Chỉ có thể nói, không hổ là người săn ma trong truyền thuyết.
Có thể làm việc người khác không thể làm.


“Tôi muốn tìm hiểu tình hình của thôn.”
Rod rất bình tĩnh, giống như căn bản không hiểu ông chủ đang nói cái gì.
Trái lại còn hỏi tình hình trong thôn.
“Tôi muốn biết, đám người sói đã xuất hiện từ bao giờ?”
Ông chủ nghe vậy thì thở dài.


“Tất cả đều bắt đầu từ 3 năm trước.”
“Thôn Redleadf này vốn là lãnh địa của một vị Nam tước nào đó, nhưng một ngày ở ba năm trước, tất cả đã thay đổi.”


“Chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi, đã có 7 8 thôn dân mất tích, lãnh chúa đại nhân đã phái kỵ sĩ vào rừng tìm kiếm thôn dân mất tích, kết quả tất cả kỵ sĩ vào rừng đều biến mất.”


“Không lâu sau, trang viên của lãnh chúa đã bị dã thú tập kích, tất cả mọi người đều ch.ết hết, bao quát cả Nam tước.”
“Thôn này vốn vô cùng phồn vinh, thường xuyên có thương nhân qua lại và nghỉ ngơi, nhưng kể từ sau khi người sói xuất hiện, thôn càng ngày càng xuống dốc.”


Rod nhìn ông chủ đang đau lòng, liền nhíu mày nói: “Chẳng lẽ các ông không nghĩ đến việc rời khỏi nơi này, đến nơi khác sinh sống sao?”


“Có người đã thử rời khỏi thôn, đi ra ngoài cầu viện, nhưng tất cả người rời đi đều không trở lại, có lẽ đã trở thành đồ ăn cho người sói rồi.”
Ông chủ lắc đầu: “Thỉnh thoảng sẽ có người lạc đường tiến vào thôn, mang theo vài tin tức ở bên ngoài.”


Thôn này, chỉ có thể vào chứ không thể ra!
Rod vuốt cằm, lộ ra vẻ kỳ quái.
“Những người lạc đường kia, bây giờ đang ở đâu?”
“Không biết, mỗi khi có người mới tiến vào thôn, thì không lâu sẽ cũng sẽ biến mất.”
Hỏi thăm một phen, Rod liền rời khỏi quán trọ.


Trong bất tri bất giác, hắn đã đi đến bên ngoài một tòa giáo đường.
Trong giáo đường, âm thanh cầu nguyện đang quanh quẩn.
Rod hơi híp mắt lại.
Dựa theo ông chủ quán trọ nói, hắn đã tổng kết ra mấy điểm quan trọng.
Người sói bắt đầu xuất hiện từ 3 năm trước.


Sau khi người sói xuất hiện, có người ngoài đi vào thôn này, nhưng không lâu sau sẽ mất tích.
Người sói sẽ săn giết những thôn dân muốn rời khỏi đây.
Mà thức ăn và vật tư, thì đa số đều đến từ thôn trưởng.


Thôn trưởng là thợ săn ưu tú nhất trong thôn, không ai biết thôn trưởng lấy vật tư và thức ăn từ đâu.
Dựa theo thôn trưởng giải thích, lương thực là vật tư là đồ được tích trữ từ trước vì đề phòng nạn đói, nhưng lời giải thích này không đáng tin cậy cho lắm.


Biện pháp đối phó người sói, là thôn dân học được từ cha xứ trong giáo đường.
Người sói sợ lửa, vũ khí ngâm nước thành, và vật phẩm làm từ bạc có thể tổn thương người sói.
Về phần bà lão trong rừng, hắn đã hỏi thăm mấy thôn dân, nhưng không ai từng nghe nói đến.






Truyện liên quan