Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu
✍ Vân Phi Tĩnh
116 chương
743 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Cung gia và Phượng gia
- Chương 2: Huynh trưởng dong dài
- Chương 3: Trộm gà không được còn mất nắm gạo
- Chương 4: Tam hỉ lâm môn
- Chương 5: Tất cả đều là kế hoạch
- Chương 6: Hỉ duyên sơ phùng
- Chương 7: Trẻ con bị sủng
- Chương 8: Việc không tình nguyện
- Chương 9: Điên cuồng
- Chương 10: Huynh Muội hài hước
- Chương 11: Hình bộ thị lang
- Chương 12: Tin tức ngoài ý muốn
- Chương 13: Tính toán chính xác
- Chương 14: Chủ nhân chân chính
- Chương 15: Em rể vừa ý
- Chương 16: Biện pháp hủy hôn
- Chương 17: Lòng dạ độc ác
- Chương 18: Cô gái ngạo mạn
- Chương 19: Đường phố phía nam ở Thái Đô
- Chương 20: Anh hùng cứu tiểu mỹ nhân
- Chương 21: Trẻ hư bị đau
- Chương 22: Mang oa nhi về nhà
- Chương 23: Thị vệ bị hoảng sợ
- Chương 24: Thị vệ không may
- Chương 25: Trừng phạt khác loại
- Chương 26: Gặp trước khi đính hôn
- Chương 27: Khách không mời mà đến
- Chương 28: Bị người trêu đùa
- Chương 29: “Trộm” cùng tiểu oa nhi
- Chương 30: Đêm đổi ngọc bội
- Chương 31: Nghi thức đính hôn
- Chương 32: Hối hôn
- Chương 33: Đính hôn vui đùa
- Chương 34: Bé con về nhà
- Chương 35: Tiếc biệt ly
- Chương 36: Thời cuộc thay đổi
- Chương 37: Nam lăng Cốc gia
- Chương 38: Cầu hôn
- Chương 39: Lựa chọn bức hoạ để kết hôn
- Chương 40: Quyết định sai lầm
- Chương 41: Việc hôn nhân không mỹ mãn
- Chương 42: Việc trong tộc
- Chương 43: Xuân dược
- Chương 44: Âm mưu quỷ kế
- Chương 45: Tâm mang ý xấu
- Chương 46: Gặp lại ở Ti đô
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51: Thất bại trong gang tấc
- Chương 52: Tin dữ đến
- Chương 53: Ba kiếp ập xuống
- Chương 54: Họa vô đơn chí
- Chương 55: Sinh mệnh ngoài ý muốn
- Chương 56: Yêu ai yêu cả đường đi
- Chương 57: Sở thích đoạn tụ
- Chương 58: Gặp lại ở Lệ Đô nồi tiếp duyên, thiếu niên bé gái, chỉ là duyên mỏng
- Chương 59: Bỏ trốn mất dạng
- Chương 60: Kẻ trộm nửa đêm
- Chương 61: Nhận ra nhau ở bên hồ
- Chương 62: Cha con họa thủy
- Chương 63: Khó lòng giãi bày
- Chương 64: Giả bộ bệnh lừa thành thân
- Chương 65: Động phòng hoa chúc
- Chương 66: Cuộc sống bình thường sau khi thành thân
- Chương 67: Chuyện tốt cùng chuyện xấu
- Chương 68: Ý tại ngôn ngoại
- Chương 69: Đoán trước tai hoạ ngầm
- Chương 70: Khởi hành đi về phía tây
- Chương 71: Dọc đường vui vẻ
- Chương 72: Máu nhuộm Kỳ Sơn
- Chương 73: Ân nhân ba lần cứu giúp
- Chương 74: Trong họa lại có phúc
- Chương 75: Tình cảm ấm áp
- Chương 76: Cốc gia ở Tây Lỗ
- Chương 77: Con rể kém chất lượng
- Chương 78: Bé con lắm miệng
- Chương 79: Cha mẹ cùng Tiên ca ca
- Chương 80: Báo thù khúc dạo đầu
- Chương 81: Quan phục nguyên chức
- Chương 82: Thân phận thật sự
- Chương 83: Thủ phủ Tây Bắc
- Chương 84: Tin mừng mang thai
- Chương 85: Tiểu thí ngưu đao
- Chương 86: Con báo mẫu thù
- Chương 87: Hai kẻ dở hơi ở Cung gia
- Chương 88: Ban ngày gặp”Quỷ”
- Chương 89: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 90: Đại náo tửu lâu
- Chương 91: Đại lao Hình bộ
- Chương 92: Kết cục của cha vợ
- Chương 93: Tin dữ giáng xuống
- Chương 94: Thảm sự không ngừng
- Chương 95: Kế hoạch ám sát
- Chương 96: Thả hổ về rừng
- Chương 97: Địa lao Phượng phủ
- Chương 98: Ác giả ác báo
- Chương 99: Ý định của lễ cưới
- Chương 100: Sóng lại lên
Văn án
Hồi 1
Dung nhan tuyệt sắc nhưng trên mặt lại bị một vết sẹo lớn làm hủy dung. Con người tài hoa lại bị nhốt trong nội viện, nàng, được mệnh danh là thiên hạ đệ nhất tài nữ.
