Vân Khuynh Thiên Khuyết
✍ Tố Tố Tuyết
115 chương
775 lượt xem
5 ✩
✎
- Quyển 1 - Chương 1: Tình thân ấm áp
- Quyển 1 - Chương 2: Căn phòng nhỏ ấm áp trong mùa đông
- Quyển 1 - Chương 3: Tai họa bất ngờ ập đến
- Quyển 1 - Chương 4: Một đêm đỏ máu
- Quyển 1 - Chương 5: Huyết hải thâm cừu
- Quyển 1 - Chương 6: Dựng bia lập mộ
- Quyển 1 - Chương 7: Ta đã giết người
- Quyển 1 - Chương 8: Đoạt ngựa cướp đường
- Quyển 1 - Chương 9: Cải trang ăn mày vào thành
- Quyển 1 - Chương 10: Không làm ăn mày
- Quyển 1 - Chương 11: Tái ngộ trong ngõ nhỏ
- Quyển 1 - Chương 12: Nửa đêm cướp của
- Quyển 1 - Chương 13: Cái gọi là phá rối
- Quyển 1 - Chương 14: Tứ lang mới quen
- Quyển 1 - Chương 15: Nỗi đau của mỗi người
- Quyển 1 - Chương 16: Khơi mầm tai hoạ
- Quyển 1 - Chương 17: Gặp lại Phượng Anh
- Quyển 1 - Chương 18: Dân tình phẫn nộ
- Quyển 1 - Chương 19: Pháp trường nổi sóng
- Quyển 1 - Chương 20: Biến cố đột ngột
- Quyển 1 - Chương 21: Hợp tác
- Quyển 1 - Chương 22: Cứu giúp tài tình
- Quyển 1 - Chương 23: Phá huỷ Tây thành
- Quyển 1 - Chương 24: Thoát khỏi Khánh thành
- Quyển 1 - Chương 25: Tạm biệt Phượng Anh
- Quyển 1 - Chương 26: Phía Bắc kinh thành
- Quyển 1 - Chương 27: Vô cùng nhục nhã
- Quyển 1 - Chương 28: Bị tính kế
- Quyển 1 - Chương 29: Hãy tin ta
- Quyển 1 - Chương 30: Lô hoả thuần thanh (*)
- Quyển 1 - Chương 31: Đồng bọn tiến cung
- Quyển 1 - Chương 32: Mới vào cung
- Quyển 1 - Chương 33: Tỷ đệ gặp lại
- Quyển 1 - Chương 34: Âm mưu
- Quyển 1 - Chương 35: Hạnh điểu đốt cung
- Quyển 1 - Chương 36: Kiền Viên đại hỏa
- Quyển 2 - Chương 1: Thời gian thấm thoát
- Quyển 2 - Chương 2: Trở lại đế đô
- Quyển 2 - Chương 3: Nhàn thoại ở tửu lâu
- Quyển 2 - Chương 4: Đánh giá lẫn nhau
- Quyển 2 - Chương 5: Tiếng đàn ở Thường Duyệt
- Quyển 2 - Chương 6: Anh kiệt tề tựu
- Quyển 2 - Chương 7: Tứ quốc nhập thọ
- Quyển 2 - Chương 8: Tu La đoạt mạng
- Quyển 2 - Chương 9: Kích đấu trong đại điện
- Quyển 2 - Chương 10: Theo đuổi tâm tư của mình
- Quyển 2 - Chương 11: Nguy hiểm trốn thoát khỏi hậu cung
- Quyển 2 - Chương 12: Ai mới là mèo?
