Chương 113: huyết thanh vượt hoàng
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Ngày hôm sau, Lâm Duệ và Vương Sâm lại tham gia một lễ tang long trọng, tang lễ này là vì bách tính huyện Ngân Nguyệt, vì đại tế ti Lý Thu Phương, vị trí cũng vẫn là ở nghĩa trang của huyện thành.
Vị Lý tế ti này quả thật nói được làm được, nàng giúp kéo dài thời gian tự thiêu cho bách tính toàn thành nhưng cái giá phải trả là vị này tiêu hao hết toàn thân nguyên khí, sau đó tự thiêu thành tro, trả lại tấm thân cho trời đất.
Lâm Duệ sau khi ra khỏi địa đạo mới biết việc này, lúc ấy hắn cũng rung động không ngừng.
Đám Tào bộ đầu sở dĩ theo Lâm Duệ xuống dưới đánh cược một phen vì họ sinh trưởng ở đây, vợ con, hàng xóm của họ ở đây… Lý Thu Phương vốn không có lý do phải liều mạng, nhưng nàng lại khẳng khái hy sinh vì nghĩa. Vì thế Lâm Duệ không khỏi xấu hổ, canh cánh trong lòng không thôi vì trước kia đã nghĩ xấu cho nàng. Lý tế tự nói hắn có tâm quang minh nhưng như hắn thấy, người có tâm quang minh là Lý tế tự mới đúng.
Sau khi Vương Sâm tham gia đám tang, cũng không khỏi thổn thức nói:
- Đây là thánh nhân trong lời người xưa sao? Xem ra Quang Minh thánh giáo cũng có chút ý nghĩa, một vị tế ti cấp 4 vậy mà có thể làm được hy sinh vì nghĩa, cũng không thể coi đây là tà giáo đơn giản được.
Lâm Duệ ngầm gật đầu, theo như hắn tìm hiểu thì hiện tại giáo nghĩa của Quang Minh thánh giáo rất đơn giản, không lừa gạt chút tiền mồ hôi nước mắt của người dân nào, đương nhiên cũng khó tránh khỏi vàng thau lẫn lộn. Trong giáo phái này có một nhóm người ý niệm kiên định, thật sự tín ngưỡng thánh lôi kiếp hỏa, bọn họ muốn dựa vào Quang Minh thánh giáo để mang lại ánh sáng, an cư lạc nghiệp, không phải lo lắng yêu ma mỗi đêm nữa cho bách tính bình dân.
Lâm Duệ vốn rất lo lắng cho đôi anh em mồ côi kia, nhưng khi thấy có một vị đại tế ti khác từ quận Vọng Thành đến, đối xử ôn nhu hòa ái với hai anh em này thì hắn cũng an tâm.
Quang Minh thánh giáo hình như nữ nhiều hơn nam, hắn gặp được hai vị đại tế ti thì đều là nữ tính. Theo như hiểu biết của hắn, nữ tính tu hành công pháp của Quang Minh thánh giáo có ưu thế hơn.
Lâm Duệ đã từng gặp mặt vị đại tế ti kia một lần, nàng ta tên là Đường Văn Lan, cũng là nữ nhân ôn nhu giống như Lý Thu Phương, cũng rất nhiệt tình với hắn, người có duyên với thánh giáo.
Thái độ của hắn đối với Đường Văn Lan tốt hơn đối với Lý Thu Phương nhiều, từ đầu đến cuối dùng lễ tiếp đón, nhưng vẫn duy trì khoảng cách với vị đại tế ti này. Hiện giờ hắn đã là Vũ Đức Đô Úy, đường đường quan thất phẩm, không thể vì dính líu đến Quang Minh thánh giáo mà hủy đi tương lai bản thân được. Lại còn là Vũ Đức Đô Úy của Hoàng Thành Ty nữa chứ!
Mấy ngày trước, trước khi giáng lâm, hắn vừa đọc được một tin tức, nói là Cục An Ninh Liên Bang vì để cài cắm mật thám vào Hoàng Thành Ty mà tiêu tốn hơn ba trăm triệu đồng Liên Bang, hơp 80 dị thể hành giả hỗ trợ nhưng cuối cùng lại thất bại, thương vong thảm trọng, một vị phân cục trưởng của Cục An Ninh nhận lỗi từ chức. Vụ việc này huyên náo rất lớn, làm ầm ĩ trên mạng.
