
- Chương 1: Cẩu huyết xuyên qua
- Chương 2: Xuất cốc gặp mỹ nam
- Chương 3: Cao thủ ra tay, một chiêu trí mạng
- Chương 4: Được một món hời lớn
- Chương 5: Không xen vào việc của người khác
- Chương 6: Xen vào việc của người khác
- Chương 7: Thứ không nên nhìn thấy
- Chương 8: Lật Sách
- Chương 9: Gặp lại ca ca
- Chương 10: Chứng bệnh mộng du
- Chương 11: Cưng chiều như cốt tủy
- Chương 12: Trị bệnh mộng du
- Chương 13: Học chơi bài
- Chương 14: Bảo vật trong tay, máu trong tim
- Chương 15: Há mồm trợn mắt
- Chương 16: Nữ nhân của hắn
- Chương 17: Trả đũa
- Chương 18: Trở về Bắc An vương phủ
- Chương 19: Vạn cổ tằm ăn
- Chương 20: Nàng không xứng
- Chương 21: Lời thề sinh tử có hiệu lực
- Chương 22: Diễn tình ở suối nước nóng
- Chương 23: Con nối dòng
- Chương 24: Nhiều năm nhớ lại
- Chương 25: Sườn phi Tĩnh Uyển
- Chương 26: Biết là cái gì sao?
- Chương 27: Mị dược
- Chương 28: Tính sổ
- Chương 29: Tùy ngươi đi
- Chương 30: Ôn nhu ngắn ngủi
- Chương 31: Thân thể thần phục
- Chương 32: Nhốt
- Chương 33: Nắm chắc thắng lợi
- Chương 34: Tiếp tục chạy trốn (1)
- Chương 35: Tiếp tục chạy trốn (2)
- Chương 36: Tiếp tục chạy trốn (3)
- Chương 37: Chỉ vì nàng
- Chương 38: Kế hoạch đêm trăng
- Chương 39: Ba ngày sau
- Chương 40: Tiệc tối
- Chương 41: Dục vọng độc chiếm
- Chương 42: Hôn trừng phạt
- Chương 43: Hết thuốc chữa
- Chương 44: Nữ nhân có ý tứ
- Chương 45: Gặp nhau đêm tối
- Chương 46: Tư tâm
- Chương 47: Ôn nhu mà chống đỡ
- Chương 48: Không phải vì ngươi
- Chương 49: Lo lắng
- Chương 50: Cầu hòa
- Chương 51: Lần thứ ba trốn đi (1)
- Chương 52: Lần thứ ba trốn đi (2)
- Chương 53: Lần thứ ba trốn đi (3)
- Chương 54: Lần thứ ba trốn đi (4)
- Chương 55: Lần thứ ba trốn đi (5)
- Chương 56: Lần thứ ba trốn đi (6)
- Chương 57: Lạc thai dược
- Chương 58: Lựa chọn
- Chương 59: Sống nương tựa vào nhau
- Chương 60: Lấy ba thước
- Chương 61: Truy đuổi dưới trời tuyết
- Chương 62: Thuộc hạ tham kiến Vương phi
- Chương 63: Lẳng lặng rời đi
- Chương 64: Ngươi thực sự dám làm như thế !
- Chương 65: Vương gia đến thật sớm
- Chương 66: Hắn tuyệt không che dấu
- Chương 67: Đứa nhỏ thế nào rồi ?
- Chương 68: Cái này thì tính là cái gì?
- Chương 69: Mộ nguyệt cung
- Chương 70: Ngươi muốn như thế nào?
- Chương 71: Ngươi lại muốn làm cái gì?
- Chương 72: Ngươi không sao chứ?
- Chương 73: Ta làm sao nào?
- Chương 74: Đứa nhỏ sẽ như thế nào ?
- Chương 75: Cảm giác khác lạ
- Chương 76: Uống thuốc đi
- Chương 77: Là con của hắn
- Chương 78: Vì sao ngươi lại hãm hại ta
- Chương 79: Các ngươi còn muốn mất mặt nữa sao
- Chương 80: Thừa tướng đại nhân, có bệnh thì phải trị
- Chương 81: Ngươi hiểu được là tốt rồi!
- Chương 82: Độc tố không có thuốc giải
- Chương 83: Ngươi đến đây làm gì ?
- Chương 84: Ngươi cứ đi về trước đi
- Chương 85: Tốt hơn nhiều rồi!
- Chương 86: Đúng là đàn bà
- Chương 87: Không cần ngươi lo!
- Chương 88: Ngươi mau buông ra!
- Chương 89: Ngươi cút đi!
- Chương 90: Không có manh mối!?
- Chương 91: Thống khổ
- Chương 92: Chỉ muốn chết đi
- Chương 93: Ngươi rất quật cường, mạnh mẽ!
- Chương 94: Cám ơn sự quan tâm của ngươi!
- Chương 95: Cô vương có thể làm được!
- Chương 96: Đánh cược
- Chương 97: Ngươi cũng phải đi!
- Chương 98: Thích nơi này không?
- Chương 99: Lại nổi điên cái gì vậy chứ?!
- Chương 100: Trúng tiễn
Nàng, khi xuyên qua trở thành trưởng nữ của thừa tướng vương triều Thành Đại. Nàng vốn trở thành hoàng hậu nhưng lại bị chính muội muội của mình đoạt đi vương vị, bản thân nàng thì bị hoàng thượng ban cho phiên vương Bắc An Hầu – là một vị vương nổi danh tàn nhẫn, khát máu trong truyền thuyết!
Đêm tân hôn, hắn để cho nàng quỳ dưới đất thưởng thức hắn và thị thiếp biểu diễn cái trò tình cảm mãnh liệt trên giường và bắt nàng chịu đủ mọi khổ sở…
“Ngươi nhất định phải sống bởi vì ta muốn mỗi một ngày ngươi phải sống trong thống khổ!”. Đôi mắt sáng quắc như kim sắc đồng của hắn lóe ra tà ác, những ngón tay thon dài siết chặt chiếc cổ mảnh khảnh của nàng.
Hắn dùng đủ mọi cách khiến cho thân thể, trái tim của hắn và nàng chịu đủ mọi tra tấn tàn phá mà sau những thủ đoạn trả thù này trái tim hắn lại đánh rơi trên chính thân thể nàng…
Trốn, trốn, trốn! Nàng nhất định phải sống sót nhưng dù chạy trốn thế nào đi nữa thì hắn cứ như ma quỷ bám theo nàng như hình với bóng ~~~~
“Hiên Viên Khanh Trần, ta không phải là nô lệ của ngươi, vĩnh viễn không phải!”