Chương 26: Quỳ xuống, gọi bố
Nhưng lời này vửa được nói ra, Dung Muội lập tức buông tay ra, vẻ mặt khó tin nhìn cô ấy.
Cô sững sờ hồi lâu rồi hét lên: “Kinh Nam Yến, cậu nói gì cơ? Kêu tớ quỳ xuống gọi cậu là bố?”
“Đúng vậy, lão đại, chị không nghe nhầm đâu, chị Kinh em nói chị quỳ xuống gọi chị ấy là bới thì mới có thể thương lượng lại được.” Dao Bắc giơ tay lên thuật lại.
Kinh Nam Yến lạnh lùng liếc Dao Bắc một cái: “...”
Cô ấy chỉ nói bừa một câu thôi, bởi vì Dung Muội sẽ không làm điều đó.
Nhưng Kinh Nam Yến lại nhìn thấy Dung Muội hình như định làm thật.
Cô mở to mắt, gào lên: “Được lắm, Kinh Nam Yến! Cậu coi tớ là cái gì? Bảo cậu giúp tớ có chút chuyện mà cậu lại dám kêu tớ quỳ xuống gọi cậu là bố, cậu biết tớ là ai không? Gan cậu to quá nhỉ, ha ha, thích đi thì đi không thì thôi, cậu mơ đẹp quá đấy!”
Dao Bắc: “...”
Dung Muội nói xong, lập tức quay người định rời đi, nhưng khoảnh khắc quay người cô ấy đột nhiên ném một cái điện thoại từ trong túi áo ra, bốp xuống đất một tiếng. Điện thoại rơi tới chỗ Kinh Nam Yến.
Thời gian như ngừng lại, mấy ánh mắt đều nhìn vào chiếc điện thoại dưới sàn.
Dung Muội chầm chậm quay người lại, nửa quỷ xuống, một đầu gối chạm xuống đất. Cô vừa nhặt điện thoại vừa cúi mặt, má đỏ bừng, lí nhí nói: “... Bố, đi đi.”
Bố, đi đi.
Đi đi…
Kinh Nam Yến nhìn cô ấy hồi lâu, mặt biến sắc.
Từ sững sờ tới phức tạp, cuối cùng là u ám…
Cô ấy lạnh nhạt ừ một tiếng.
Dao Bắc trợn tròn mắt nhìn cảnh này, tôm hùm đất ở trong miệng rơi thẳng ra ngoài…
Đây là cách uốn thép thành cong sao…
***
Ngày hôm sau.
Thương hiệu Chanel quốc tế hợp tác với công ty người mẫu Z tổ chức sàn diễn catwalk quy mô lớn tại thành phố S.
Bảy giờ sáng, Dung Muội và Kinh Nam Yến xuất phát.
Thời gian của Dung Muội khá gấp, một ngày mà phải hoạt động như hai ngày. Tối qua cô và Dao Bắc, còn có Kinh Nam Yến cùng nhau chơi pubg, giết sạch 100 người.
Thật ra đối với cô, đó tuyệt đối không phải chỉ là một trò chơi, nó cũng như thân phận model, cũng là một cách để kiếm tiền, liên quan mật thiết tới nghề nghiệp bí mật khác của cô.
Trong lĩnh vực đó, cô là người có thể rung trời chuyển đất! Ngoại trừ Kinh Nam Yến và Dao Bắc biết thân phận đó của cô ra, những người khác không ai biết.
Nhưng khi trận đấu sắp kết thúc, Dung Muội trượt tay một cái, không cẩn thận để Dao Bắc bị bom nổ trúng. Dung Muội cười thành tiếng lợn, khiến Dao Bắc tức ch.ết, ghi hận trong lòng, nửa đêm quả quyết tiến hành “báo thù trên thể xác” với Dung Muội.
Dung Muội còn không biết chuyện gì.
Sáng sớm tỉnh dậy, cô vội vàng thu dọn đồ đạc, sau đó ra ngoài với Kinh Nam Yến.
Bọn cô nhanh chóng tới điểm đến, đi vào bên trong từ lối nhỏ.
Dù sao hai cửa phía trước cũng chật cứng nhà báo, phóng viên. Dung Muội bất lực, không ngờ đã hai ngày rồi mà vẫn còn nhà báo muốn tới phỏng vấn.
Thật ra ở trong nước, còn có rất nhiều người chưa hiểu hết thực lực của cô, họ tưởng cô chỉ dựa vào quan hệ của Giang Từ mới có thể ký hợp đồng với công ty người mẫu hàng đầu cả nước.
Khi hai người sắp đi vào thang máy, Dung Muội thấy thang máy sắp đóng cửa, cô vội vàng xông lên: “Đợi đã!”
Nhưng thang máy lại không được người bên trong chặn lại, mà tiếp tục đóng kín dần.
Thế nhưng khi nó sắp khép chặt lại, một bàn tay đã chặn thang máy, cửa thang máy mở ra, Dung Muội lập tức thở gấp, chen vào trong.
Mà bên trong chỉ có một người đàn ông, vóc dáng cao gầy, cơ thể gầy gò, mỏng manh.