Vi Sư Tới Đón Ngươi, Vi Sư Sợ Lạnh
✍ joyD
89 chương
621 lượt xem
5 ✩
✎
- Chương 1: Nếu ta sinh ra một lần nữa
- Chương 2: Có phụ thân thương, có mẫu thân yêu, có cả ca ca trời đánh
- Chương 3: Tảng băng trôi màu tím và con quỷ mặt trắng
- Chương 4: Binh biến. Đêm trăng nghe hát, người có về không?
- Chương 5: Mang theo cái tên Hồng Trung nhắm mắt xuôi tay
- Chương 6: Chuyện cũ thắp lên mồi lửa
- Chương 7: Đêm trăng trên núi, xảy ra chuyện
- Chương 8: Gặp Dữ Ngọc
- Chương 9: Lặn hồ Tìm kim khí
- Chương 10: Tử Chiêu là đứa nhỏ thông minh
- Chương 11: Tử Chiêu hiến kế. Tới Kinh Thành
- Chương 12: Bàn chính sự
- Chương 13: Mẫu Phi của Yến Lân
- Chương 14: Tử Chiêu hình như thích bị diệt khẩu
- Chương 15: Chỉ là bực tức nên tiện tay
- Chương 16: Thắng thật nhiều bạc
- Chương 17: Bất lương ca ca
- Chương 18: Hoàng cung thật phiền phức
- Chương 19: Hoàng cung không có thứ gì như ca ca cả
- Chương 20: Thủ đoạn
- Chương 21: Tát người thật sướng tay
- Chương 22: Kẻ nào thay ta rửa hận
- Chương 23: Thử chữa bệnh
- Chương 24: Cam của ta
- Chương 25: Cung yến
- Chương 26: Bảo Xuân thạch
- Chương 27: Tử Chiêu rèn kiếm
- Chương 28: Dữ Tụ lâu
- Chương 29: Đua ngựa. Ô Vân tạo phản
- Chương 30: Ta muốn bảo hộ Mục gia
- Chương 31: Hồng Bảo Kiếm Các
- Chương 32: Hồng Bảo Kiếm các trong một năm
- Chương 33: Thiên nhân hạ phàm sao? Không đúng lắm
- Chương 34: Vừa xuất thành đã gặp thổ phỉ
- Chương 35: Một lần rời Kinh đã là ba năm
- Chương 36: Huyết tẩy Mục gia
- Chương 37: Tới Thanh Quan
- Chương 38: Muội muội là trời,... Nương tử là Phật tổ
- Chương 39: Tú Lệ phường
- Chương 40: Bàn chuyện làm ăn
- Chương 41: Đi bắt Hồng Lang
- Chương 42: Lên Hồng Vân sơn
- Chương 43: Trở về(1)
- Chương 44: Trở về(2)
- Chương 45: Một lần nữa, đánh bạc
- Chương 46: Vờn chuột trong sân
- Chương 47: Bạch phiến
- Chương 48: Manh mối
- Chương 49: Dưới bóng chiều, một mảnh thâm tình
- Chương 50: Cố ý làm phiền
- Chương 51: Tử Chiêu giận rồi
- Chương 52: Không thể buông tay
- Chương 53: Động tâm
- Chương 54: Kể chuyện
- Chương 55: Không thể không quản
- Chương 56: Thuần Vương động
- Chương 57: Bạch ngọc, nhấc lên một hồi binh đao
- Chương 58: Sát khí phủ Thanh Sơn
- Chương 59: Huynh muội liền tâm
- Chương 60: Đây là mộng? Hay nàng là mộng?
- Chương 61: Vây hãm
- Chương 62: Cá trong chậu
- Chương 63: Tẫn Tuyệt Thuần quân
- Chương 64: Vô tình diễn một màn tương ngộ
- Chương 65: Nghị Chính điện kẻ tung người hứng
- Chương 66: Bình đạm thu hoạch khắp Kinh Thành
- Chương 67: Loạn tâm
- Chương 68: Nhìn nàng đau lòng
- Chương 69: Diện kiến phản tặc họ Ô
- Chương 70: Một chưởng muốn đoạn tình
- Chương 71: Hạ độc
- Chương 72: Đại lao không vô vị
- Chương 73: Khởi sự
- Chương 74: Nguy cơ
- Chương 75: Truy sát
- Chương 76: Độc nhãn
- Chương 77: Nợ đại nghĩa, nợ ân tình
- Chương 78: Trên pháp trường hành quyết
- Chương 79: Chân tướng
- Chương 80: Chỉ là một nữ tử
- Chương 81: Khổ nhục kế
- Chương 82: Nhập hoàng thất?
- Chương 83: Tập kích bất ngờ
- Chương 84: Tập kích vô nghĩa
- Chương 85: Từng bước
- Chương 86: Ẩn nhẫn
- Chương 87: Kim Quang tự
- Chương 88: Tướng tinh
- Chương 89: Đứng ngồi không yên
Mạch Tử Chiêu là một cô gái bình thường, cuộc sống của cô từ nhỏ tới lớn chưa từng được như ý muốn. Cô cứ quanh quẩn với cuộc sống nhàm chán nhưng rồi một ngày kia chính cái chết của mình đã khiến cô phá bỏ được cuộc sống ấy.
Bỏ lại ký ức không màu sắc, cô đã bước chân vào khởi đầu mới.
Cô chẳng ngờ xuyên qua lại gặp một số kiếp gập gềnh, trắc trở. Nhưng cũng từ đây mà tên tuổi cô vang danh thiên hạ.
Huyền y công tử từ đâu lại xuất hiện trên chiến trường như hung thần ác sát, một rìu vung lên một tướng mất đầu, tắm máu toàn quân. Dựng lên tượng đài Chiến thần trên sa trường.
Kẻ được người người kính ngưỡng, khiếp sợ ấy cư nhiên lại là một nữ tử.
-----
– “Sư phụ, ta muốn rời cốc.”
– “Hoa lê rụng đầy sân rồi.”
– “Sư phụ, ta mới quét sân rồi, cho ta rời cốc.”
– “Sao nước trong thùng lại hết rồi?”
– “Sư phụ, ta gánh nước đổ đầy mấy thùng rồi, còn chuẩn bị cả nước tắm cho người rồi. Ta rời cốc.”
– “Vi sư nhức đầu.”
– “Đồ chết tiệt, còn làm khó ta. Chưa thấy sói tưởng sói ăn chay sao?”
– “Đồ nhi ngoan, bỏ đao xuống.”
– “Ngươi lại muốn gì?”
– “Vi sư cho ngươi ăn thịt.”