- Quyển 2 - Chương 13: Xa giá rời cung
- Quyển 2 - Chương 14: Phong lưu ở Vân Hồ
- Quyển 2 - Chương 15: Quá đáng ghét
- Quyển 2 - Chương 16: Phượng Anh. Diệu quốc
- Quyển 2 - Chương 17: Đoạt cơm phong ba
- Quyển 2 - Chương 18: Giá hoạ cho Yến quốc
- Quyển 2 - Chương 19: Tứ lang chịu ngược
- Quyển 2 - Chương 20: Ám độ trần thương*
- Quyển 2 - Chương 21: Sát bên người lướt qua
- Quyển 2 - Chương 22: Địch Táp sám hối
- Quyển 2 - Chương 23: Ẩn nấp trong ngục tối
- Quyển 2 - Chương 24: Gọi Phượng đại ca
- Quyển 2 - Chương 25: Bình tâm tĩnh khí
- Quyển 2 - Chương 26: Mê tình đẫm máu
- Quyển 2 - Chương 27: Phượng Anh thật và giả
- Quyển 2 - Chương 28: Bôi nhọ Phượng Anh
- Quyển 2 - Chương 29: Muốn đoạt thiên hạ
- Quyển 2 - Chương 30: Quyết định quan trọng
- Quyển 2 - Chương 31: Mới vào quân lữ
- Quyển 2 - Chương 32: Huyết nhiễm y bào
- Quyển 2 - Chương 33: Tức giận khó kìm nén
- Quyển 2 - Chương 34: Hát vang loạn tình
- Quyển 2 - Chương 35: Giáo trường thương ảnh
- Quyển 2 - Chương 36: Quan tâm mơ hồ
- Quyển 2 - Chương 37: Cái gọi là quân tử
- Quyển 2 - Chương 38: Trái tim mất phương hướng
- Quyển 2 - Chương 39: Bát Trân trận pháp
- Quyển 2 - Chương 40: Chuẩn bị cho chiến sự
- Quyển 2 - Chương 41
- Quyển 2 - Chương 42: Huyết chiến ở bình nguyên
- Quyển 2 - Chương 43: Công chúa gặp nạn
- Quyển 2 - Chương 44: Anh hùng cứu mỹ nhân
- Quyển 2 - Chương 45: Trêu đùa Lân quân
- Quyển 2 - Chương 46: Công chúa Thừa Mẫn
- Quyển 2 - Chương 47: Gặp nhau ở thanh lâu
- Quyển 2 - Chương 48: Mặt dày mày dạn
- Quyển 2 - Chương 49: Oan gia vui vẻ
- Quyển 2 - Chương 50
- Quyển 2 - Chương 51
- Quyển 2 - Chương 52
- Quyển 2 - Chương 53
- Quyển 2 - Chương 54
- Quyển 2 - Chương 55
- Quyển 2 - Chương 56
- Quyển 2 - Chương 57
- Quyển 2 - Chương 58
- Quyển 2 - Chương 59
- Quyển 2 - Chương 60
- Quyển 2 - Chương 61
- Quyển 2 - Chương 62
- Quyển 2 - Chương 63
- Quyển 2 - Chương 64
Thể loại: Cổ đại, xuyên không, nữ cường, nữ cải nam trang, HE
Độ dài: 3 quyển
Edit: Stephanie Trang, Thiên Di
Beta: Bạch Liên
Câu chuyện làm mọi người nghĩ đến một nữ tử bình thường, nhiều lần trải qua kiếp nạn, cuối cùng trở thành một nữ soái truyền kỳ.
Nhưng một nữ tử làm thế nào có thể gia nhập tướng lĩnh còn lưu danh sử sách. Câu chuyện về một đời một kiếp một đôi nhân.
Lang yên, mã đề, đao nhận đảo quyển.
Huyết nhiễm, hoàng sa, phong xuy sa tịnh.
Ti bạch khỏa trụ đao nhận, mỹ nhân nhất tiếu tá giáp
*Khói động, vó ngựa, lưỡi đao uốn lượn.
Máu nhuộm, cát vàng, gió thổi cát trôi.
