- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
/2
Thể loại: Niên hạ, cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, xuyên không, tiểu chó săn đồ đệ công x đệ nhất bao che đồ đệ tại Đường triều học bá thụ.
Số chương: 117 + 4 PN
Ngộ Nhị chịu đủ cái cảnh làm sinh viên khoa Y suốt tám năm đằng đẵng. Vì vậy, y nhịn không nổi mà tự nhủ: đời sau mà còn học y thì cho sét đánh luôn đi.
Và sau đó y xuyên không. Và sau đó nữa, y chân chính bị sét đánh.
Lên triều đình xuống phòng dược, kê đơn thuốc, thay phi tần tham gia cung đấu, giúp hoàng thượng tráng dương, Những! Việc! Này! Cũng! Không! Tính! Là! Gì!
Y thu được một đồ đệ nhỏ, ngoại trừ hằng đêm nó đều muốn cùng giường cộng chẩm với sư phụ thì cái gì cũng tốt.
Ngô Nghị( mở sách thuốc): Những ngày này thật không sống nổi!
Lý Cảnh( cười): Con lại cảm thấy rất tốt mà.
Số chương: 117 + 4 PN
Ngộ Nhị chịu đủ cái cảnh làm sinh viên khoa Y suốt tám năm đằng đẵng. Vì vậy, y nhịn không nổi mà tự nhủ: đời sau mà còn học y thì cho sét đánh luôn đi.
Và sau đó y xuyên không. Và sau đó nữa, y chân chính bị sét đánh.
Lên triều đình xuống phòng dược, kê đơn thuốc, thay phi tần tham gia cung đấu, giúp hoàng thượng tráng dương, Những! Việc! Này! Cũng! Không! Tính! Là! Gì!
Y thu được một đồ đệ nhỏ, ngoại trừ hằng đêm nó đều muốn cùng giường cộng chẩm với sư phụ thì cái gì cũng tốt.
Ngô Nghị( mở sách thuốc): Những ngày này thật không sống nổi!
Lý Cảnh( cười): Con lại cảm thấy rất tốt mà.