Chương 8: Thật sự lại là như mặc
Hai người lại nhìn nhau, xem ra cô gái trước mắt không chỉ đon thuần mà còn ngây thơ đến mức bất khả tư nghị, ngay cả chính bản thân mình là gì cũng không biết sao?
Vậy mấy năm nay nàng rốt cuộc là như thế nào mà tồn tạu được? người gọi là ca ca của nàng kia rốt cuộc có phải là thân ca ca của nàng không?
Hai người đều nôn nóng muốn biết điều này nhưng không ai biết nên giải thích với nàng nhân ngư là gì, xà là gì, chỉ có thể hỏi dò “ vậy ngươi biết chúng ta là thuộc loại nào sao?”
” Ta biết, các ngươi là điểu, các ngươi bay trên trời, ta ở dưới này thỉnh thoảng ngẩng đầu lên thì ngẫu nhiên cũng nhìn thấy các ngươi đang bay trên mấy từng mây, nhưng đây là lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi với các ngươi như vậy, thì ra các ngươi cũng có thể biến thành hình người”
Tuyết Kiều vô tâm trả lời làm cho hai người nghe có chút xấu hổ và sợ hãi, ở trên mặt đất mà có thể nhìn xuyên qua mấy tầng mây xa như vậy nhìn thấy thân ảnh của bọn họ, có thể thấy đạo hạnh của Tuyết Kiều đã cao đến mức nào hoặc là cao tới mức không có gì là không thể làm được.
Trong thiên địa hiện nay không biết có người thứ hai có công lực và đạo hạnh như vậy, vốn lo lắng ca ca của nàng là Như Mặc, bây giờ nghe những lời này thì an tâm không ít.
Vận dụng linh lực trong cơ phát hiện nội tạng trong cơ thể hoàn hảo như chưa từng bị thương, pháp lực còn tràn đầy hơn cả trước khi bọn họ bị thương, cái này cũng biết là do công lao của Tuyết Kiều, chỉ có cái đuôi thôi mà đã có linh lực như vậy, mà nàng cũng không cho rằng đó là chuyện giỏi giang gì cho nên vẻ mặt nhìn bọn họ cũng không có gì là đắc ý, ngược lại còn như là chuyện rất dễ dàng, phải biết rằng, năng lực như vậy thì cho dù là Tứ Phương Thần Quân cũng không làm được.
Đối với Tuyết Kiều vừa kính lại vừa sợ, ngôn từ cũng cẩn thận, dẻ dặt hơn “ chúng ta là thuộc bộ tộc Tuyết Ưng, chỉ dùng từ điểu để hình dung thì chưa xác thực lắm, chỉ cần đến độ tuổi nhất định thì chúng ta có thể biến thành hình người, chính là bộ dáng ngươi đang nhìn thấy, phàm là bộ dáng như vậy thì chính là nhân loại, ngươi hiểu chưa?”
Mặc kệ nàng có hiểu hay không, nàng sau này cũng có rất ít cơ hội nhìn thấy loài nào khác, ở nơi này, trừ phi là biển cả biến thành nương dâu, thiên địa lại thay đổi, nếu không thì sẽ không có nhân loại nào tìm đến nơi đây, nghĩ lúc trước ca ca Tuyết Kiều đưa nàng đến chỗ này cũng là vì sẽ không có ai đến đây.
“Ý của ngươi có phải là khi ta đủ lớn, ta cũng có thể biến giống như các ngươi có phải không? nhưng vì sao ta còn có cái đuôi? Ta cảm thấy ta đã sống rất lâu rồi”. Trong mắt nàng ánh lên vẻ nghi hoặc nhìn Ảnh Nhiên rồi vội vàng nói tiếp “ ca ca của ta cũng có thể biến thành bộ dáng giống các ngươi, không có đuôi, có thể dùng hai chân để bước đi, vì sao ta dù làm thế nào cũng không làm được?”
Ảnh Nhiên lập tức nhìn sang Tuyết Ưng, sém chút nữa là thốt nên lời bởi vì ngươi là cá.
” Tuyết Kiều, ngươi không cần sốt ruột, điều đó có nghĩa là ngươi còn nhỏ, chờ khi ngươi đủ lớn cũng có thể biến ra hai chân giống như chúng ta, đến lúc đó ca ca của ngươi cũng sẽ quay về đây tìm ngươi”. Tuyết Ưng kịp thời giải vây cho Ảnh Nhiên, bộ tộc Nhân Ngư có thể biến thành hình người hay không thì hắn không biết, dù sao truyền thuyết hình như không có nói tới chuyện này, mà lúc đó mọi người lo sợ, khủng hoảng thì còn tâm trạng đâu mà để ý tới chuyện khác.
