Chương 138: CHƯƠNG 137: MỘT KHỎA HẮC CHÂU
Cái gì. Có ai ở đó sao?
Đế Thích Thiên nhíu lông mày lại, hai mắt phát lạnh, theo hướng Bạch Hồ, nhìn về bên trái, lạnh nhạt nói:
- Đi ra.
Vừa nói, tay phải vừa từ trong túi trữ vật, lấy ra một thanh Mộc thước màu xanh, lời còn chưa hết, thanh Mộc thước đã hướng về bên trái ném ra, phát ra thanh quang (ánh sáng màu xanh) nồng đậm, hướng hư không đập tới.
- Phanh!
Thanh Mộc thước này, là hắn chém giết hai gã tu sĩ Trúc Cơ Lý gia ở Hổ Khâu sơn mạch mà đạt được, là một kiện pháp khí không tồi. Thời điểm cầm trong tay, Yêu nguyên trong cơ thể lập tức quán chú vào trong Mộc thước, đem uy lực của nó phát huy tới cực hạn, chồng chất đánh xuống.
Trong nháy mắt, hư không đột nhiên hiện ra một đầu xích xà màu đỏ thắm, linh xà vừa xuất động đã cuộn lấy Mộc thước, sau đó khẽ run lên, Yêu nguyên trong Mộc thước thoáng cái đã tiêu hao sạch.
Tiếp theo, một cánh tay trắng như tuyết vươn ra, đem chuôi Mộc thước nhẹ nhàng nắm trong tay.
Đồng thời, diện mạo người đến cũng hoàn toàn hiện ra trước mắt.
- Là ngươi, Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương. - Đế Thích Thiên nhìn thấy người tới, cũng lộ vẻ kinh ngạc, nhưng mà, chợt nghĩ tới lần trước sau khi chém giết Lý Thương Lan, Mỹ Đỗ Toa từng nói sẽ đến tìm hắn, nên tình huống trước mắt cũng dễ dàng giải thích. Dù sao, hắn lúc trước gây ra động tĩnh lớn như thế, Yêu thú trong Nam Man không có mấy người không thấy qua cột sáng thông thiên kia.
- Ân, không nghĩ tới ngươi cũng đã hóa hình rồi, nhưng mà, tại sao trong cơ thể ngươi lại không có nội đan, ta cảm giác được, tu vị của ngươi, tựa hồ cũng không tăng lên bao nhiêu. - Mỹ Đỗ Toa kỳ thật cũng vừa mới đến, chính là thời điểm Bạch Hồ hóa thành nhân hình, nhưng mà, trong lòng nàng đến giờ vẫn còn nổi lên sóng to gió lớn.
Trước tiên, Đế Thích Thiên hóa hình nhưng thực lực lại không cân xứng, trong cơ thể không ngưng kết ra nội đạn, cái này cũng đã đủ kỳ quái, nhưng làm cho nàng kinh ngạc nhất chính là Bạch Hồ, từ trong miệng Bạch Hồ, nàng nghe được bốn chữ “Thiên Hương Hồ Vương”, thân phận này triệt để khiến nàng chấn kinh.
Nam Man mặc dù nhỏ bé, chỉ có mấy vị Yêu vương Yêu tộc, nhưng cũng không phải không biết được, Thiên Hương Hồ Vương chính là vị Yêu vương vô cùng nổi danh, thực lực đã sớm cùng cường giả Nguyên Anh so sánh, cực kỳ cường hãn, vậy mà lại xuất hiện ở chỗ này, thử hỏi, làm sao nàng có thể không kinh ngạc cho được.
- Mỹ Đỗ Toa bái kiến Hồ Vương. – Mỹ Đỗ Toa hơi cung kính chào hỏi Bạch Hồ, nhưng mà, nàng vốn bản tính lạnh lùng, nên cũng không tỏ vẻ quá rõ ràng. Dù sao, hiện tại nàng cũng là một vị Yêu ngưng kết ra nội đan, đã bước vào hàng ngũ cường giả Yêu tộc.
Khóe miệng Bạch Hồ nhếch lên thành một đường vòng cung đẹp mắt, cười nói:
- Thì ra là Mỹ Đỗ Toa muội muội, đều là Yêu tộc, không cần đa lễ. Về sau ngươi cứ xưng hô tỷ muội với ta là được. cứ gọi ta là Thiên Hương. – Bạch Hồ cũng không cảm giác được nửa điểm sát ý từ trên người Mỹ Đỗ Toa, rất hiển nhiên, đối phương cũng không phải là địch nhân, nàng biết rõ tình cảnh của Yêu tộc, cũng minh bạch, Yêu tộc mỗi khi xuất hiện một vị Yêu hóa hình, thực lực chỉnh thể sẽ được tăng cường thêm một chút.
Mỹ Đỗ Toa nghe xong, khuôn mặt lạnh lùng cũng lộ ra vẻ tươi cười nhè nhẹ, lần nữa nói:
- Muội muội bái kiến Thiên Hương tỷ tỷ.
