Chương 12: Cô bé quàng khăn đỏ 36D?
Rod đi ra mật thất.
Thiếu nữ vẫn luôn chờ ở ngoài cửa, nhìn thấy Rod đi ra thì đưa mắt nhìn vào trong mật thất.
“A!”
Ngay sau đó, hình ảnh đẫm máu bên trong làm thiếu nữ thét lên.
Rod nhíu mày, đưa tay che miệng thiếu nữ.
“Cha xứ mới bị ác ma bám vào người, tôi giúp ông ta xua đuổi ác ma.”
“Bây giờ cô đi tìm bác sĩ, giúp ông ta cầm máu đi.”
Thiếu nữ kinh hãi nghe vậy thì bừng tỉnh.
Chẳng trách vừa rồi cha xứ lại có dáng vẻ hung ác như vậy, thì ra là bị ác ma bám vào người.
Cho nên, là người đàn ông này đã cứu nàng.
Nghĩ đến đây, thiếu nữ lập tức nhìn Rod với ánh mắt cảm kích.
“Tôi đi tìm bác sĩ!”
Nhìn thiếu nữ đi xa, Rod cũng định rời khỏi giáo đường.
Về phần cha xứ có thể sống hay không, liên quan gì đến hắn.
Kế tiếp, nên đến chỗ thôn trưởng một chuyến, chắc sẽ tìm được manh mối của người sói.
Chuyện phát triển đến bây giờ, đã rất rõ ràng.
Người sói xuất hiện, nhất định có quan hệ với thôn trưởng.
Thậm chí, thôn trưởng có thể chính là kẻ đầu têu đứng sau màn.
Đang định rời khỏi giáo đường, Rod đột nhiên sững người trước thập tự giá cực lớn phía sau giáo đường.
Mặt người thập tự giá còn được mạ một lớp bạc.
Giáo đường này đã tồn tại ít nhất mấy chục năm.
Cho nên, cái đồ chơi này cũng coi như là đồ cổ.
“Không thể đi một chuyến không công được.”
Rod đưa tay, hiến tế.
Tia sáng lóe lên, thập tự giá cực lớn lập tức biến mất.
Rod cảm giác trong tay có thêm thứ gì đó.
Mở lòng bàn tay ra, là một dây chuyền thập tự giá khoảng 10cm, tản ra ánh sáng thần thánh mà chói mắt.
Một lát sau, tia sáng dần tiêu tan.
Rod nhíu mày, toàn thân có một loại cảm giác hơi khó chịu.
Giống như thân thể và bản năng của hắn đang bài xích chiếc dây chuyền thập tự giá này.
Nghĩ đến huyết thống người sói trong người mình, Rod lập tức hiểu rõ.
Vật phẩm làm bằng bạc có tính khắc chế người sói.
Nếu người sói bị vũ khí làm bằng bạc đâm vào trong cơ thể, vết thương đơn giản cũng có thể tạo thành tổn thương trí mạng.
Trong người hắn có một bộ phận huyết thống người sói, tự nhiên cũng bị vật phẩm làm bằng bạc ảnh hưởng.
Tuy nhiên, huyết thống người sói của hắn là từ hiến tế, có bản chất khác biệt với huyết thống người sói bình thường.
Cho nên, không giống như người sói bình thường, hắn vẫn có sức kháng cự với vật phẩm làm bằng bạc.
Cho dù sợi dây chuyền thập tự giá đã được khai quang này, cũng chỉ làm cho hắn hơi hơi khó chịu mà thôi.
Nếu như là người sói bình thường, có lẽ vừa chạm vào thập tự giá này, đã vô lực nằm ra đất chờ ch.ết rồi.
Rod nhỏ giọng thì thầm: “Có thể dùng đến khi gặp phải những sinh vật hắc ám khó đối phó kia.”
Trong thần thoại phương tây, đại đa số sinh vật hắc ám đều là giống loài trong truyền thuyết, cũng có nhược điểm rất rõ ràng.