- Được rồi, Quang Minh thánh giáo như thế nào cũng không liên quan gì đến chúng ta, sau này cố gắng đừng dính vào họ.
Nhưng xem ở Lý Thu Phương, sau này có một số việc hắn có thể mắt nhắm mắt mở bỏ qua cho đối phương.
Lúc này, hai người thần sắc khẽ biến, phát hiện chip sinh vật có thay đổi.
- A đù! Thứ kia cuối cùng cũng sửa chữa xong!
Vương Sâm nhanh chóng phát hiện ra mạng lưới thông tin lượng tử đã được nối lại, mải miết nhìn xem thông tin. Hiện tại dị thể hành giả có trang web và diễn đàn riêng chuyên biệt, họ có thể sử dụng mạng lưới lượng tử để truy cập. Chốc lát sau, mặt hắn đen như đáy nồi:
- Má, cục quản lý dị thể quá kiếm tiền rồi! Mới mở xem mấy trang thôi mà trừ tiền vù vù!
Vương Sâm dù mấy ngày trước theo Lâm Duệ kiếm lớn một phen, ngày đó bọn họ giết yêu ma đều có treo thưởng. Vương Sâm dựa vào khoản thu này, được đến hơn 300 vạn đồng Liên Bang, lại thêm thu thập pháp khí nữa, cũng đổi được hơn 100 vạn đồng nhưng tốc độ tiêu hao như này hắn cũng không chịu được.
Lâm Duệ cũng đang tr.a tin tức:
- Hàn giáo sư gửi tin cho chúng ta kìa.
Vương Sâm mở nhóm chat công việc, lập tức thấy tin tức của giáo sư gửi đến. Giáo sư cho bọn họ ba nhiệm vụ: nhiệm vụ một nhất định phải hoàn thành, là trở thành bộ khoái đai đen trong nha môn. Nhiệm vụ hai và ba không cưỡng chế, nhiệm vụ hai là hoàn thành thông mạch, tiến vào luyện huyết, nhiệm vụ còn lại là dùng 1000 ma ngân Hàn giáo sư gửi đến mua sắm vật tư của nha môn quản lý.
Vương Sâm nhìn danh sách nhiệm vụ cảm thán, như này quá dễ a…
Vị giáo sư này nếu biết Lâm Duệ mấy ngày trước đã lên đến Vũ Đức Đô Úy của Hoàng Thành Ty thì không biết sẽ kinh ngạc đến mức nào. Thậm chí giờ Vương Sâm hắn cũng lên chức phó bộ đầu, hai người họ đã sớm hoàn thành thông mạch, đang bon bon luyện huyết rồi.
Còn về danh sách giáo sư nhờ mua hộ, đối với người bình thường thì khó tiếp xúc được nhưng với hai bọn họ thì dễ như trở bàn tay. Ví như mấy loại đan dược phụ trợ tu hành của nha môn, giờ hai bọn họ muốn đổi bao nhiêu cũng được. Vương Sâm trước kia còn coi thường những đan dược này hiệu lực kém, nhưng hiện giờ xem ra, không phải ai cũng tiếp xúc được.
- Tả cảm thấy giáo sư Hàn là người tốt, mặt cứng tâm mềm. Một nghìn ma ngân mới gửi tới này là muốn giúp chúng ta một chút.
Vương Sâm mỉm cười nói.
Lâm Duệ cũng cảm thấy như vậy, nếu hai người bọn họ là dị thể hành giả bình thường thì 1000 ma ngân khởi đầu này trợ giúp họ rất nhiều, hai người có thể tùy tiện tiêu xài trước, tăng nhanh tốc độ tu hành rồi tìm cách trả lại sau. Cho nên Phương Nhiễm Nhiễm tìm người cho họ không tệ.
Khi hai người về đến huyện thành, một việc vui khác đến. Lâm Duệ đã phát hiện huyết đao cơ của mình đứng chờ sẵn ở cửa thành.
Nàng vẫn mặc áo đỏ, thân đeo song đao, khí tức lạnh lẽo thanh xuất trần, tóc dài đen nhánh như mực tung bay theo gió, thật giống lần đầu hai người gặp nhau. Nhưng trong mắt thiếu nữ đã không còn hận ý và quyết tuyệt, sắc mặt chỉ còn hơi tái nhợt. Đôi mắt của nàng thoạt nhìn vẫn rất lạnh lùng, nhưng khi nàng nhìn Lâm Duệ, ánh mắt hơi sáng lên, nụ cười khẽ mỉm, phảng phất như thấy ánh nắng mùa xuân.