Lúc này nàng đang giảng cho tiểu oa nhi hai tuổi đang ngồi đối diện mình chữ “Cười”. Đó là bảo bối của nàng, nàng thật vất vả mới có được bảo bối.
Nàng không biết chính mình còn kiên trì được trong bao lâu nên nàng tận dụng hết thời gian để dạy bảo bối thế nào mới có thể hơn người, như thế nào mới có thể đùa giỡn người. Nàng phải giúp hắn mang mặt nạ, một mặt nạ vô địch thiên hạ
“Hiên nhi, ngươi phải nhớ kỹ lời ta nói. Đối với người thân phải cười, đối với kẻ thù cũng phải cười, đối với người yêu cười, đối với đối thủ cũng phải cười, tươi cười có thể làm cho người mất phòng bị. Tươi cười làm cho người ta nhìn không ra tâm tư của ngươi,…” lưu loát nói những đạo lý lớn lao mặc kệ tiểu oa nhi hai tuổi có thể hay không thể hiểu. Dù sao cứ dạy, ngày sau sẽ hiểu
Gương mặt nho nhỏ cùng nàng giống nhau, tương lai nhất định sẽ là đệ nhất họa thủy, hai tuổi tiểu oa nhi đôi mắt mở to nhìn mẫu thân, đấu óc thông minh lý giải lời mẫu thân nói… Nói tóm lại, hắn nhìn mẫu thân lúc này vui vẻ, tự nhiên sẽ cười. Nghĩ đến người cha mình không thích cũng phải cười, như vậy cha cũng sẽ không biết mình chán ghét hắn. Đối với người yêu phải cười, uhm, người yêu, không cần phải nói. Nhưng đối với đối thủ cười, hắn biết, giống như hắn nhìn Phượng Thiếu Vân cùng mẹ của hắn, còn có nhựng người khác trong phủ Phượng gia. Cha hắn cùng các phu nhân và con cái của các nàng, hắn đều phải cười, muốn cho họ thấy nhưng không biết mình nghĩ muốn ném hết thảy họ xuống sông Trường Giang và Hoàng Hà cho cá ăn, cười!
Hồi 2
“Oa oa” tiếng trẻ con khóc báo hiệu phủ Phương gia có thêm một sinh mệnh mới chào đời. Nhìn cha vui vẻ chạy vào trong phòng, chung quanh cha là huynh muội khác mẹ tụm lại một chỗ. Sáu tuổi tiểu nam oa trên mặt tươi cười hớn hở, nhìn hắn như rất vui vì có thêm một đệ đệ cùng cha khác mẹ. Thật ra hắn đang nghĩ cha hắn cùng các vị phu nhân khác đều sinh hai tiểu hài tử, chỉ có mẹ hắn chỉ có mình hắn. Hắn cảm thấy thật cô đơn, hắn thật muốn có một đệ đệ hoặc muội muội.
Vì thế, hắn xoay người đi tìm mẫu thân, hỏi mẫu thân sinh cho hắn một đệ đệ hoặc muội muội. Nữ tử xoa đầu hắn, trong lòng tiếc nuối, nhưng cũng không chịu buông tha cơ hội giáo dục nói “Có thể, nhưng Hiên nhi, ngươi phải biết rằng mọi thứ trên đời này đều phải dựa vào sự cố gắng của chính mình mới có thể có được. Nương không có khả năng sinh cho ngươi một đệ đệ hoặc muội muội, ngươi cũng biết cha ngươi sau khi ngươi sinh ra đã không vào phòng của nương rồi. Cho nên chuyện này ngươi tự nghĩ biện pháp, muốn làm cho kế hoạch thành công phải làm cho con mồi từng bước tiến vào cạm bẫy của mình”
Kết quả, sáu tuổi tiểu oa nhi suy nghĩ kế hoạch cả đêm. Ngày hôm sau, hắn tìm được cơ hội liền bỏ xuân dược vào chén trà cuả cha hắn, sau đó cho người mang cha hắn vào phòng của nương. Hơn nữa vì để cam đoan cho đệ đệ hoặc muội muội tuyệt đối được sinh ra, hắn bỏ dược làm cho cha hắn hùng dũng oai vệ, khí phách hiên nganh trụ lại trong phòng mẫu thân hắn ba ngày.
