Chương 28: Quá vô lý!

Rod nhếch miệng nở nụ cười.
“Cậu vừa nói, muốn dạy dỗ tôi?”
Hàm răng trắng ởn hiện ra, giống như dã thú mở răng nanh.
“Đúng rồi, chắc chắn là giả!”
Thanh niên da trắng Francia đột nhiên tỏ vẻ bừng tỉnh, hiểu rõ tất cả.


Một tên gầy gò yếu ớt, sao có thể trở nên cường tráng như vậy chỉ trong vài ngày.
Coi như ăn thuốc kích thích tố, cũng không thể thay đổi nhiều như vậy được.
Cho nên, cơ bắp của tên này là hàng giả, là nhựa silicon.
Chỉ là nhìn qua thì ghê mà thôi.


Francia tự cho là mình đã nhìn thấu, trên mặt lộ vẻ hung ác.
Nếu tên này đã thích giả bộ, vậy hắn sẽ vạch trần bộ mặt thật của tên này ở trước mặt mọi người.
Francia đưa tay nắm lấy cổ áo của Rod.
Xoẹt!
Theo hai tay dùng sức, đồng phục trên người Rod lập tức bị xé ra, cúc áo bay tán loạn.


“Hít!”
“Nhìn qua rất cường tráng nha, rất muốn sờ một cái!”
“Emma ở chung với một kẻ như vậy nhiều năm? Cô ta chịu nổi sao?”
“Bạn trai mới của Emma là Buck nhỉ, qua lại với loại người này mấy năm, với cái hàng nhỏ kia của Buck. . . còn dùng được sao?”


“Tôi rất tò mò, vì sao cô ta lại cam lòng chia tay?”
Âm thanh liên tục vang lên.
Chấn động! Khiếp sợ! Mờ mịt! Ngưỡng mộ!
Tất cả mọi người đều choáng váng, ngơ ngác nhìn Rod.
Đặc biệt là những thiếu nữ kia, ánh mắt của họ nhìn Rod đều sáng rực.


Nếu như không có nhiều người ở đây, chỉ sợ mấy thiếu nữ đứng gần đã đưa tay kiểm tr.a cơ bắp hoàn mỹ khiến người ta cảm thấy không chân thật này rồi.
“Giả, giả cơ mà?”
Francia trợn tròn mắt, đáy mắt toát ra vẻ không tin.
Gặp quỷ rồi!
Đã nói là cơ bắp giả cơ mà?


available on google playdownload on app store


Đã nói là nhựa silicon cơ mà?
Sao lại là thật rồi?
“Chơi đủ chưa?”
Rod một tay nắm chặt đầu Francia, chỉ bằng sức ngón tay đã nhấc được Francia lên.
4 mắt nhìn nhau, đáy mắt Rod có tia sáng đỏ lập lòe.
Khí tức kinh khủng lập tức làm Francia mất khả năng suy nghĩ.


Hắn cảm thấy mình không đối mặt với con người, mà là một người sói đang mở cái miệng to như chậu máu, chuẩn bị cắn đứt đầu hắn.
Tí tách!
Một giọt chất lỏng nhỏ xuống đất.
Rod nhíu nhíu, huyết thống người sói có khứu giác rất mạnh, làm cho hăn ngửi thấy một mùi vị quen thuộc.


Cúi đầu xem xét, quần Francia đã ướt sũng.
Tên này… vậy mà lại bị sợ tè ra quần.
Dường như chơi quá rồi.
Rod cũng không nghĩ đám người suốt ngày bắt nạt người khác này lại nhát gan như vậy.
“Về nhà thay quần đi!”
Tiện tay quăng ra, Francia trực tiếp đặt mông trên bãi cỏ.


Nhìn từng ánh mắt kỳ quái ở bốn phía, Francia thậm chí còn không dám nói một câu nào.
Xám xịt chui ra ngoài từ trong đám người.
Giải quyết một rắc rối nho nhỏ, Rod hoàn toàn không để ý đến khúc nhạc dạo ngắn này.
Không phải hắn rộng lượng hay gì cả.
Mà là khác biệt về cấp độ.


Với thực lực của hắn bây giờ, không cần ảnh hưởng tâm trạng của mình vì một đám kiến con.
Hắn và đám người này, đã là người của hai thế giới.
Nếu hắn thật sự muốn giết một người.
Có ai có thể ngăn cản sao?
Ít nhất, hiện giờ hắn chưa từng gặp được.


Trong ánh mắt tiếc nuối của các thiếu nữ, Rod cài cúc áo, cầm túi sách đi vào trong trường.
Đám người tụ tập cũng bắt đầu tản đi.
Một đường đi đến lớp học, Rod lần đầu tiên biết cái gì được gọi là tiêu điểm của mọi người.


Chỉ cần là nơi hắn đi qua, sẽ không có bất kỳ ai coi nhẹ sự tồn tại của hắn.
Loại cảm giác như có gai sau lưng này, nói thật là rất khó chịu.
Tuy nhiên, từ từ cũng thành quen.
Đến lớp học, đảo mắt nhìn quanh.
Rod trực tiếp đi đến hàng cuối, hưởng thụ chút yên tĩnh.


“Rod, không có ai ngồi đây chứ? Tôi có thể ngồi đây không?”
Một giọng nói quyến rũ truyền đến bên tai.
Rod ngẩng đầu nhìn qua, lại là một thiếu nữ trang điểm đậm, mái tóc đỏ buộc thành đuôi ngựa, trên mặt có chút tàn nhang.


Mặc dù trang điểm quá đậm, ảnh hưởng đến nhan sắc, nhưng có thể thấy dáng người thiếu nữ này rất không tệ.
Đồng phục trên người đã được sửa lại, cổ áo được đổi thành hình chữ V rất sau, bán cầu đầy đặn bộc lộ ra ngoài.


Góc áo thì buộc lại, để lộ cái bụng bằng phẳng và cái rốn.
Đồng phục đã biến thành trang phục tiếp khách gợi cảm nóng bỏng.
Bên dưới là một chiếc váy ngắn, miễn cưỡng che được đùi, chỉ ngồi bình thường cũng sẽ để lộ đồ lót.
“Cứ tự nhiên!”


Rod nhún vai, vị trí này không phải của riêng hắn.
Người khác muốn ngồi, hắn còn có thể ngăn cản sao?
Vốn cho rằng chỉ là một khúc nhạc dạo ngắn.
Nhưng khi thiếu nữ tên Vivian kia ngồi xuống bên cạnh Rod.
Lại có một thiếu nữ khác đỏ mặt tiến lên: “Tôi có thể ngồi đây không?”


Rod ch.ết lặng gật đầu một cái, đột nhiên có loại cảm giác không tốt.
Mấy phút sau.
Rod chỉ biết bất đắc dĩ khi bị đám con gái vây vào giữa.
Cảm nhận được từng đôi mắt nóng bỏng chung quanh, hắn không hề hoài nghi, chỉ cần hắn mở miệng, mấy cô gái này sẽ ngoan ngoãn về nhà với hắn.


Làm bất cứ thứ gì theo lệnh của hắn.
Rod gãi đầu một cái.
Sao hắn không biết mình trở nên quyến rũ như vậy từ bao giờ?
Con gái gặp mặt là chủ động dính vào, lại còn là miễn phí.
Điều này cũng quá khoa trương rồi nhỉ?






Truyện liên quan