Ví dụ như, tinh linh sẽ sợ đồ sắt.
Người sói sợ vật phẩm làm bằng bạc, vampire sợ thập tự giá.
Dây chuyền thập tự giá này, nói không chừng sẽ có tác dụng khi gặp phải sinh vật hắc ám mạnh mẽ.
Cất dây chuyền thập tự giá vào không gian cá nhân, Rod đi ra khỏi giáo đường.
Đang định đi về phía nhà thôn trưởng, một bóng dáng chợt chui ra từ trong góc xó xỉnh.
Rod nhíu mày, nghiêng người muốn né tránh.
Nhưng người này vẫn cắm đầu đâm vào người hắn.
Một tiếng kêu đau.
Rod da dày thịt béo nên không cảm thấy gì.
Cô gái đâm vào người Rod lại ngã ngồi ra đất.
“Đau quá!”
Cô gái xoa xoa mông, chậm rãi ngẩng đầu lên.
Bốn mắt nhìn nhau, Rod hai mắt tỏa sáng.
Cô gái ngồi dưới đất, mặc một chiếc váy dài ngang gối màu đỏ, đầu đội một chiếc mũ nhung thiên nga màu đỏ, sau lưng còn có một chiếc áo khoác màu đỏ.
Cao khoảng 1m7, làn da trắng nõn như tuyết, mái tóc dài màu vàng óng ánh xõa tung, càng làm nổi bật làn da trắng nõn.
Bộ ngực cao ngất, khe ngực vừa sâu vừa dài, không nhìn thấy đáy.
Dưới đai lưng màu đen, vòng theo thon gọn không được một nắm, chiếc váy dài rộng rãi cũng không che giấu được dáng người kinh người.
Bờ mông vểnh cao ngạo nghễ, đường cong như một trái đào mật mượt mà.
Xuống nữa là một cặp đùi đẹp thon dài đều đặn mà thẳng tắp, trắng nõn không tì vết.
Gương mặt xinh đẹp, môi đỏ như son, trong xinh đẹp còn mang theo vẻ ngây thơ trong sáng.
Nhìn thiếu nữ đi giày cao gót, 36D, chân dài còn đi tất đen trước mắt, Rod không khỏi kinh ngạc.
Với dáng người này, dung mạo này, khí chất này, dù ở xã hội hiện đại thì cũng cực kỳ hiếm thấy.
Vậy mà lại xuất hiện trong một cái thôn đã xuống dốc.
“Xin lỗi, tôi đang vội đi thăm bà ngoại, không cẩn thận đụng trúng anh rồi.”
Thiếu nữ ngồi trên chậm rãi đứng lên, trong ánh mắt còn mang theo vẻ áy náy.
“Bà ngoại?”
Rod nhíu mày.
Không chờ hắn hỏi thăm, thiếu nữ đã chủ động giải thích.
“Bà ngoại tôi ở một mình trong rừng, tôi phải đi qua đó, nếu không buổi tối sẽ rất nguy hiểm.”
Rod nghe vậy, trên mặt lộ vẻ cổ quái.
Bà ngoại bệnh nặng, nàng lại yếu ớt như vậy.
Nếu dựa theo kịch bản bình thường, có phải là hắn nên chủ động xin đi cùng không?
Nhưng có phải là quá trùng hợp rồi không?
Hắn vừa mới đến thôn, đã gặp phải chuyện này rồi.
Hơn nữa, điểm quan trọng nhất là.
Một thiếu nữ trẻ tuổi yếu đuối, sao dám một mình qua lại trong rừng rậm có người sói.
Tất cả đều quá trùng hợp.
Rod hơi suy tư, quyết định diễn tiếp vở kịch này.
Không chủ động tiến vào cạm bẫy, sao có thể biết người đứng sau là ai.
“Cô đi một mình quá nguy hiểm, để tôi đi cùng cô đi.”
“Đúng rồi, còn chưa biết cô tên là gì?
“Tôi không có tên, nhưng mọi người đều gọi tôi là Cô bé quàng khăn đỏ!”