- Chương 1: Chọn một trong hai kiểu chết
- Chương 2: Quay lưng trầm mặc
- Chương 3: Ngây thơ đau lòng
- Chương 4: Mỹ nhân ngư tuyệt sắc
- Chương 5: Nước mắt truyền thuyết
- Chương 6: Bất hạnh trong vạn hạnh
- Chương 7: Ca ca không trở lại
- Chương 8: Thật sự lại là như mặc
- Chương 9: Nguyên hình đồ sộ
- Chương 10: Hiểu theo một nghĩa khác
- Chương 11: Quay về tuyết ưng tộc trước
- Chương 12: Hòa hảo bỉ dực phi
- Chương 13: Ngoài ý muốn nhập hư vô
- Chương 14: Chuẩn bị cuộc sống giả
- Chương 15: Quyết định trụ mộng cư
- Chương 16: Đêm thứ nhất xấu hổ
- Chương 17: Đáng thương không ai yêu
- Chương 18: Hối hận làm quân tử
- Chương 19: Ủy khuất thổ lộ
- Chương 20: Điên loan đảo phượng
- Chương 21: Buổi sáng ngày thứ ba
- Chương 22: Say mê ôn nhu hương
- Chương 23: Cổ triện thất truyền
- Chương 24: Ống kính ngoại nhân
- Chương 25: Cậu của ảnh nhiên
- Chương 26: Lửa giận bùng nổ
- Chương 27: Bí mật của chúa tể
- Chương 28: Giao dịch của tỷ đệ
- Chương 29: Một tiếng sét bất ngờ
- Chương 30: Người nên lưu lại
- Chương 31: Lôi bạo thốn mặc vũ
- Chương 32
- Chương 33: Cuồng yêu trên đỉnh núi
- Chương 34: Ánh mắt hiểu lầm
- Chương 35: Đem tâm so với tâm của ngươi
- Chương 36: Hái thuốc gặp kỳ thú
- Chương 37: Ngoài ý muốn được linh châu
- Chương 38: Hiểu được như thế nào là yêu
- Chương 39: Phá nóc nhà
- Chương 40: Đến lượt ta nhân nhượng ngươi
- Chương 41: Đột nhiên đau nhức
- Chương 42: Quá trình thốn vũ
- Chương 43: Trở về tuyết phong sơn
- Chương 44: Chuẩn bị hôn lễ
- Chương 45: Kinh hỉ trước hôn lễ
- Chương 46: Khởi binh hỏi tội
- Chương 47: Tình sâu vô cùng
- Chương 48: Ngũ vương tụ xà sơn
- Chương 49: Sắp gặp lại
- Chương 50: Hai người khắc khẩu
- Chương 51: Tuyết kiều phẫn nộ
- Chương 52: Điệp vương địch tu tư
- Chương 53: Cùng quay về xà sơn
- Chương 54: Đoàn tụ
- Chương 55: Phản ứng của bắc dao quang
- Chương 56: Hôn lễ kiểu dáng tây âu
- Chương 57: Cha mẹ không dễ làm
- Chương 58: Yêu cầu quá đáng
- Chương 59: Kế sách mới
- Chương 60: Trắng bạch vũ, xanh má lúm đồng tiền
ƯNG VƯƠNG ĐÍCH HỖN HUYẾT VƯƠNG PHI
Thể Loại: Huyền Huyễn , HE
Editor: TiêuNguyênNguyên
Thật sự hắn rất kinh ngạc. Bộ tộc Tuyết Ưng của hắn từ xưa đến nay nổi danh bởi bộ lông trắng như tuyết, vì vậy mới được xưng là Tuyết Ưng a. Thế nhưng nữ nhân tòan thân đen tuyền này cũng là thành viên của bộ tộc hắn? Tuyết Ưng vương cảm thấy trán ra đầy mồ hôi, sao có thể? Đây nhất định là trò đùa, hắn không tin. Chín là trong bầu trời đầy ánh lửa, sinh tử không hối hận, con ngươi tràn đầy nhân nghĩa vì cái gì mà sáng như tuyết? Nhìn nàng không chút do dự mà xả thân thành tòan cho tình yêu của Hồ vương Thanh Liên, mà chính mình ngã xuống hồng trần, tâm hắn đột nhiên dao động. A, chết tiệt, hắn như thế nào mà ý nghĩ nhất thời nóng lên, thế nhưng cũng hạ phàm? Hắn còn bị thương, tốt rồi, có lẽ cứu người không được, chính mình cũng bị ngã tan xương nát thịt đi.