-Tốt! - Bạch Hồ cười cười cầm lấy tay Mỹ Đỗ Toa, lộ vẻ thân cận. Mỹ Đỗ Toa cũng đem thanh Mộc thước trả lại cho Đế Thích Thiên.
- Đợi một chút, chờ Chu nhi với, Chu nhi cũng muốn làm tỷ muội. - Đúng lúc này, một đạo lưu quang đỏ thắm từ đằng xa đang nhanh chóng hướng bên này bay tới, giọng nói thanh thúy cũng theo đó truyền ra, định mắt nhìn lại, thì ra chính là chim Hồng tước.
- Chu nhi, sao ngươi lại tới đây? - Mỹ Đỗ Toa thấy người tới là Chu nhi, không khỏi kỳ quái hỏi một câu. Chim Hồng tước trước giờ đều ở trong Bách Hoa cốc, bình thường đều không đi ra ngoài, hơn nữa, nàng cũng biết trong Bách Hoa, còn có vị kia tồn tại. Nếu chim Hồng tước đi ra, phần nhiều là vị trong cốc kia có chuyện gì đó muốn làm.
Thầm nghĩ, chẳng lẽ vừa rồi Đế Thích Thiên dẫn tới thông thiên nguyệt trụ khiến nàng chú ý.
Trong lòng đang âm thầm phỏng đoán, thì nghe chim Hồng tước vỗ vỗ cánh nói:
- Là tỷ tỷ bảo ta tới đấy.
Chim Hồng tước nói xong, bay đến trước mặt Bạch Hồ, mở trừng hai mắt, nói:
- Chu nhi có thể gọi ngươi là Thiên Hương tỷ tỷ không?
- Đương nhiên có thể. - Bạch Hồ mỉm cười, vươn tay ra, để chim Hồng tước đậu lên lòng bàn tay mình.
- Thật tốt quá, Chu nhi lại có thêm một vị tỷ tỷ.
Chu nhi nhảy nhót nói:
- Về sau có chuyện, lại nhiều thêm một vị tỷ tỷ vì Chu nhi xuất đầu, thật quá hạnh phúc.
Bạch Hồ nghe vậy cũng đổ mồ hôi, lắc lắc đầu, không ngờ lý do chim Hồng tước nhận thức nàng là tỷ tỷ lại như vậy.
Đế Thích Thiên cũng nhẹ nhàng lắc đầu, người đến thoạt nhìn đều có chuyện muốn nói, cho nên hắn mang theo Bạch Hồ các nàng, trở lại trong động phủ.
Hiện tại đã hóa thành nhân hình, không thể giống như trước kia nằm sấp trên mặt đất, sau khi vào động phủ, hắn khẽ cau mày, tâm niệm vừa động, từ trong túi trữ vật lấy ra một đống ngọc thạch, thu thập được từ những tu sĩ lúc trước.
Sau khi lấy ra, Đế Thích Thiên trực tiếp dùng Yêu nguyên, nhanh chóng đem những ngọc thạch này dung luyện thành một khối, đắp nặn thành một cái bàn ngọc hình tròn, lại đắp nặn thêm mấy cái ghế ngọc, bày biện trong động, rồi lấy ra một cái hồ lô cùng bốn cái chén nhỏ, đặt ở trên bàn.
- Mời!!!
Đế Thích Thiên ngồi xuống chính giữa, hướng Bạch Hồ các nàng nói một tiếng, cùng chia ra ngồi xuống. Tiểu Chu cũng đứng trên bàn ngọc, nhìn không chớp mắt vào cái hồ lô trên bàn.
Đế Thích Thiên cũng không nói nhiều, vươn tay nắm lấy hồ lô, nghiêng lại rót vào trong từng cái chén nhỏ, lập tức một thứ nước màu vàng óng ánh từ trong hồ lô chảy ra, tựa như hổ phách, đậm đặc vô cùng, mùi rượu nhè nhẹ cũng theo đó lan ra, theo thứ tự rót đầy, bốn chén rượu màu vàng óng ánh cũng bày ra trước mắt.
- Rượu này là. - Mỹ Đỗ Toa chưa bao giờ ngửi thấy mùi hương tương tự như vậy, không khỏi hiện lên một tia dị sắc, từ trong đó, nàng cảm nhận được một loại linh lực thần bí ngưng mà không tán, hiển nhiên, đây là một loại linh tửu có thể gia tăng tu vị.
- Trong chén này là Hầu Nhi Tửu do thủ hạ của ta cất được, có trăm năm năm tuổi, mọi người có thể nhấm nháp một chút.
Đế Thích Thiên bưng lên một chén, rồi mở miệng giải thích.
Rượu này, không phải là Hầu Nhi Tửu bình thường, mà là Hầu Nhi Tửu chân chính được cất giấu trăm năm, trong rượu ẩn chứa một loại linh lực đặc biệt, hơn Hầu Nhi Tửu bình thường mấy chục, mấy trăm lần. Coi như Đế Thích Thiên cũng chỉ có ba hồ lô, một mực không nỡ uống, hiện tại lại phá lệ xuất ra một bình.