Lâm Duệ thấy nàng cười thì cười với nàng nói:
- Đã an bài ổn thỏa người nhà rồi chứ?
Mấy ngày này Cơ Tuyết Oánh không ở cạnh hắn là vì an bài cho người nhà. Nàng không muốn người nhà bị kéo vào tranh đấu với Hàn Vương, người nhà nàng cũng muốn tìm chỗ mai danh ẩn tích, bình an sống hết đời.
- Đã sắp xếp xong xuôi, hộ tịch cũng lo đủ rồi. Cha mẹ thuộc hạ nhờ chuyển lời cảm ơn ngài, với số tiền ngài cho, họ có thể thiết lập lại nhà cửa, ruộng vườn, có thể an ổn sống hết đời. Họ vô cùng cảm kích ngài, bọn họ nhất định sẽ sống bình thường, tuyệt đối không lộ diện.
Lâm Duệ nghe vậy thì nghĩ chỉ sợ việc này còn chưa xong. Hắn từng gặp cha mẹ nàng, đều là người phúc hậu đàng hoàng, ba anh chị em của nàng cũng là người có thể an phận. Dù trước kia có chút không an phận, sau khi trải qua nguy hiểm tính mạng cũng biết nên an phận.
Lâm Duệ cho bọn họ cũng đủ ngân lượng. Sau trận chiến, đám bộ khoái và toàn điển nha môn, lấy cớ tr.a tìm yêu ma, vơ vét tài sản của huyện úy và điển sử, thu được một vạn chín ngàn lượng ma ngân, còn có rất nhiều ruộng đồng nhà cửa, cửa hàng mặt phố. Bọn họ cầm năm phần tiền hiếu kính cấp trên, năm phần chia nhau, còn sửa lại hồ sơ nhà cửa ruộng vườn, cũng chia cho đám người Lâm Duệ.
Lâm Duệ không cần nhà cửa ruộng vườn nên đổi hết thành năm ngàn ma ngân, hắn cho Cơ Tuyết Oánh ba ngàn ma ngân. Đây là phí an gia, không thể keo kiệt được.
Vấn đề của Cơ gia là ở hộ tịch, chế độ hộ tịch ở thế giới này rất nghiêm ngặt, dễ bị người truy tra!
Lâm Duệ đã mời Độ sư gia hỗ trợ, làm hộ tịch mới cho Cơ gia. Vị sư gia này có thể là vì lâm chiến lùi bước nên hổ thẹn trong lòng, cũng chủ động nhận việc này. Còn viết cho Lâm Duệ một phong thư giới thiệu, nói là cầm thư này đến một vị hộ khoa ti lại của huyện gần đó, là có thể xử lý được hộ tịch cho Cơ gia.
Nhưng đây chỉ là phương án giải quyết tạm thời, về lâu dài vẫn có mối nguy, sau này phải nghĩ biện pháp giải quyết.
- Đúng rồi, còn có đây nữa.
Cơ Tuyết Oánh đưa ra hai bình sứ nhỏ:
- Đây là hai bình máu của yêu ma cấp 4 vượt hoàng, không biết từ đâu tới, thuộc hạ đoán chủ nhân có thể cần.
Lâm Duệ ban đầu hơi sững người rồi hiểu ra Cơ Tuyết Oánh đã biết hắn là vực ngoại thiên ma, nhưng dù sao đây cũng là chuyện sớm hay muộn thôi.
- Cảm ơn Oánh nhi, ta quả thật rất cần hai bình máu này.
Lâm Duệ đã sắp hoàn thành luyện huyết, hiện giờ huyết dịch của Cơ Tuyết Oánh phù hợp với hắn nhất.
Chế tạo huyết thanh nhân tạo xem phẩm chất của huyết mạch mà không phải tu vi, Cơ Tuyết Oánh mới cấp 4 đã huyết mạch vượt hoàng, tiềm năng vô cùng, là lựa chọn tốt nhất. Mấu chốt là thuộc tính của nàng cũng rất phù hợp với hắn, trước kia là thuần lôi, giờ là lôi hỏa quang.
Vốn Lâm Duệ còn đang suy nghĩ xem nên mở miệng như nào, giờ hắn cần khá nhiều máu lại phải lấy một chút tủy huyết nữa nên không thể dùng biện pháp lừa gạt được, không ngờ Cơ Tuyết Oánh chủ động đưa cho hắn.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an