Mười tháng sau, tiểu nam oa vui vẻ ôm tiều hài nữ, đối với tân sinh mạng mới không được hoan nghênh trong Phương phủ nói “Yên tâm, nhà này không có người thích ngươi, nhưng có ca ca ta sủng ngươi, có ca ca thích ngươi là tốt rồi, về sau ngươi muốn cái gì, ca ca đều cho ngươi!”
Từ nay về sau, tiểu nam oa nham hiểm nổi danh nhất không phải vì hắn mười bốn tuổi trở thành đương triều trạng nguyên trẻ tuổi nhât, cũng không phải mười lăm tuổi đoạt được vị trí tông chủ, mà là hắn sủng muội muội nhất thiên hạ!
Hồi 3
“Hắn là ai vậy?” tiền nhiệm mới vào cung nhận chức nhìn thấy đàng xa một thiếu niên đi tới hỏi một người bên cạnh
“Ngươi không biết hắn là ai sao?” bị hỏi người kia nhìn hắn kinh ngạc
“Không biết” hắn tành thật trả lời, hắn chỉ biết vào cung mấy lần đều nhìn thấy người này. Khuôn mặt đó so với nữ nhân còn muốn xinh đẹp làm cho hắn hoài nghi giới tính của người đó. Nhưng hắn biết, dáng người đó cao to, còn có thần thái làm cho hắn biết vị đó hiển nhiên là một nam tử. Ô, thật sự phí phạm của trời a, nếu người đó là một nữ nhi thì thật tốt!
“Hắn là Phượng Hiên, trạng nguyên mười bốn tuổi, mười lăm tuổi trong một đêm đã trở thành Phượng gia tông chủ!” bị hỏi người này kích động, hết sức bất mãn vì có người lại hỏi về vấn đền này
“Hắn, hắn là Phượng Hiên. Trời ạ, so với truyền thuyết hắn còn tuyệt hơn!” người hỏi khiếp đảm nói
Đang nói, thiếu niên đã đi qua bọn họ, liếc nhìn bọn họ một cái. Miễn cưỡng nhìn người ta vì dung nhan của mình mà chải nước miếng mà tươi cười. Lúc này, hai người đang nói chuyện ngây người, nội tâm cảm khán nghĩ, a, nhìn từ xa không bằng nhìn gần, họa thủy a, hơn nữa hắn còn mang theo tươi cười, ai có thể ngăn cản được mị lực của hắn a!
Thiếu niên bước nhanh qua, chỉ để lại vẻn vẹn một cái liếc mắt, khiến cho hắn thấy rõ hai người kia đang ngây dại chảy nước miếng bộ ạng thật ngu xuẩn. Trong lòng kinh thường hừ nghĩ, thật là, chỉ mong năm nay có nhóm người mới đừng giống hai người này , nếu không hắn sẽ không có hứng thú chơi! Bất quá đợi hắn mang muội tử trở về mới có tâm tình chơi, nếu không coi bọn họ là nơi trút giận cũng tốt! A….! Thiếu niên trong lòng có điểm phát điên, Lục hoàng tử chết tiệt dựa vào cái gì mà dám chiếm bảo bối muội tử của hắn? Đó là muội tử của mình, không phải muội tử của hắn Lục hòang tử, có hay không thiên lý a! Nếu hắn không phải Lục hoàng tử, chính mình đã sớm thần không hay quỷ không biết đem hắn băm thành tám khối ném xuống sông cho cá ăn rồi! Ô, muội tử của hắn có ăn ngon hay không? Có ngủ ngon không? Có phải hay không đang tìm hắn? Lục hoàng tử có hay không ngược đãi muội tử bảo bối của hắn?
Thiếu niên càng nghĩ càng lo lắng, rõ ràng thi triển kinh công, hướng về phía tẩm cung của Lục hoàng tử, chuẩn bị toàn lực triển khai đại chiến vì muội tử, phải đem muội tử về bên cạnh mới yên tâm. Hắn hoàn toàn không chú ý tới dọc đường ngày càng nhiều người chảy nước miếng, chính mình sinh ra hiệu ứng họa thủy
Họa thủy a! Vẫn là một thế hệ muội nô họa thủy! Có thể hay không mới có thể cũng là một thế hệ vợ nô họa thủy?