Tơ lụa bao lấy lưỡi đao, mỹ nhân khẽ cười cởi áo giáp.*
Kiếp trước bị phụ mẫu chán ghét mà vứt bỏ, kiếp này, một hồi đại hoạ đã thiêu huỷ đi tình cảm của nàng. Kiếm sắc vung lên, tóc đen liền đứt, từ nay về sau nguyện ẩn giấu nét hồng, cùng quốc gia đối nghịch.
Nữ nhân một mình nuôi ước vọng, vó ngựa phi nhanh vang trong đêm tối. Dấn thân vào quân doanh, nàng hiên ngang mạnh mẽ, tư thế oai hùng. Dù là lấy thân nam nhi, nàng vẫn muốn nắm giữ binh phù trong tay áo.
Một thân áo vải xanh thẵm ở giữa chiến trường đẫm máu khiến Yến Hề Ngân kinh hãi.
Tiểu binh này tên gọi Dịch Thanh, ở trong khói lửa chiến tranh cát bay mịt mù, hắn lại dám cướp đoạt chiến mã của chủ soái! Quả thật đáng chết!
“Nha đầu, ta muốn nói với ngươi, cả đời này ta sẽ chúc phúc cho ngươi, nhưng sẽ không buông tay. Ngươi không cần phải nhớ ta, chỉ cần biết, cả đời này nếu ngươi muốn điều gì ta liền sẽ cho ngươi. Tinh Quốc vĩnh viễn là quê hương của ngươi, là hậu thuẫn của ngươi.”
Lần đầu nhìn thấy nàng cũng là lúc bọn họ binh khí gặp nhau, đối đầu gay gắt.
Địch Táp quan sát người nam tử trước mắt với đôi mắt đỏ rực màu máu, phẫn nộ giương cung. Tên nam tử này chính là Dịch Thanh dùng bát trân trận đánh bại mấy vạn quân của hắn? Hôm nay chính là ngày chết của hắn!
“Nàng hận ta, nhưng ta lại không kiềm chế được mà yêu nàng. Tiên sinh, ngài nói đúng. Nàng cần chính là mạng của ta! Nhưng ta đã vì nàng mà điên dại, nếu nàng cần, ta cũng sẽ đồng ý.”
Trên đường phố náo nhiệt, Lận Kỳ Mặc tựa mình vào lan can, dáng vẻ ảm đạm, tâm trạng bức rức.
Tay áo trắng khẽ vung lên, một ly rượu thanh vẩy xuống trước cửa sổ. Lầu hoa huyên áo ồn ào, không hề làm hắn quan tâm, nhưng một tay áo khẽ vung kia lại làm cho hắn giật mình.
“Trong thời buổi loạn lạc, đạo đức nhân nghĩa gần như đã không còn rõ ràng, mạng sống quá ư thấp kém, ai đúng ai sai, ai phải ai trái…Yêu hận tình thù, lưng mang gông xiềng của chiến tranh, nặng nề làm cho con người ta ngạt thở. Cuộc sống chân thực mới là quan trọng, nếu như ngươi không muốn Anh Đế chết, vậy hãy giao cho ta, để cho ta làm! Tứ Lang tình nguyện, chỉ cần Nhiễm nhi có thể sống vui vẻ.”
Trên thiền điện cao cao, hắn chậm rãi nói, làm cho Phượng Anh âm thầm thở dài.
Lời nói thông suốt, dáng vẻ thanh tao nhã nhặn, tay áo bay tán loạn, đây chính là người tài mà Tinh Quốc vừa mới chiêu nạp đây sao? Phong thái thanh nhã, dáng vẻ nhẹ nhàng, võ nghệ sắc bén, thú vị!
“Nhiễm Nhiễm, Phượng Anh ta không chịu được sự uy hiếp của người khác, cũng không chịu nổi khi bị một bóng hình vây hãm…Ngươi đầu độc ta đến thế này, ngươi nói xem ta nên xử lý ngươi thế nào? Có lẽ là ta nên giết ngươi…”