” Thật vậy chăng? Tuyết Ưng? Ngươi không gạt ta?” Tuyết Kiều lại lần nữa dùng tốc độ sét đánh nắm lấy tay của Tuyết Ưng, ngẩng đầu, mái tóc ướt sũng phất qua làm lộ ra bộ ngực trắng mịn như tuyết, hai điểm anh đào đỏ hồng, phấn nộn cũng hoàn toàn bày ra trước mặt Tuyết Ưng và Ảnh Nhiên, mà mỹ nhân ngư đang để lộ cảnh xuân thì dường như không cảm thấy như vậy là có gì không được tự nhiên.
Tuyết Ưng theo phản xạ liền di dời tầm mắt, Ảnh Nhiên thì lập tức tiến lên, đem tóc của nàng phủ lại lên ngực, che đi cảnh xuân lõa lồ “ Tuyết Kiều, ngươi là nữ hài tử, sau này phải chú ý thân thể, không được tùy tiện lộ trước mặt nam nhân”
” Ca ca cũng từng nói với ta như vậy” Tuyết Kiều lại nhớ tới ca ca của nàng, cảm xúc lại đi xuống “ Ảnh Nhiên, ta với ca ca ta là không giống nhau có phải không? ta và các ngươi cũng không giống nhau đúng không?”
” Tuyết Kiều, mỗi người đều không giống nhau, cho dù là thân huynh muội cũng vậy, cũng có nhiều khác biệt, ngươi đừng khổ sở, không bằng ngươi phác họa bộ dáng của ca ca ngươi, chúng ta sau khi rời khỏi nơi này nếu có gặp được hắn thì sẽ nói hắn trở về tìm ngươi, được không?”
Vốn tưởng rằng chỉ có mình là kẻ cô độc nhất trong thiên địa, bây giờ thất Tuyết Kiều, Ảnh Nhiên mới thấy so với nàng thì nàng ta còn đáng thương hơn nhiều, nàng ta chỉ vì một lời hứa hẹn suông của ca ca mà ở đây chờ đợi bao nhiêu năm, sau này vẫn tiếp tục chờ đợi, nghĩ tới đây Ảnh Nhiên cảm thấy thực chua sót và tàn nhẫn.
” Thật sự? Ảnh Nhiên nói rất đúng, mỗi người đều bất đồng với người khác, cho nên các ngươi đều là chim ưng nhưng Tuyết Ưng có bộ lông màu trắng mà Ảnh Nhiên lại là màu đen phải không”
Bản tính đơn thuần nên nàng cũng không hoài nghi lời người khác quá nhiều, hơn nữa bao nhiêu năm rồi nàng mới có thể nói chuyện với người khác cho nên trong lòng Tuyết Kiều lựa chọn tin tưởng Tuyết Ưng và Ảnh Nhiên, trong ý thức của nàng thì những ai có thể nói chuyện với nàng thì đều tốt như ca ca nàng vậy, cho nên nàng không hề hoài nghi lời nói của Tuyết Ưng và Ảnh Nhiêm cũng không hề che giấu suy nghĩ của mình, cũng không biết lời của nàng đã vô tình chạm phải nỗi đau của Ảnh Nhiên.
Ảnh Nhiên tuy biết nàng vô tâm nhưng trong lòng vẫn thấy không vui, cố gắng đè nén xuống mà mỉm cười nói “ đúng, giống như ta và Ưng vương đại nhân, tuy là cùng một chủng tộc nhưng vẫn khác nhau, cho nên Tuyết Kiều không phải lo lắng và khổ sở”
” Các ngươi xem, đây là bộ dáng của ca ca ta” Tuyết Kiều nhận được sự khẳng định của Ảnh Nhiên thì cao hứng lên, tay phải nhẹ nhàng phủ lên mặt nước, nước sông đang chảy xiết thì ngay chổ nàng phủ tay qua lại trở nên phẳng lặng như một mặt gương, mà ở giữa mặt gương đó xuất hiện bộ dáng của một người giống như bọn họ đã tưởng tượng lúc nãy.
Tuyết Ưng cùng Ảnh Nhiên mở to mắt, thiếu chút nữa mà than thành tiếng cũng may là cuối cùng kiềm lại được, sắc mặt cũng cổ quái.
” Thế nào, ca ca ta có phải dễ nhìn lắm đúng không?” Tuyết Kiều thấy bọn họ nhìn đến ngây người thì ngữ khí có chút đắc ý và khoe khoang.
Hai người cứng ngắc gật gật đầu, Xà quân đương nhiên là dễ nhìn, không ai dám phủ nhận sự thật này nhưng bọn họ ngây ngốc không phải vì vậy, bọn họ kinh ngạc là rốt cuộc vì sao Xà quân lại trở thành ca ca của nàng.