- Đúng là hảo tửu!!! - Bạch Hồ nhấp một ngụm nhỏ, nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận tư vị của rượu, không khỏi gật đầu tán thưởng. Hầu Nhi Tửu trăm năm này, có thể coi là tuyệt phẩm.
Chim hồng tước nghe xong, cũng vội vàng chúi đầu vào trong chén rượu, dùng sức khẽ hấp, sau khi uống vào, con mắt trở nên sáng ngời, cũng nói:
- Thật sự dễ uống, cùng Bách Hoa Tiên Nhưỡng tỷ tỷ ta cất dễ uống như nhau.
- Rượu này mặc dù tốt, đáng tiếc số lượng lại không nhiều.
Đế Thích Thiên bình tĩnh nói, nhìn về phía Mỹ Đỗ Toa, hỏi:
- Mỹ Đỗ Toa, lần trước ngươi nói sẽ tìm đến ta, hiện tại đến đây chắc là vì chuyện lần trước sao.
Từ lần cuối cùng gặp nàng, Đế Thích Thiên đã biết, Mỹ Đỗ Toa nhất định sẽ đến Vạn Yêu Cốc tìm hắn. Dù sao, đồ vật có thể khiến nàng chú ý cũng không nhiều, cẩn thận bài trừ một chút, là có thể đại khái đoán ra.
Quả nhiên, Mỹ Đỗ Toa cũng không giấu diếm, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Đế Thích Thiên. Khẽ mở cặp môi đỏ mọng, đi thẳng vào vấn đề:
- Ngày đó, ta thấy ngươi xuất ra một cây ngọc cầm, nếu như ta không nhìn lầm, đó hẳn là bổn mạng Yêu khí của ngươi.
- Không sai! - Đế Thích Thiên cũng không phủ nhận.
Bạch Hồ ở một bên vừa hăng hái thưởng thức chén rượu, vừa nghe hai người nói chuyện, cũng không xen vào.
- Ta muốn cầu ngươi đem phương pháp luyện chế bản mệnh Yêu khí truyền cho ta. - Một câu, đã nhắm thẳng vào mục đích, cái nàng muốn, chính là phương pháp luyện chế Yêu khí, dù sao, hiện tại nàng cũng đã ngưng tụ ra nội đan, đã chính thức thành Yêu, hoàn toàn có thể bắt tay luyện chế Yêu khí thuộc về mình. Có thêm Yêu khí, sẽ khiến thực lực của nàng càng thêm cường hãn.
Hơn nữa, lần trước sau khi nhìn thấy Thất Tội Yêu Cầm của Đế Thích Thiên có uy lực rất cường đại, Mỹ Đỗ Toa càng thêm quyết tâm phải nắm giữ cho được phương pháp luyện chế yêu khí này.
Đế Thích Thiên nghe xong, hơi trầm ngâm, cũng không lập tức đáp ứng.
- Để công bằng, ta dùng một kiện bảo vật lúc trước vô tình đoạt được làm vật trao đổi. - Mỹ Đỗ Toa cổ tay vừa chuyến, trong lòng bàn tay liền xuất hiện một hạt châu toàn thân màu đen, bên ngoài hạt châu có hắc quang (ánh sáng màu đen) lưu chuyển, giống như nước chảy, nhìn rất kỳ diệu. Thế nhưng, kỳ lạ nhất vẫn là, bên trong hạt châu lại mơ hồ có một loại lực lượng kỳ dị đang lưu chuyển, dường như trong đó có một vũng hắc thủy (nước đen). Chung quanh hạt châu, có vô số điểm nguyệt quang màu bạc đang tụ hội lại, tựa như bị nó hấp dẫn.
- Hạt châu này là ta vô tình lấy được, những năm này, ta chỉ biết, nếu đem hạt châu bên người, có thể tăng tốc độ hấp thu tinh hoa nhật nguyệt lên, đại khái khoảng gấp ba lần, là một kiện bảo vật phụ trợ tu luyện không tệ. - Mỹ Đỗ Toa đem hạt châu nhẹ nhàng đặt trên bàn, sau đó nhìn chằm chằm về phía Đế Thích Thiên.
- Tốt!!! Đây là điển tịch luyện chế bản mệnh pháp khí.
Đế Thích Thiên hai mắt lóe sáng nhìn về phía hạt châu, đồng thời lấy ra một quyển điển tịch luyện khí đặt ở trên bàn. Điển tịch luyện khí này, chỉ là một chiến lợi phẩm trên người bọn tu sĩ mà thôi, có hơi hiếm thấy một chút, nhưng cũng không quá khó khăn để đoạt được. Hắn cũng đã sớm ghi nhớ trong đầu, mang ra đổi lấy một hạt châu cũng không tính là thiệt, thậm chí còn chiếm được đại tiện nghi.
Hai người trao đổi rất trực tiếp, một người tiếp nhận hạt châu, một người cầm lấy điển tịch. Vô cùng đơn giản.